Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 347 VÀ 348



Thơ Tình Chùm 347  




Con Gái Nhà Dòng
tặng Hoaitrang Vu

Hỡi cô em gái nhà dòng
Thướt tha yểu điệu thánh đường xôn xao
Thiên thần cũng phải ngẩn ngơ
Phúc âm thánh thót má đào lâng lâng


Thương người hạ giới dở dang
Cửu Long sóng vỗ lỡ làng tương lai
Nôn nao rặng liểu chương đài
Sài Gòn thổn thức canh dài đêm thâu

Cung đàn em gảy điệu sầu
Hàng hiên lã chã chân cầu phượng rơi!
Bước trên hè phố chơi vơi
Nhớ nhung nuối tiếc một thời xa xưa

Ra đi dầu dãi nắng mưa
Tóc chưa tròn búi xuân vừa chớm hoa
Em về tìm bến giang đầu
Chinh nhân dặm thẳm cỏ rầu héo hon…

Sông Hương núi Ngự đòi cơn
Ve sầu mong đợi mộng hồn thơ say
Tháng năm đè nặng vai gày
Có nghe ai gọi vơi đầy nỉ non

Đắng cay gịọt lệ trào tuôn
Đỗ quyên khắc khoải nỗi buồn thiên thu…
Anh thường quen gọi Trang Vu
Gió mây Faceook ngao du quan hà…!

6.5.2013 Lu Hà




Gót Sen Vướng Bụi Hồng Trần
cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân: Tôi Làm Hành Khất

Em thấm giọt mồ hôi lã chã
Vị mặn mòi đau đáu biển xanh
Gót sen theo bước bộ hành
Phượng rơi hè phố bức tranh quê nhà

Ve rên rĩ nhạt nhòa dương liễu
Phủ mặt hồ đàn cá say bơi
Quán trà mấy khách ngồi chơi
Bèo tây hiu hắt xa xôi gió lùa

Thành Hà Nội Cổ Ngư trống vắng
Chiếc cầu rêu năm tháng hư hao
Tòa nhà bưu điện lao xao
Cây si thả rễ nghẹn ngào xót xa…

Nghe mẹ kể hồn ma nức nở
Nên hóa thành bông sữa hoa sưa
Đêm sầu me sấu đung đưa
Âm u thê thảm gió mưa não nùng…

Bổng ai oán lộc vừng hoa xứ
Chuyện tình yêu đau khổ bi ai
Trái tim gieo xuống tuyền đài
Người đời thương tiếc canh dài lệ rơi!

Ngoảnh mặt lại bao người chiêm ngưỡng
Hồ Thuyền Quang gió lộng thuyền mơ
Hồn em lạc lõng hoang xơ
Công viên ong bướm dạt dào đắm say…

Em tức tưởi vai gày nặng trĩu
Phố đông người nhịp điệu bình yên
Lạnh lùng ánh mắt thản nhiên
Ai người hành khất triền miên u hoài…!

* Hoài Vân tức tác giả „Chiếc Lá Vàng „
6.5.2013 Lu Hà





Hồn Lạc Bến Yêu
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Úa Mộng


Đêm qua hồn lạc đi đâu?
Sáng nay  tỉnh dậy âm u  nỗi lòng
Mộng tình hay chốn thê lương
Đoạn trường bi thảm trên dòng sông Tương…

Soi gương môi thắm chỉ hồng
Đắng cay hụt hẫng ngóng trông mãi hòai
Tìm ai trong cõi trần ai?
Tao nhân mạc khách chương đài phỉ phong…

Mịt mù mây nước mênh mông
Con thuyền vô định chập chồng biển khơi
Mới đây nghe tiếng gọi mời
Mảnh tình bèo bọt chơi vơi nỗi niềm…

Trăng vàng từng giọt êm đềm
Em gom ánh sáng bên thềm ngẩn ngơ
Để rồi sầu mộng bơ vơ
Bóng ma tình ái ngẹn ngào khổ đau…!

5.5.2013 Lu Hà

Tan Mộng Hồ Điệp
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Nào Dễ Quên

Làm sao quên được bóng anh
In vào tâm trí đầu xanh cõi lòng
Ái ân duyên nợ dặm trường
Thuyền tình chia ngả theo dòng biển khơi

Biết rằng vĩnh biệt xa xôi
Độ từ tháng bảy ở nơi quê nhà
Mến nhau ánh mắt mặn mà
Hương cau Nam Phổ trăng ngà nước non

Nôn nao vành nón môi son
Dạt dào đôi sáo nguồn cơn tỏ bày
Líu lo xao xuyến vơi đầy
Con đò tình nghĩa tháng ngày chứa chan

Dập dờn sóng nước trào dâng
Anh em họ mạc xóm làng ngẩn ngơ
Mới đây mà đã xác xơ
Thương con hồ điệp bơ phờ mộng tan…!

3.5.2013 Lu Hà





Thuyền Tình Vô Định
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Niềm Đau Chôn Dấu

Thương đau, đau đáu mắt trong
Chiều buồn nhỏ giọt bão lòng hoàng hôn
Cô đơn xào xạc linh hồn
Lá thu lả tả nỗi buồn mênh mang…

Con chim rũ cánh bên đàng
Nỗi niềm ngơ ngác bẽ bàng tấm thân
Mảnh tình rơi vãi thế gian
Màn sương khỏa lấp sao ngàn trăng đêm…

Rượu sầu tim ngấm môi mềm
Còn đâu bóng dáng bên thềm thiết tha
Thiệt thua trong cõi sa bà
Cúi đầu chấp nhận sơn hà tìm ai...?

Bâng khuâng khắc khoải canh dài
Đò xưa bến cũ chương đài liễu buông
Xôn xao sóng vỗ đoạn trường
Tiếng đàn ngưng vọng thê lương não nùng

Khổ đau dồn nén tận cùng
Hồn trinh vơ vẩn trập trùng biển khơi
Thuyền em rách nát tả tơi
Bão giông cuồng loạn chơi vơi rã rời…

Đành lòng nhắm mắt buông lơi
Lênh đênh vô định dạt trôi bến nào
Ngỡ ai đứng đợi trên bờ
Thả dòng lá thắm dạt dào tình thơ…!

4.5.2013 Lu Hà 





Thơ Tình Chùm 348


Nàng Về Gió Lộng Tình Quê
tặng HoaiTrang Vu

Nàng về với một cây đàn
Trên đồi ảo vọng gót chân sen hồng
Tóc mây lõa xõa tiên bồng
Mắt huyền xao xuyến cánh đồng làng quê

Thướt tha em bước trên đê
Cho anh nhắn gửi sơn khê bao đời
Chiều lam mây khói bồi hồi
Đền Hùng hiu hắt lệ rơi đôi hàng…

Cửu long dang dở lỡ làng
Sông Hương núi Ngự bẽ bàng thiên thu
Ngậm ngùi Đà Lạt sương mù
Vẳng nghe tiếng hát vi vu gió lùa

Quay hình chụp ảnh sim mua
Hàng cây phượng vĩ chim đùa ve ca
Bâng khuâng tiếng gọi sơn hà
Kìa cô thục nữ tên là Hoài Trang !

6.5.2013 Lu Hà





Nhịp Cầu Tương Lai
tặng Hoaitrang Vu

Em tìm bến cũ nhịp cầu
Quê hương một thuở nắng dầu mưa chan
Sinh ra trong cõi trần gian
Phúc âm thánh thót nồng nàn thiết tha…

Quan san muôn dặm sơn hà
Cung đàn dìu dặt  trăng ngà biển xanh
Bướm ong xao xuyến hoa cành
Trúc mai xào xạc sương thành khói mây

Nỉ non sông nước vơi đầy
Gốc dừa hiu hắt thắng ngày biệt ly
Em về lộng lẫy nhung y
Quay hình chụp ảnh phố hè phượng rơi!

Gót sen nhẹ bước trên đồi
Sông Hương núi Ngự bồi hồi ngẩn ngơ
Sim mùa tằm chín ươm tơ
Áo dài vũ điệu má đào men say

Bướm hồng chan chứa ngất ngây
Sài Gòn đẫm lệ đắng cay u hoài
Đôi bờ nối nhịp tương lai
Xót xa rặng liễu chương đài héo hon…!

7.5.2013 Lu Hà





Dòng Dư Lệ
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Bài Thơ Em Viết

Tay run nét chữ ngập ngừng
Nghẹn dòng dư lệ rưng rưng mãi hoài
Để rồi thổn thức bi ai
Xóa đi chẳng đặng đêm dài mưa chan…

Bài thơ thao thức canh tàn
Đọan đầu chiu chắt muôn vàn tình ca
Mộng lành thuở ấy bao la
Xôn xao mây nước trăng ngà vẩn vơ…

Nhớ ai em viết lời thơ
Nỗi buồn chất ngất tuôn trào châu sa
Trách tình lỗi hẹn mà ra
Chữ thương xóa mất nhạt nhòa chữ đau…

Giận hờn chồng chất sao qua
Lòng em đau đớn xót xa ứa trào
Tuởng rằng hoa bướm trúc đào
Ngờ đâu chén đắng ly tao chia lìa

Ruợu tàn ướt má đầm đìa
Lang thang hồn lạc bên bìa rừng hoang
Gục đầu thơ viết chưa xong
Sáng ra ủ rũ soi gương bẽ bàng…

7.5.2013 Lu Hà





Ngôi Sao Oan Nghiệt
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Đổi Dời

Sao đêm rạch giữa bầu trời
Để lòng Mỹ Ngọc chơi vơi dã dời
Ngẫm mình như chiếc lá rơi
Sương gieo ngọn cỏ mảnh đời tả tơi

Tưởng rằng sẽ được thảnh thơi
Ngờ đâu thê thảm tuôn rơi lệ trào
Hương xưa ấp ủ cánh đào
Mộng tình chan chứa dạt dào trúc mai

Ngóng chờ hồi hộp tương lai
Bổng đâu gió chướng canh dài mưa chan
Gặp nhau trong cõi trần gian
Bọt bèo nghiệt ngã trăng ngàn bể dâu

Nắng mưa dầu dãi mái đấu
Đổi ngôi sao chổi cỏ rầu héo hon
Halley đừng đọng khí buồn
Phũ phàng đổ vỡ sóng cồn băng tan…

Chòm sao định mệnh vô vàn
Bạch Dương Xử Nữ trăm ngàn đắng cay
Ái ân tình nghĩa vơi đầy
Tiêu tan chốc lát tháng ngày sầu tư…

Bảo Bình Nhân Mã  tìm đâu
Mênh mông xứ xở tinh cầu xa xôi…!
Xót xa em lại khóc rồi
Nên anh mới gửi đôi lời sẻ chia!

6.5.2013 Lu Hà





Từ Dạo Đó
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Thứ Tha

Từ dạo đó lòng em xao xuyến
Nhớ dáng xưa cần mẫn tình quân
Tưởng rằng mộng đẹp chứa chan
Dài theo năm tháng dẫu tàn cả xuân…

Thề non nước mây ngàn gió biển
Lời thủy chung ghi tận đáy lòng
Nào ngờ một trận cuồng phong
Phũ phàng vùi lấp dòng sông ân tình…

Chiều lam khói bình minh vụt tắt
Cả đêm trường ray rứt không nguôi
Căn phòng tĩnh mịch đơn côi
Ngoài kia gía buốt chơi vơi nỗi niềm…

Tiếng rền rĩ màn đêm trùng thảo
Ôm gối sầu lã chã châu rơi
Bầu trời Tây Úc chao ôi!
Sương rơi ướt đẩm tả tơi vai gày…

Không ngủ được đắng cay chua chát
Xót tình mình tan nát theo mây
Phôi phai gửi lại tháng ngày
Tơ tằm đứt đoạn đọa đầy não thân

Em buồn lắm đường trần trăm nẻo
In dấu hài lẽo đẽo đi đâu ?
Từng thu lá rụng chân cầu
Vườn xuân tàn lụi cỏ rầu héo hon…!

7.5.2013 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét