Thơ Tình Chùm 205
Em Đã Sang Sông
thơ phúng điếu nữ thi sĩ Chiếc
Lá Vàng
Em ơi!như chiếc lá vàng
Vội vàng rơi rụng bên đàng
người qua...
Em từng nhắn nhủ cùng ta
Sương đêm lạnh lẽo giang đầu
gió bay...
Bắc Ninh quan họ đắm say
Điệu hò lơi lả vơi đầy nỉ
non
Lời em thủ thỉ nguồn cơn
Mới hồi năm ngoái biển cồn
sóng dâng...
Em còn nhắc lại nhẹ nhàng
Như Đoàn Phú Tử bâng khuâng
biển sầu...
Mảnh đời vá víu Hằng Nga
Trái tim vỡ vụn trăng tà buồn
trôi...
Thiên thu cổ hận cõi đời
Nỗi đau vô tận chơi
vơi não nùng
Vũng bùn lầy lội trập trùng
Tình đời chai sạm dở dang lỡ
làng
Bao nhiêu tâm sự bẽ bàng
Cùng anh trăn trở khẽ khàng canh thậu
Mà sao lại bỏ đi đâu?
Như chòm mây bạc bến sầu
tương tư...
Hai thân bạc trắng mái đầu
Tiễn người xanh tóc qua cầu
sang sông...
Hôm nay sửng sốt bàng hoàng
Hoài Thu cho biết bóng hồng
lìa xa
Ngậm ngùi nhỏ lệ châu sa
Hàng hiên thánh thót đầm đià mưa rơi!
* Xin lỗi nữ thi sĩ vẫn còn sống nhưng trên Fabook bạn bè hoảng loạn khi nghe tin đi nằm
Hàng hiên thánh thót đầm đià mưa rơi!
* Xin lỗi nữ thi sĩ vẫn còn sống nhưng trên Fabook bạn bè hoảng loạn khi nghe tin đi nằm
viện mà có nhiều nguồn tin thương cảm thất thiệt.
Nên Lu Hà tưởng thật. Giống như Tản Đà ngày xưa có người nhầm lẫn làm thơ cúng
viếng Cụ. Thì Tản Đà vui tính làm thơ đáp lại: Tớ vẫn còn đây
14.2.2012 Lu Hà
Lá Rụng Thu Tàn
tặng Chiếc Lá Vàng
"Lá đổ muôn chiều ôi lá
úa,
phải chăng là nước mắt người
đi..."
Người đi, đi mãi bao giờ lại
Để lại cho ai mộng ưá
hoài...?
Aó trắng em chưa vướng bụi đời
Nằm trên thảm lá vội vàng
rơi!
Xinh tươi mới chớm đời hoa nở
Thổn thức năm canh lệ vắn
dài...
Tháng năm mòn mỏi ngóng chờ
thư
Bến nước sông Hương chảy hững
hờ
Khắc khoải năm canh kià núi
Ngự
Một mình thui thủi nắng chờ
mưa...
Anh ở nơi nao có biết không?
Chiều nay buồn lắm gió thu
đông
Mỗi năm mỗi tuổi đời con gái
Xào xạc lá vàng chẳng xót
thương...
Hãy trở về đi anh mến yêu
Từng đêm vò võ nỗi sầu tư
Sáng ra ướt đẫm rơi dòng lệ
Ân ái âm thầm mộng tình mơ..
Tủi thân em lắm hỡi anh ơi
Biền biệt mấy muà hoa lá rơi
Cỏ uá héo hon đời thiếu nữ
Mảnh mai màu áo gió mưa phai...!
Cô Chiếc Lá Vàng đã cho tôi biết hai câu trích dẫn trên cuả Đoàn Phú Tử?
Cô Chiếc Lá Vàng đã cho tôi biết hai câu trích dẫn trên cuả Đoàn Phú Tử?
6.1.2011 Lu Hà
Lá Vàng Em Bay
Cám ơn cô gái lá vàng
Lơ thơ rơi rụng từng hàng
hoàng hôn
Thướt tha chờ đợi cái hôn
Cuả chàng hiệp sĩ bồn chồn
nhớ mong
Trùng dương biển cả mênh
mông
Cồn hoang hải đảo thiên bồng
xôn xao
Dập dìu hai trái hồng đào
Thơm tho chín mọng dạt dào
hương bay
Bướm ong ló rạng vén mây
Mặt trời rừng rực tháng ngày
nôn nao
Non hồng vờn vã chốn nào
Dong thuyền lạc hướng bến bờ
lên thăm...
Tìm em suốt cả trăng rằm
Chân chim sủi bọt cá tăm bóng chiều
Chân chim sủi bọt cá tăm bóng chiều
Mê man theo bóng tiểu kiều
Dưới hiên Lãm Thuý mĩ miều
vàng anh
Xuân hoa điểm nụ trên cành
Hương thơm ngây ngất trời
xanh đượm màu
Lần theo lối nhỏ chân cầu
Thấy cô thiếu nữ mái đầu xanh xanh
Thấy cô thiếu nữ mái đầu xanh xanh
Hỏi han cho rõ ngọn ngành
Quê hương xứ sở nhà mình ở
đâu?
Tương tư đôi mắt em sầu
Từng đêm nhập mộng ngõ hầu
quên sao?
Ái ân dìu dặt trăng sao
Thơm thơm mùi vị má đào em xinh!
Thơm thơm mùi vị má đào em xinh!
10.12.2011 Lu Hà
Hạnh Ơi!Luân Hồi Nổi Trôi
tặng Pich Hạnh
"Yêu vào là khổ cho
mình
Làm sao dứt được chúng sinh
muôn loài"
Hạnh ơi! lại thấy em cười
Hồn nhiên con cá bồi hồi
dòng sông
Em tôi soi đoá hoa hồng
Tóc mây loã xoã cho lòng ai
sôi
Trùng dương dặm thẳm xa xôi
Mảnh hồn trăn trở chơi vơi
biển chiều
Thướt tha thiếu nữ yêu kiều
Thương người quân tử liêu
xiêu bóng hình
Hôm nay lại thấy cô mình
Miền quê chợ núi tâm tình nôn nao
Miền quê chợ núi tâm tình nôn nao
Bướm ong xao xuyến dạt dào
Đôi dòng tri ngộ má đào
duyên thơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Thiên đình chấm sổ kiếp nào
Hạnh ơi!
Yêu vào là khổ cái đời
Đố sao đoạn tuyệt luân hồi nổi
trôi...
13.2.2012 Lu Hà
Lời Thề Khắc Cốt Ghi Xương
tặng Vườn Thơ
"Kiếp này vừa lỡ cung đàn,
"Kiếp này vừa lỡ cung đàn,
Kiếp sau xin hẹn chung làn
đôi tay.
Cùng nhau thơ kết vần hay,
Để cho cuộc sống vui say chữ
tình"
Ân ân ái ái rập rình
Kiếp sau đắm đuối chúng mình
với nhau
Lời thề khắc cốt chôn sâu
Ghi xương từng nét ngàn thu
lá vàng
Trước sau cũng sẽ gặp nàng
Luân hồi vạn kiếp mơ màng
phím loan
Lưạ tay đàn gảy đòi cơn
Hồn thơ thuở ấy bồn chồn xử
xanh
Se tơ kết cỏ ngậm vành
Nghiã tình để lại đẫm cành
phù dung
Non cao nước biếc trập trùng
Phượng cầu hoàng đã đoạn trường
một cung
Thiếp nay xin nguyện cùng
chàng
Đầu thai chuyển kiếp xin đừng
có quên
Lời thề động đến nhân duyên
Thiên đình Nguyệt Lão chư
tiên cảm lòng.
14.2.2012 Lu Hà
Sợ Nàng Vườn Thơ
cảm tác thơ Vườn Thơ: Sợ Vợ
"Tối về réo rắt cung đờn,
Mát-xa những lúc vợ hờn vu
vơ."
Riêng tôi sợ cô Vườn Thơ
Thướt tha yểu điệu má đào
nôn nao
Sợ cô lơ lửng hững hờ
Chẳng thèm nhìn mặt bơ vơ tủi
sầu...
Hẹn cô ở bến giang đầu
Xôn xao tiền kiếp bể dâu đoạn
trường
Nhớ cô rầu rĩ cõi lòng
Thơ đề lá thắm theo dòng
sông trôi
Bọt bèo chìm nổi luân hồi
Phù du bao kiếp hỡi người
tôi yêu
Cửu Long dào dạt sớm chiều
Thướt tha yểu điệu tiểu kiều
là đây
Bướm ong dìu dặt vơi đầy
Non sông đất Việt đắng cay
còn nhiều...
13.2.2012 Lu Hà
Thơ Tình Chùm 206
Linh Hồn Bơ Vơ
cảm tác bức ảnh Chiếc Lá Vàng
Trời ơi! em đẹp vô cùng
Mà sao em đã vội vàng ra đi?
Thương em tuổi ngọc xuân thì
Tóc mây loã xoã đất trời đổ mưa...
Chập chờn sương nhỏ canh khuya
Hồn em thấp thoáng chân cầu gió đưa
Than ôi! nhân thế ta bà
Bắc Ninh quan họ la đà lá bay...
Nguyên do chẳng thấy tỏ bầy
Lòng anh thấp thỏm đắng cay ngậm ngùi
Ngày nào huynh muội cùng vui
Thơ say ý nhạc vơi đầy nỉ non...
Mà nay biển vọng sóng cồn
Lân tinh hoang đảo oan hồn bơ vơ
Hồn trinh lạc ở bến nào
Âm u gió thổi vi vu não nùng...!
Sầu vương canh cánh bên lòng
Nỗi niềm tâm sự theo dòng sông trôi
Trần gian rụng cánh hoa rơi
Bồng bềnh hoang đảo chơi vơi biển tình
14.2.2012 Lu Hà
Chiếc Lá Thu Phai
phúng điếu nữ thi sĩ Chiếc Lá Vàng
Đêm qua chiếc lá cuối cùng
Phũ phàng rơi xuống ngỡ ngàng tình tôi
Đàn chim xao xác tả tơi
Một trời giông bão mưa rơi não nùng
Trăng sao ảm đạm thê lương
Lòng tôi tan nát lá vàng bơ vơ...
Em tôi cánh bướm ngây thơ
Tóc mây mềm mại suối đào ca ngâm...
Hồn trinh từ tạ âm thầm
Trùng dương dặm thẳm tháng năm xa mờ...
Thương em lạc nẻo phương nào
Có nghe tiếng khóc nghẹn ngào trần gian
Đêm đen mắt biếc điêu tàn
Bài thơ đưa tiền nồng nàn chia ly
Quen nhau một khắc xuân thì
Nưả vòng trái đất rã rời canh khuya
Mà nay đã vội đi đâu
Hồn theo chiếc lá qua cầu gió bay...
Ngậm ngùi nuối tiếc đắng cay
Sương thu còn đọng vơi đầy người ơi!
Đời như chiếc lá thu phai
Phút giây hạnh phúc trần ai sụt sùi...!
15.2.2012 Lu Hà
Con Tàu Định Mệnh
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Ước Muốn...
Thấy ta thác đổ làm chi
Mạch sầu thấm đẫm biết về nơi đâu...?
Ngàn năm rong ruổi giang đầu
Thương chòm mây bạc bể dâu nhân tình...
Nhấp nhô kià sóng lân tinh
Tung tăng trắng xoá biển xanh chập chờn
Con tàu định mệnh vô hồn
Hát ca ảo vọng nguồn cơn hận trời...
Làm người mất trí chơi vơi
Lang thang giưã phố tả tơi chợ đời
Trần gian khổ lụy khóc cười
Muộn phiền điên đảo thảnh thơi chôn
vùi...
Mảnh hồn bay bổng buồn vui
Phù du cõi tạm hỡi người trần ai
Chìm sâu giấc mộng canh dài
Ê chề trơ trọi chương đài thiên thu...!
14.2.2012 Lu Hà
Mong Ước Đơn Sơ
chuyển thể thơ Thi Nguyên gửi Mai Hoài
Thu: Ước Muốn Cuả Em...
Em ao ước như chim cánh cụt
Bơi tung tăng tha thiết cùng đàn
Muà đông chắng oán khóc than
Không buồn chán nản nồng nàn chị ơi!
Em lại muốn tường vi hoa dại
Mọc bên đường êm ái bước chân
Sương mai phủ trắng trong ngần
Yên lòng du khách tạ ân đất trời
Hay em sẽ theo mây lất phất
Hoá thành mưa thánh thót nghe kinh
Sư cô thong thả chày kình
Khách tình tang hải giật mình chơi
vơi...
Ôi xao xuyến bồi hồi Lan Điệp
Cắt dây chuông gửi thiệp mời hôn
Yêu nhau bí mật gọi phôn
Đừng ai ngăn cản lời đồn không hay...
Nếu em có dở ngây dở dại
Mộng yêu ma ngạ quỷ thời nay
Độc tài Pol-Pot điên say
Rượu vào ôm tượng tỏ bầy cùng ai...
Em lại muốn chị ơi thi sĩ
Suốt canh trường rên rỉ thương yêu
Cung tên chẳng dám bắn liều
Dương lên bách phát trúng đều cả trăm..
Rồi lần cuối đắm chìm biển cả
Đời dạt dào kiếp cá triền miên
Đắm say chẳng lụy ưu phiền
Bình an vũ trụ thiên nhiên hài hoà!
15.2.2012 Lu Hà
Lòng Mẹ Thương Con
chuyển thể thơ Cánh Lá Vàng: Về Bên Mẹ
Con trở lại qùy bên chân mẹ
Đội mi hờ... khép nhẹ tuổi thơ
Bỗng nhiên cất tiếng hát ru
Đôi tay mềm mại vi vu gió luà...
Lòng thổn thức hồn đau lảo đảo
Mẹ vỗ về hãy ngủ đi con
Bài ca thơ ấu vẫn còn
Con yêu cuả mẹ tâm hồn thơ ngây...
Trái tim mẹ vơi đầy nhắn nhủ
Con dại khờ... chưa đủ lớn khôn
Dạ con khắc khoải bồn chồn
Tình yêu hoang dại trào tuôn biển sầu...
Tôi nhìn mẹ bao la say đắm
Khẽ mỉm cười muối mặn bờ môi
Nhào vô ôm chặt lấy người
Chưá chan hạnh phúc cuộc đời thế gian!
15.2.2012 Lu Hà
Chở Mộng Hoài Thương
cảm tác thơ Phạm Kim Tiên: Vô Đề
Đã bấy lâu nay vẫn nhớ Tiên
Thuyền quyên yểu điệu má hồng duyên
Hồn thơ lai láng như dòng chảy
Dạo gót du hồ cảnh Thái Nguyên...
Sương trắng khói mờ giăng phủ kín
Quê hương yêu dấu lệ từng rơi!
Sông Cầu sông Đuống về Kinh Bắc
Quan họ người ơi! lại khóc rồi!
Cung đàn nguyệt lặn hoa tàn lạnh
Vò nát... vần thơ... dạ xé hai
Hoang vắng côn trùng mưa thổn thức
Âu Châu tuyết phủ suốt canh dài...
Mới hỏi Kim Tiên có khoẻ không?
Tà dương... trầm xuống... gọi quê hương
Thơ văn xao xuyến buồn than thở
Chở mộng... u hoài ... nỗi nhớ
thương...!
9.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét