Thơ Tình
Chùm 143
Hoàng Hôn U Sầu
Tuyết dày như một thảm nhung
Tôi đi trên đám bụi hồng thời gian
Nỗi niềm tâm sự miên man
Muà Đông lạnh lẽo thu tàn vấn vương
Thương người lữ khách tha hương
Mấy ai tri kỷ má hồng phôi phai
Cô đơn buồn bã ngậm ngùi
Vần thơ tao ngộ ai người hiểu cho
Lòng tôi như nắm tơ vò
Ngổn ngang trăm sự ước mơ luân hồi
Phong trần dầu dãi mưa rơi
Trán nhăn tư lự nhớ người trần ai
Em tôi tóc xoã ngang vai
Hạt châu lã chã canh dài xót xa
Bao giờ ta được gặp nhau
Ngưu Lang Chức Nữ chân cầu nỉ non
Bóng tà thêm gợi cơn buồn
Tuyết rơi tầm tã hoàng hôn u sầu!
19.12.2010 Lu Hà
Không Thể Giận Anh
Em không giận mãi làm gì
Đàn ông thiên hạ mấy người như anh
Phong trần dầu dãi đầu xanh
Trán nhăn tư lự trường tình lao đao
Mấy phen yểu điệu má đào
Trái tim đa cảm vận vào thuyền quyên
Phải chăng tiền định nhân duyên
Kiếp nào lạc bến đầm sen hải hà
Thuyền tình quen lối đò xưa
Dập diù sóng nước nên ra nỗi này...
Bồng bềnh biển ái xa xôi
Năm canh rầu rĩ mưa rơi ngậm ngùi!
Hồn thơ vương vấn u hoài
Buộc chân chỉ đỏ rã rời cánh chim
Phong thư ấp ủ nỗi niềm
Xoá tan băng giá trái tim giưã đời!
26.12.2010 Lu Hà
Hoài Thu
Thu Hoài
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Hồn về theo gió thu bay
Mang theo hoài niệm mơ say
tủi sầu
Ngoài thềm lá rụng lao xao
Sương rơi ngọn cỏ như trào
thương đau
Bàng hoàng những lúc bên
nhau
Bụi xa in dấu nhịp cầu gót
chân
Anh đi lạnh bóng trăng rằm
Em bên cưả sổ cô đơn nỗi
lòng
Anh đi trong gió ngàn
phương
Có còn nghĩ đến phòng
không em buồn
Thu về bóng rủ hoàng hôn
Hai hàng dương liễu tủi hờn
trăng thu
Trách sao trăng gió hững hờ
Xa xa một giải ngân hà còn
yêu
Thuyền tình giưã sóng biển
dâu
Lênh đênh lồng lộng say
màu tơ vương
Xa nhau trăm nhớ ngàn
thương
Ngoài kia gió thổi khói
sương nhạt nhoà
Hồn về theo gió mây xa
Bao nhiêu kỷ niệm hoài thu
thu hoài
29.11.2009 Lu Hà
Mộng Điên
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Sao trăng chen lấn quanh
thềm
Kià ai thơ thẩn bóng mềm mại
run
Ái ân giưã chốn mây cùng
Cung đàn xào xạc côn trùng
từ xa
Tần ngần giọt nước mưa sa
Nồng nàn say đắm tình ta
yêu mình
Thẹn thùng e lệ bên hình
Trăng tàn sao lặn cuộc
tình điên say
Gừng cay muối mặn cho hay
Đêm thâu tỉnh giấc đắng
cay lỡ làng
Ngẩn ngơ mộng hãi kinh
hoàng
Trường tình bể ái dải tang
ưu phiền
Giận cho tiền kiếp oán
khiên
Ai xui duyên nợ trần điên
ê chề
Thôi đành để mặc cơn mê
Chín tầng mưa gió tứ bề
bao quanh
Ngày dài tháng rộng đầu
xanh
Say tình cuồng vọng tung
hoành chân tâm
Ngậm ngùi tủi hận thanh trầm
Đàn xưa gảy mãi khúc thầm
mộng điên…
14.7.2009 Lu Hà
Mưa Mãi
Hoài Thu
Bâng khuâng thổn thức quê
nhà
Năm canh rầu rĩ lệ nhoà
mưa rơi
Hoài Thu lạnh lắm ai ơi!
Cõi lòng muôn ngả đầy vơi
thương sầu
Gió đưa mây lạc về đâu?
Hoài Thu thơ thẩn ngọn sầu
đìu hiu
Vấn vương dải luạ khăn điều
Tình xưa ôm ấp liu khiu tấm
hài
Gió than nức nở canh dài
Giọt sầu lẽo đẽo lòng ai
chẳng buồn
Lắng nghe biển gọi chập chờn
Đêm giông mưa bão hoàng
hôn não nùng
Chiều quê tan cõi hương nồng
Gọi miền dĩ vãng cô lòng
vì ai?
Giọt sầu trăm nẻo canh dài
Tình người viễn vọng xót
hoài hình quê
Mây mờ che bóng sao khuê
Lấp bao mộng ước đam mê
trường tình
Cô đơn giưã chốn thương
mình
Sầu tư rêu mọc ngói đình
trần duyên
Bàng hoàng gịọt nước mái
hiên
Hoài Thu trăn trở như điên
tình người
Bao năm lữ khách cô vời
Đầm đià má lạnh mưa trời
thâu đêm!
11.7.2007 Lu Hà
Thơ Tình
Chùm 144
Dật Dờ Gió Sương
Hoà bình hay chiến tranh đây
Bốn bề pháo nổ góc trời rền vang
Bập bùng khói toả mênh mông
Thăng thiên sáng rực hào quang lẫy lừng
Đì đùng pháo tép ngỡ ngàng
Hung hăng pháo cối mấy chàng trổ oai
Loe xoe kià hẳn pháo dây
Chỗ kia phun lưả hàng cây dựng cờ
Loanh quanh mấy tốp lô nhô
Ôm vai bá cổ ngẩn ngơ má hồng
Đốt xong bó pháo vội vàng
Bỏ ngay trận điạ chiến công diệt đồn
Mừng thay thiên hạ sinh tồn
Châu Âu phẳng lặng đâu còn chiến tranh
Cố hương bao nỗi bất bình
Trông người mà tủi dân mình lầm than
Nghĩ xa rồi lại nghĩ gần
Nhớ ai thêm nỗi bồn chồn vấn vương
Rì rào tuyết rụng hàng thông
Mà sao hiu hắt cõi lòng bao la
Ngán xem quang cảnh giao thưà
Tha hương xứ sở dật dờ gió sương!
1 giờ sáng 1.1.2011 Lu Hà
Đoạn Trường Còn Ghi
Toàn thân bốc lưả liên miên
Bỗng dưng nhớ lại cơn điên ái tình
Đêm qua dưới khoảng trời xanh
Cùng đàn tiên nữ bồng bềnh men say
Chao ôi! Giưã chốn thiên thai
Dập dìu bồng đảo canh dài chưá chan
Hỉ Nhi Ngọc Nữ Thái Chân
Bốn bề mây toả ngút ngàn biển sâu
Trăng sao khi tỏ lúc mờ
Nhạt nhoà hương vị má đào ngẩn ngơ
Nhưng tôi chỉ thích một cô
Dương trần như đã trăng hoa đôi lần
Lâng lâng dạo một khúc đàn
Hỏi tên chẳng nói tần ngần mãi thôi
Hỏi quê tiên nữ chỉ cười
Ban ngày thanh khí quên rồi hay sao?
Gặp nhau ở chỗ quán thơ
Trai thanh gái lịch anh hào bốn phương
Bây giờ hội ngộ trùng phùng
Trăm năm ai nhớ đoạn trường còn ghi!
4.1.2011 Lu Hà
Dứt Bỏ Trần Duyên
Trần duyên thao thức vơi đầy
Như mâm cỗ quả đắm say lòng người
Sơn hào hải vị mấy khi
Hay toàn cổ cánh ngậm ngùi thở than
Năm canh rầu rĩ chưá chan
Hằng Nga cung quảng đêm tàn mưa rơi!
Nhớ ai trằn trọc mãi hoài
Tháng năm bạc bẽo cuộc đời trầm luân
Tìm nhau khắp nẻo trần gian
Sông sâu vực thẳm muôn vàn đắng cay
Gặp nhau trong cõi luân hồi
Trùng trùng duyên khởi hẹn nơi nào tìm
Kiếp này gửi lại trái tim
Ngàn sau lưu luyến nỗi niềm vấn vương
Tình thơ tha thiết mến thương
Hỏi người thục nữ dửng dưng sao đành?
Thuyền ai mất lái bồng bềnh
Dư thưà hương vị biển xanh ngại
ngùng...
Tình thơ lai láng não nùng
Cung đàn reó rắt đoạn trường một
chương
Tình thù tứ đại giai không
Nỡ sao dứt bỏ má hồng phôi phai
Nhớ ai nhắn gửi đôi lời
Năm dài tháng rộng người ơi chớ buồn!
30.12.2010 Lu Hà
Hồn Ở Trong Tim
Bấy lâu tôi thả tâm hồn
Vào trong lồng kín ái ân cuả nàng
Trái tim nhuộm đỏ máu hồng
Hồn tôi say đắm vấn vương ngại ngùng
Bao đêm trằn trọc nhớ thương
Ô hay, tôi đã phải lòng nàng sao?
Đúng rồi, như giấc chiêm bao
Tâm hồn nàng cũng dạt dào như tôi
Trái tim rung động bồi hồi
Hồn còn thổn thức chân người xa xôi
Nàng là con gái nhà trời
Còn tôi con cái nhà người thường dân
Không gian cách trở muôn vàn
Trăng sao vằng vặc sông Ngân não nùng
Thuyền tình giưã chốn mênh mông
Xa xăm dặm thẳm bốn phương đất trời
Dương buồm tìm khắp mọi nơi
Trái tim dấu kín sáng soi tâm hồn
Nàng về thổn thức nguồn cơn
Nàng đi tôi lại u buồn không nguôi
Tôi còn ở cõi trần ai
Làm thơ trả nợ cho đời mà thôi
Hồn nàng ở mãi trong tôi
Trái tim tôi vẫn bồi hồi vì thơ!
5.1.2011 Lu Hà
Làm Sao Bây Giờ
Mấy đêm vụng trộm với tiên
Mê man hương lạ đã quen khắp người
Quên sao quang cảnh nhà giời
Mây bay nhè nhẹ bồi hồi trăng sao
Khắp nơi thanh khí ngọt ngào
Cỏ như nhung luạ hoa chào gió thưa
Chim bay bướm lượn lẳng lơ
Lừ đừ cá lội thông reo ven bờ
Thiên nga dìu dặt ơ hờ
Bồng bềnh sen nở dạt dào thiên thai
Tiên cô mềm mại đê mê
Dịu dàng ân ái tỉ tê nỗi niềm
Ngậm ngùi hiu hắt trong tim
Sáng ra ta phải im lìm chia ly
Thiên đình hạ giới phân đôi
Người tiên kẻ tục than ôi, khác loài
Ngân Hà hờ hững chảy xuôi
Mưa ngâu tầm tã dập vùi tình ta
Dẫu cho dan díu đã lâu
Nếu giời biết được làm sao bây giờ?
4.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét