Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 173 VÀ 174



Thơ Tình Chùm 173 

  


Chuông Chuà Hồn Bay
chuyển thể từ thơ Nguyệt Nhi: Đà Lạt Tím Hoàng Hôn

Từ ngày mười tám tuổi xuân
Bóng hình anh đã theo vần thơ bay
Để rồi mãi mãi chia ly
Âm dương đôi ngả chai lỳ tháng năm

Sương mù vương vấn âm thầm
Chia tay cay đắng tím bầm ruột gan
Lửng lơ kià đám tro tàn
Dấu đời in đọng trăm ngàn con tim


Kià ai thơ thẩn đi tìm
Cam Ly thác đổ dấu chìm bóng mơ
Xa xa ma khóc bên hồ
Mỗi khi Đà Lạt mờ mờ khói sương...

Quán thơ tình cũ còn vương
Giếng oan rưả hết nỗi lòng tương tư
Hoàng hôn cho lữ khách sầu
Cành thông lá trúc cam lồ lệ tuôn

Phiến sầu đá lạnh tê hồn
Câu thơ ai khắc bồn chồn lòng ta
Biết bao kỷ niệm la đà
Lừ đừ cá lội chuông chuà hồn bay....!

18.12.2011 Lu Hà




Thi Nguyên Và Lu Hà 8

Lời Thi Nguyên:

Chuyện xưa tích cũ để đời.
Có nàng thiếu phụ tên thời Nam Xương.
Khen thay tiết hạnh phi thường...
Hoàng Giang giòng nước tìm đường rưả oan.

Hay chi, xấu thiếp hổ chàng.
Giòng thơ thanh nhã chưá chan ân tình.
Sự đời chia xẻ, muội huynh...
Chuyện người xin được lặng thinh miễn bàn.

Để cho tâm được thanh nhàn.
Để cho thân khỏi khóc than luỵ phiền.
Giòng đời dẫu có đảo điên...
Tình người viễn xứ vẫn liền cánh nhau

17.12.2011 Thi Nguyên



Mặn Mà Hương Thu

Nhớ xưa cũng có Mạnh Khương
Nhỏ dòng máu đỏ đống xương tìm chồng
Ngàn năm sử sách cảm thông
Huynh đây bái phục má hồng thuyền quên

Ngày nay lại có Thi Nguyên
Anh hào nữ kiệt chính chuyên thờ chồng
Lu Hà đâu dám chờ mong
Để nàng thương hại ra phường mèo hoang

Thướt tha yểu điệu tinh tường
Con nhà gia giaó tiết đường phỉ phong
Vào ra nề nếp minh thông
Một hai sớm tối thong dong cưả nhà

Bộn bề nhưng vẩn la đà
Vần thơ tao nhã trăng ngà nỉ non
Cuối năm ngũ quả mâm son
Ngọt ngào hương vị tổ tôn họ hàng

Kiếp này duyên phận lỡ làng
Ca ca muội muội trong làng thơ hoa
Dập dìu biển cả sóng ca
Chuyện xưa tích cũ mặn mà hương thu...

17.12.2011 Lu Hà



Thi Nguyên Và Lu Hà 9

Lời Thi Nguyên:

Dám nào so với sử xanh.
Trước giờ muội vẫn loanh quanh góc nhà.
Có chăng giấy rách cũng là.
Giữ cho thẳng nếp xếp nề lối thôi...

Con tim đã hưá yêu rồi.
Kiếp này xin trọn trao nơi an bài.
Sợ lòng năm tháng nhạt phai.
Sợ tình trăng gió cùng ai đêm trường.

Dặn lòng giữ vững kỷ cương.
Đừng cho nước cuốn, lập trường trôi xa.
Bao năm vẫn sống thật thà.
Bấy năm đều được nhận quà yêu thương.

Tạ ơn huynh đã nhịn nhường.
Có gì không phải, muội đương sửa mình.
Tuổi cao đức trọng như huynh.
Chuyện gì không phải, niệm tình thứ cho...!

 17.12. 2011 Thi Nguyen


Đoá Hương Thu

Muội là một đoá hương thu
Cam lồ suối mát mượt mà ban mai
Cũng là một bậc kỳ tài
Lời ăn tiếng nói khó ai sánh bằng

Huynh đây vị nể mọi đằng
Hiếm hoi lại được một nàng ai tư
Trái tim đã đậu nẻo từ...
Thuyền em đóng ván bến bờ em sang...

Trước sau minh bạch rõ ràng
Công tư trọn vẹn lâng lâng má hồng
Sợ cơn gió thổi canh trường
Hương thơm ngào ngạt mênh mông biển hồ...

Trách người quân tử mộng mơ
Sang sông lại muốn ghé nhờ thuyền em
Tròng trành suồng sã màn đêm
Trăng suông lai láng êm đềm thiết tha...

Tuy rằng ý đẹp như hoa
Cung vàng tình ái Hằng Nga khoá rồi
Mặc cho non nỉ bồi hồi
Cổng cao rào kín ai người dám điên...?

18.12.2011 Lu Hà



Thi Nguyên Và Lu Hà 10


Cơn Lũ Tình CHa

Miếng cơm chia xẻ cho nhau.
 Cha nhường con gắp, ẩn sau tấm lòng.
 Tình cha rộng lớn mênh mông.
 Vì con, ngày tháng gánh gồng cưu mang.

Cảnh nghèo đói khổ lang thang.
Cơm đường, gió bụi, con màng chi đâu.
Tuổi thơ con bớt u sầu.
Có cha bảo bọc con cầu thêm chi.

Cơm ăn tuy chẳng có gì...
Mà sao ngon quá, những khi đói lòng.
Gió luà cơn rét muà đông.
Co ro cúm rúm, trong lòng cuả cha.

Dạy con chân chính, thật thà.
Khuyên con kiên nhẫn, thuận hòa, khiêm cung.
Gian nan con chẳng ngại ngùng.
Miễn sao con được bước cùng bên cha.

Mai kia con lớn, cha già.
Mong con thành đạt, cưả nhà ấm êm.
Tình cha máu chảy ruột mềm.
Đời con hạnh phúc, êm đềm bên cha...

Thi Nguyên


Mịt Mù Khói Sương

Nhìn con nước lũ xa xa
Chập chờn sóng biển nhạt nhoà lệ rơi
Ruộng vườn tan nát tơi bời
Không nơi nương tưạ chơi vơi não nùng

Với đôi quang gánh oằn lưng
Lang thang khắp chốn bốn phương đất trời
Con còn bé lắm con ơi!
Không sách không vở không nơi học hành

Mái đầu cha vẫn còn xanh
Mẹ con trôi dạt lênh đênh chốn nào?
Mênh mông cồn cát xô bờ
Hải âu vỗ cánh mịt mờ tương lai

Đêm nằm luống những thở dài
Màn trời chiếu đất trần ai lạnh lùng
Người qua kẻ lại dưng dưng
Qua bao đồi núi trập trùng quạnh hiu

Cuộc đời tôm tép liu điu
Phù du bèo bọt dập dìu buồn trôi
Nưả lưng bát cháo cầm hơi
Cho con tất cả cuộc đời cuả cha

Tấm lòng phụ tử bao la
Vì sao nông nỗi khổ đau bốn muà
Lang thang chẳng biết đi đâu
Phương trời vô định mịt mù khói sương...

19.12.2011 Lu Hà




Thi Nguyên Và Lu Hà 11

Lời Thi Nguyên

Muội đâu có dám trách phiền.
Có huynh đối đáp hàn huyên trao dồi
Văn hay võ phải luyện tôi.
Sống thì cầu tiến để đời ích thêm

Cầu sao sóng gió lặng êm.
Thuyền tình trèo chống không mềm tay lơi
Tình yêu nhân thế rạng ngời.
Con tim toả sáng một đời thiết tha.

Cảm ơn huynh quá ngợi ca.
Muội ráng xứng đáng được là "bé ngoan"
Cho huynh đỡ phải bàng hoàng.
Muội phá như giặc, tan hoang cuộc đời...!

Biết rằng huynh rất chiụ chơi...!
Huynh muội hợp lại chắc trời cũng kêu...
Huynh cùn muội chọc lêu lêu...
Muội cùn, huynh phải đừng trêu...chết người..!
Biết chưa..? hahahaha.“

19.12.2011 Thi Nguyên


Thiên Bồng Muội Ơi!

Lời vàng như lóng lánh trăng soi
Như dòng nước chảy cuốn trôi bọt bèo
Ra khơi cùng vững tay chèo
Huynh huynh muội muội mấy đèo cũng qua...

Bơ vơ trong cõi ta bà
Sáu đường sinh tử biết bao luân hồi
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Muội là cánh bướm tả tơi chiều nào...

Nhớ thương thì biết làm sao
Trùng dương dặm thẳm mịt mờ sương rơi
Lại còn mưa tuyết khắp nơi
Gặp ai cũng hỏi muội ơi! nỡ đành?

Cầu vồng toả ánh sáng xanh
Không gian vô hạn chân thành bao la
Cùng leo đến đỉnh cao xa
Mây mây biếc biếc Hằng Nga mỉm cười

Trần gian ý luyện thơ đòi
Võ công tu tập đến trời cũng kêu
Muội buồn giọt lệ yêu kiều
Muội vui hoa nở nhiễu điều giá gương

Trong như mặt nước lâng lâng
Sâu xa thăm thẳm bâng khuâng má hồng
Kiếp sau nếu được làm chồng
Năm canh dìu dặt thiên bồng muội ơi!

19.12.2011 Lu Hà




Thơ Tình Chùm 174


Bồi Hồi Nhớ Nhi

Bồi hồi anh gọi Nhi ơi!
Nhớ hồ than thở ở nơi quê nhà
Tấm lòng con gái bao la
Thướt tha yểu điệu kiêu sa má hồng
Em như một tấm chăn nồng
Cho đêm giá lạnh bóng lồng trăng soi
Đốt lên ngọn lưả thiêu đời
Trong mơ anh thấy một trời thương yêu
Hương bay man mát dáng kiều
Bướm ong dào dạt sớm chiều ngẩn ngơ..
Như người con gái trong mơ
Hoàng hôn Đà Lạt sương mờ mờ bay....
Nỗi niềm uổn khúc đắng cay
Thương Hàn Mạc Tử đoạ đầy canh thâu
Ta về Quảng Trị cùng nhau
Đốt hương ta khấn ta cầu đi em...
Biết bao giây phút êm đềm
Kiếp nào ta được say mềm trăng thơ...?

20.12.2011 Lu Hà



Kim Tiên Và  Lu Hà 1

Lời nàng Phạm Kim Tiên

Lấy vợ nên lấy vợ gầy
Dáng đi nhanh nhẹn nó cày dùm anh
Đêm về nó hát lăm răm
Ru anh giấc ngủ ngon lành anh ơi.... hehe

 05-08-2011 Kim Tiên Phạm


Kim Tiên Xui Dại

Vợ gầy chán lắm Kim ơi
Như con bã mắm loi choi góc giường
Một tăng nàng đã chán chường
Xanh xao vàng vọt canh trường nỉ non...
Trơ ra mấy dẻ xương suờn
Sáng ra lẩy bẩy góc vườn ngoài sân
Nhăn nheo bạc nhạc đường gân
Bước đi lật đật đường gần hoá xa
Phải như cô Phạm nhà ta
Phây phây bụ bẫm ngọc ngà đáng yêu
Thướt tha yểu điệu Tiểu Kiều
Ân ân ái ái ra sớm chiều đê mê
Du dương đàn hạc tràn trề
Nghê thường dạo khúc bướm kề ong lơn
Nôn nao chẳng đợi hoàng hôn
Bóng gà loạng choạng bồn chồn Trường Khanh
Thon thon bầu bĩnh tóc xanh
Mắt nai thỏ thẻ em dành cho anh....

19.12.1911 Lu Hà




Ai Thèm Nói Chuyện
chia sẻ cùng nàng Nguyệt Nhi

Ai thèm nói chuyện mà bàn
Như con chó dại cắn càn mà thôi
Ông ông tớ tớ với ai?
Chí Phèo thị Nở lạc loài lưu manh
Ở đây toàn những cao minh
Bỗng dưng lạc lõng ruồi xanh bấu vào...
Học đòi tính khí thằng Lành
Lan Viên Xuân Diệu thối rinh cưả mình
Vo ve loạn cả trời xanh
Cổ kim hận sự bướm tình trăng hoa
Thương Hàn Mạc Tử ngày xưa
Cả đời chưa thoả mây mưa gió trời...
Hận mình xác thịt tả tơi
Ân ân ái ái tuôn lời nỉ non
Từng đêm thổn thức nguồn cơn
Rì rào sóng vỗ tủi hờn năm canh
Trăng lơi động bức mành mành
Chõng tre kẽo kẹt ưá tình trăng sao...
Đây thôn Vĩ Giạ nôn nao
Hoàng hoa đâu biết bến bờ khổ đau
Mới hơn hai chín tuổi đầu
Môi kề má cận mà chưa một lần
Mừng thay trí tưởng siêu nhiên
Tình thơ tao ngộ triền miên u sầu
Nguyệt Nhi thức động Lu Hà
Như Hàn Mạc Tử Hoàng Hoa thuở nào...
Thương em bến nước sông hồ
Bài thơ than thở bến bờ tương tư...
Mặc cho ruồi nhặng vu vơ
Tình mình mình cứ dạt dào Nhi ơi!

20.12.2011 Lu Hà




Đời Này Còn Khối Đưá Ngu

Đời này còn khối đưá ngu
Nguyệt Nhi em hỡi phớt lờ ăng Lê
Vững tin tri thức tràn trề
Bận tâm cho khổ dầm dề gió mưa
Dở ngô dở ngọng cù cưa
Ngắc nga ngắc ngứ san sưa gầm gừ
Chí Phèo Thị Nở còn nhiều
Uớc mơ văn sĩ tiêu điều hoàng hôn
Chai lỳ đần độn muốn khôn
Đi không được chụm lon ton cưả đền
Sân Trình cưả Khổng bon chen
U mê bã đậu đòi chèn lên trên
Nguyệt Nhi là một nàng tiên
Tâm hồn vời vợi hồn nhiên má hồng
Thiên Nga quen chốn thiên bồng
Chấp chi hạ giới thằng khùng nổi điên
Hâm hâm như Chế Lan Viên
Thêm chàng Xuân Diệu huyên thuyên ái tình....
Em là thiên phú bẩm sinh
Mênh mông trí tưởng thắm cành phù dung
Mấy lời để tặng cho nàng
Đàn hay có chỗ chẳng màng tai trâu
Mặc cho những đưá ngu lâu
Viết gì mặc xác phớt lờ đi Nhi
Sao em không xoá béng đi?
Bận tâm gì chuyện thị phi ở đời
Một bầy què quặp đười uơi
Tanh tao ruồi nhặng thối hôi bực mình.

19.12.2011 Lu Hà




Vơi Đầy Nỉ Non

Nhìn hai củ cải mà say
Như chàng với thiếp vơi đầy nỉ non
Trai tân gái lịch bồn chồn
Ngẩn ngơ các cụ tâm hồn bay bay
Nghẹn ngào quả phụ đắng cay
Phu thê đoạn tuyệt đất dày thảm thương
Lưng đeo giải yếm chữ tòng
Mưa rơi tầm tã má hồng nôn nao
Trắng trong cuả ấy ngọt ngào
Kềnh càng nghiêng ngả dạt dào tình ai
Thiên nhiên tạo hoá kỳ tài
Phây phây trắng nõn canh dài thở than
Mầm non mới nhú chưá chan
Nỡ nào bật gốc xót thân phong trần
Trách nguời dương thế bất nhân
Củ non vội nhổ lệ tràn bờ mi
Mấy cô thiếu nữ nhu mì
Thương hai củ cải ngậm ngùi thiên thu...

19.12.2011 Lu Hà




Tôi Yêu Mướp Quá Đi Thôi
cảm tác từ tấm ảnh

Tôi yêu mướp quá đi thôi
Như bầu vú sưã bồi hồi lòng tôi
Cam lồ dòng suối mát tươi
Nuôi tôi khôn lớn làm người thẳng ngay
Trải qua ngày tháng đắng cay
Nắng mưa rầu rĩ đêm dài trăng soi
Chắt chiu từng giọt sương rơi
Phây phây trắng nõn mồ hôi đàn bà...
Thâm thâm tim tím ngọc ngà
Cong cong ngâu ngẩu ai mà chẳng mê
Mai Ka thổn thức tỉ tê
Nghiêng đầu thèn thẹn tràn trề thiết tha
Bướm ong dìu dặt la đà
Càng nhìn càng đắm nhạt nhoà tình quê
Anh hùng dặm nẻo sơn khê
Nhớ thương giàn mướp mà về với em
Để rồi những tối êm đềm
Tình chàng ý thiếp bên thềm trăng vương
Chõng tre kẽo kọt mà thương
Bốn chân gãy một thiếp nhường chàng nghe...
Vuốt râu lòng dạ hả hê
No dồn đói góp ê chề vầng dương
Mướp là mật ngọt quê hương
Ruột bầu ngẫu với cua đồng chàng ơi!
Thằng cu nó đã lớn rồi
Hai bên nội ngoại tươi cười nhũ hoa
Mướp yêu mướp ngọt chan hoà
Mướp là tình mẹ ông bà tổ tiên...!

19.12.2011 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét