Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 343 VÀ 344



Thơ Tình Chùm 343 


 

Ơn Tạ Bầu Trời

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Sao Từ Tạ

 

Đầy sao ơn tạ bầu trời

Hoàng hôn bả lả chơi vơi nỗi niềm

Lòng còn lưu luyến bên thềm

Quan san mấy dặm lưỡi liềm trăng non…



Phập phồng sóng vỗ đòi cơn

Sương rơi bờ cỏ nụ hôn ướt nhòa

Ngẩn ngơ vườn rụng cánh hoa

Từng thu đếm giọt mưa hòa sầu ly…




Em về nhặt mảnh tàn y

Đường xưa phố cũ thầm thì chim ca

Ngước trông kìa dải Ngân Hà

Mưa ngâu tầm tã thiên nga chập chờn



Tủi hờn chân bước lối mòn

Cuộc tình theo mạch nuớc nguồn ra khơi

Bọt bèo trôi dạt xa xôi

Mênh mông biển cả lẻ loi đoạn trường…!



2.5.2013 Lu Hà









Sòng Đời Thê Lương

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Lênh Đênh



Tuy tay trắng em đâu có nản

Ngày buồn tênh tựa đám bèo trôi

Bập bềnh trước gió chơi vơi

Cánh buồm xơ xác cảnh đời tả tơi…



Chiều lam tím bầu trời ảm đạm

Đóng cửa rèm thê thảm lồng son

Con chim thiêm thiếp nguồn cơn

Hải âu một thuở biển cồn sóng dâng…



Xua dĩ vãng bẽ bàng duyên phận

Xin chúc anh hưởng trọn nụ cười

Quên đi huyền thoại lứa đôi

Một thời ân ái lả lơi thiên bồng…



Chén rượu đổ bi thương ảo não

Chu Mãi Thần tích cũ người ơi!

Đừng như Ngô Khởi trắng vôi

Phong tình cổ hận sòng đời thê lương…!



1.5.2013 Lu Hà






Rẽ Bước Sang Ngang

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Rồi Mai Em Sang Sông



Rồi mai đó em qua ngả khác

Đi lấy chồng rẽ bước sang sông

Thôi đành gửi lại lời thương

Thuyền tình theo lái má hồng phôi phai…



Trăng buồn bã canh dài thổn thức

Gái có chồng rượu chuốc men say

Cung Hằng thánh thót vơi đầy

Đợi chờ chi nữa tháng ngày héo hon…



Anh chán nản cao lâu tửu quán

Trả thù đời lận đận khổ đau

Muối tiêu lốm đốm mái đầu

Sáng say chiều xỉn cây cầu liêu xiêu…



Em tất bật nồi niêu xoong chảo

Tay bế bồng con nợ cái mang

Trâu già hờ hững chẳng màng

Thương thân thiếu phụ dở dang lỡ làng…



Đời vỡ mộng bẽ bàng xuân dối

Trách gì nhau tội lỗi đa mang

Thuyền em trót lỡ sang ngang

Bè anh dư sức ngang tàng ngược xuôi…

Tình theo gió mây trôi hờ hững

Duyên bọt bèo lơ lửng đắng cay
Khóc cười nửa tỉnh nửa say
Thiên thu oán hận đoạ đầy tấm thân…



Sông mười năm khô cằn bến cạn

Cuộc đời còn dám hẹn trăm năm
Sụt sùi dâu biển tơ tằm
Trăng soi vằng vặc âm thầm sầu rơi!

2.5.2013 Lu Hà









Tiếng Qụa Kêu Sương

cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Ưu Phiền



Cầu Thê Húc đèn soi cá lội

Sóng Hồ Gươm rong ruổi liễu buông

Nặng lòng năm tháng xa thương

Ưu phiền vời vợi vấn vương nửa đời…



Phải kiếp số lạc loài rong biển

Lá thu rơi duyên phận một thời

Hoàng hôn lam tím nghẹn lời

Thẫn thờ em đợi nụ cười héo hon…



Chàng đâu biết em buồn rười rượi

Trái tim hồng ngự trị tiên đàng

Mở lòng rộng cửa kho tàng

Trông theo cánh nhạn mây vàng đắng cay…



Vầy trăng sáng vơi đầy non nỉ

Nỗi tủi hờn tê tái tình em

Mảnh hồn rơi vụn trong đêm

Kêu sương tiếng qụa nỗi niềm xanh xao…



Cảnh Hà Nội xôn xao hoa bướm

Hồ Thuyền Quang đom đóm mây chiều

Thướt tha tà áo yêu kiều

Gót sen thơ thẩn mĩ miều hương say…!



2.5.2013 Lu Hà









Uống Cạn Chén Tàn

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Ta Muốn Say



Đêm sầu rót chén rượu đầy

Cho say chuếnh choáng bõ ngày quạnh hiu

Dế giun đàn hạc buồn thiu

Bao nhiêu phiền muộn dập dìu xa đưa…



Hàng hiên thánh thót hạt mưa

Đầm đìa gối lẻ cũng vừa tàn canh

Thuyền tình lạc lối biển xanh

Mộng hoa  chấp chới lênh đênh ngậm ngùi…



Bao nhiêu lớp sóng chôn vùi

Men say đã cạn sụt sùi đắng cay

Biết rằng lòng đã đổi thay

Người đi nẻo khác ô hay mặc đời



Uống đi giọt rượu rã rời

Trăng vàng sẻ nửa chơi vơi sông hồ
Thuyền trôi chẳng đậu bến bờ
Bão giông run rẩy mịt mờ sương rơi

Uống đi cho thật tả tơi
Bướm ong suồng sã làn môi héo tàn
Tóc mây ấp ủ non ngàn
Tương lai ảm đạm trần gian mật đời…!

1.5.2013 Lu Hà 









Thơ Tình Chùm 344





Giấc Mơ Chưa Tròn

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Tỏ Tình Trong Đêm



Thời gian vùn vụt lướt qua

Làm sao níu áo chân cầu nỉ non

Niềm vui đi trước bồn chồn

Bướm ong thuở ấy mảnh hồn trắng trong



Mộng tình đôi lứa thong dong

Đỉnh son vọng các con đường thẳng băng

Ái ân nồng thắm mơ màng

Giờ đây tê tái dở dang bẽ bàng



Chia tay thuyền đã qúa giang

Đò xưa hiu quạnh ngỡ ngàng mưa rơi !

Cuộc tình vội vã lả lơi

Chiều lam hoa bỗng tả tơi cánh tàn



Còn đâu chan chứa nồng nàn

Trăng lu sẻ nửa non ngàn bể dâu

Sương khuya ướt đẫm mái đầu

Thuyền em mất lái u sầu héo hon



Nghẹn lòng sóng vỗ trào cơn

Bên song cửa sỗ tủi hờn trăng thơ

Bóng ma tình ái lờ mờ
Vành tang nấm mộ giấc mơ chưa tròn…!



3.5.2013 Lu Hà









Ưu Tư Mảnh Hồn

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh



Canh khuya động tiếng tơ lòng

Nghẹn ngào thổn thức thê lương giọt sầu

Trách chi ngọn sóng bạc đầu

Thuyền tình bể ái dãi dầu nắng mưa…



Ngậm ngùi sương nhỏ lưa thưa

Đâu đây gió thoảng tiễn đưa mảnh hồn

Trúc mai tơi tả giận hờn

Thảo trùng rên rỉ mảnh vườn hoang vu…



Ngán đời kiếp sống phù du

Bọt bèo trôi nổi ưu tư muộn phiền

Mưu sinh trần thế đua chen

Ba mươi chín nhịp triền miên đoạn trường…



Cung đàn dìu dặt sông Tương

Lam Kiều rêu phủ má hồng phôi phai

Xót xa rặng liễu Chương Đài

Xuân đào thiếu phụ bi ai não nùng…



Rã rời ngọn lửa bập bùng

Lắt lay hy vọng tận cùng khổ đau

Thu về lá rụng chân cầu

Trái tim khao khát mái đầu xanh xanh…!

2.5.2013 Lu Hà











Làm Sao Tin Được

cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Xin Đừng Viếng Thăm



Thế là hết tình tan như bọt

Cười rong rêu chí cốt làm chi

Đêm sầu sóng biển rầm rì

Mênh mông lạnh lẽo thầm thì thông reo…



Xin đừng đến kỳ kèo năn nỉ

Bóng hoàng hôn tê tái đủ rồi

Xin người năm tháng thảnh thơi

Tâm hồn bình thản xa xôi hững hờ…



Mùa sinh nhật lờ mờ sương nhỏ

Trăng lưỡi liềm sao tỏ trời ơi!

Bởi vì tôi đã quên người

Làm sao tin được lứa đôi mộng tròn…



Chẳng ước vọng nỉ non mây gió

Hẹn thề suông cho tổ buồn thêm

Còn đâu ân ái êm đềm

Nụ hôn rừng rực nư thèm bướm hoa



Tình quay gót phôi pha dặm nẻo

Người trần gian leo lẻo đầu môi
Tương lai trách nhiệm nửa vời

Gánh đời gông nặng tả tơi rã rời…!



2..5.2013 Lu Hà








Lam Kiều Kém Chi



Qùy Dương lả lướt yêu kiều

Đợi con bướm trắng mĩ miều nguyệt hoa

Trăng non chênh chếch hiền hòa

Trần gian xúc động nhạt nhòa sương rơi!



Ban mai chan chứa tuyệt vời

Bóng cô tiên nữ bồi hồi say sưa

Yêu hoa từ sáng đến trưa

Hồn trinh rạo rực hương đưa gió lùa



Mân mê búp ngọc tay thùa

Đóa hoa mềm mại như đùa như trêu

Cỏ non bức họa tranh thêu

Thảm nhung ai vẽ Lam Kiều kém chi…?

Yến oanh khúc khích thầm thì

Huyền sương chày ngọc rầm rì thông reo
Vân Kiều đợi dưới chân đèo
Bùi Hằng nho sĩ cảnh nghèo héo hon

B ỗng đâu dào dạt đòi cơn

Đào nguyên dẫn lối bồn chồn ngẩn ngơ

Vân Anh nào có ai ngờ
Se duyên kết tóc đào tơ cùng chàng…!

3.5.2013 Lu Hà









Hoa Qùy Dương



Qùy Dương chan chứa cuộc đời

Bao cô áo đỏ bồi hồi chiêm bao

Thoáng qua tim đập dạt dào

Bướm hồng xoắn xuýt ngạt ngào hoa ơi…!



Hương thơm lừng lững buông lơi

Thẹn thùng thiếu phụ chơi vơi nửa hồn

Gà tây chuốt cựa trong vườn

Yến oanh xao xuyến bồn chồn nôn nao…



Gật gù các cụ xôn xao

Bảo nhau gắng đợi khi nào trăng lên…?
Đồng bào dân tộc hồn nhiên

Chõng tre kẽo kẹt chong đèn ngắm hoa…



Cảm ơn tạo hóa hiền hòa

Hồng hồng tía tía nhạt nhòa nắng mưa

Yêu hoa biết mấy cho vừa

Nửa đêm gà gáy cũng thừa ái ân

Kià chàng nho sĩ cù lần

Đi thì cũng dở bần thần ngẩn ngơ
Ở thì dấm dớ bơ phờ

Lấy tay che mặt trái đào đung đưa…!



cảm tác từ một bức ảnh ba bông hoa lạ. Hoa Qùy Dương đồng bào dân tộc gọi là hoa

Mộc Cắc?

2.5.2013 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét