Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 365 VÀ 366



Thơ Tình Chùm 365 


 


Đoạn Trường Bể Dâu
cảm tác từ thơ đường của Vanessa Le:Nguyệt


Sau rèm thấp thoáng bóng ai
Tóc mây lõa xõa ngang vai thẹn thùng
Xa xôi biển cả trập trùng
Mong người quân tử kiếm cung giang hồ


Chàng đi cát bụi sương mờ
Gío mưa lòng thiếp ngóng chờ từng đêm
Thanh tao bóng nguyệt êm đềm
Xót xa thiếu phụ bên thềm sầu tư

Muộn phiền lá rụng từng thu
Se tơ nguyệt lão mịt mù thế sao?
Nghẹn ngào lớp sóng lô nhô
Chung dòng nước chảy đôi bờ đục trong

Vầng trăng sẻ nửa thê lương
Tình quân thổn thức đoạn trường bể dâu
Hư danh vương nợ công hầu
Chương đài rặng liễu chân cầu rêu phong.

30.5.2013 Lu Hà





Noel Anh Lại Nhớ Em

Anh không phải con chiên ngoan đạo
Chưa sức dầu Thánh Chúa Ki Tô
Noel anh đến nhà thờ
Ngắm nhìn Đức Mẹ nghẹn ngào nhớ em

Ngày xưa ấy nỗi niềm chan chứa
Qùy bên em ở giữa giáo đường
Phúc âm tỏa ngọn nến hồng
Thánh ca thánh thót tiếng lòng A Men!

Rồi từ đó tình lên xao xuyến
Hai đứa mình lưu luyến bên nhau
Bỗng đâu gío chướng trên đầu
Chia ly bịn rịn nát nhàu trang thư

Em hỏi mãi bao giờ trở lại
Anh lặng yên tê tái tim gan
Đời trai chinh chiến phong trần
Nay đây mai đó lữa lần tháng năm

Đồng đội ngã trăng rằm soi mộ
Yên lòng sao sinh tử quốc gia
Đôi vai nặng gánh sơn hà
Hoa tàn cỏ úa Hằng Nga tủi sầu…

Tan khói súng dãi dầu nắng hạ
Anh trở về tàn tạ xác xơ
Nấp sau bóng Chúa đợi chờ
Một hai sớm tối vật vờ khổ đau

Thời gian cũng qua mau vội vã
Giữa giòng đời tất tả bon chen
Mưu sinh lầm lũi kiếm tiền
Mảnh tình vá víu nghèo hèn trắng tay

Hồn thơ dại đắng cay ảo não
Cả bốn mùa xuân hạ thu đông
Tìm em trên khắp nẻo đường
Dòng sông khô cạn cánh đồng chổng chơ

Lang thang mãi bơ phờ mệt mỏi
Tiếng dương cầm thầm gọi tên ai
Lần theo rặng liễu chương đài
Bóng em thấp thoáng u hoài lệ rơi!

cảm xúc khi đọc bài thơ tự do của Phan Hòa: Bài Thánh Ca Buồn
31.5.2013 Lu Hà





Phận Gái Thuyền Quyên

Chiều lá rụng hương tàn tê tái
Xót mảnh tình ân ái lìa tan
Trời già bạc bẽo đa đoan
Mặc cho nhân loại ứa chan giọt sầu

Tim giá lạnh canh thâu trăn trở
Từ Quảng Hàn cổ độ trăng soi
Thiên thần nhỏ lệ tuôn rơi
Thương người dương thế đơn côi một mình

Ai lấy gió hành tinh đày đọa
Gieo nắng thưa sợi nhớ thu ba
Đong đưa trong cõi sa bà
Bao nhiêu cảnh ngộ xót xa tủi hờn

Sương mù mịt quạnh buồn giăng lối
Biết về đâu thời buổi kim tiền
Trách chi thân phận thuyền quyên
Bọt bèo trôi nổi triền miên tháng ngày !

Xúc cảm khi đọc 8 câu lục bát của Thimyngoc Huynh: Tình Thu
30.5.2013 Lu Hà


Trọn Đời Thủy Chung

Chiều lam khói tỏa vườn xuân
Bóng em tha thiết ngát hương phấn hồng
Em về xóa lạnh gía đông
Trời càng xanh thẳm bên dòng sông tương

Em mang theo giọt nắng hồng
Xua tan băng gía sưởi lòng anh yêu
Chồi non nảy lộc xuân kiều
Chùm hoa roi rói tình thương nhạt nhòa

Bướm ong dìu dặt chan hòa
Ngôi nhà bé nhỏ oa oa khóc cười
Trẻ thơ giây phút bồi hồi
Nghẹn ngào chan chứa trọn đời thủy chung

Vườn rau ao cá tưng bừng
Lừ đừ cá lội thơm lừng nụ hôn
Giọt sương ướt má bồn chồn
Ngất ngây khoái lạc từng cơn mặn nồng.

cảm tác thơ Ưu Đàm Kỳ Hoa: Em Đã Đến
30.5.2013 Lu Hà





Cơn Mưa Tháng Bảy

Anh vẫn đợi cơn mưa tháng bảy
Đời khát khao khô cháy nắng hè
Héo hon mọi nẻo sơn khê
Thấy mưa thì hãy  quay về đi em…

Em xa qúa anh tìm mệt mỏi
Hoa phượng rơi đắm đuối tình nồng
Dơ tay quờ quặng hư không
Áo anh thấm ướt phố phường bơ vơ…

Em vẫn ở phương nào đó vậy?
Tiếng ve kêu cay đắng phũ phàng
Hồn hoang giấc mộng dở dang
Từng đêm thổn thức bẽ bàng xót xa…

Môi cháy bỏng giọt mưa quan tái
Dẫu là sương tình ái em ơi!
Ngất ngây châu ngọc hương trời
Sao em chẳng tiếc chơi vơi nỗi niềm…

Hãy trờ lại êm đềm trăng tỏa
Để cùng anh chan chứa yêu đương
Bõ ngày rầu rĩ sông tương
Thư cưu khắc khoải trên đường cái quan…!

cảm xúc nghẹn ngào khi đọc bài thơ của Phan Hòa: Chờ Em Mưa Tháng Bảy
31.5.2013 Lu Hà 







Thơ Tình Chùm 366


Cõi Đời Gía Băng
tặng Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng )

Khi nắng đã tan đi chiều vắng
Mây ập về cay đắng trào lên
Mưa giăng tràn ngập qua miền
Khô cằn sỏi đá triền miên tủi hờn

Mưa lồng lộn từng cơn gío rít
Cánh hoa rơi thảm thiết tình đời
Phiêu du lạc nẻo xa xôi
Đường mây xa tít chân trời hư hao

Nắng le lói xanh xao vàng võ
Buối hoàng hôn lấp ló kẽ mành
Phận mình bạc bẽo thôi đành
Ve sầu inh ỏi bướm cành giao thoa

Kìa mùa hạ nhạt nhòa quan tái
Cỏ dỗi hờn đợi mãi nắng tràn
Cút chơi chạy trốn thời gian
Thăng trầm nốt nhạc hợp tan bọt bèo

Nắng sướt mướt chân đèo hoang vắng
Mây vờn mây thầm lặng lả lơi
Mưa buồn từng giọt lẻ loi
Còn tôi đứng dưới cõi đời gía băng

cảm xúc khi đọc bài: Khoảng Lặng Cuối Trời
1.6.2013 Lu Hà




Cơn Mưa Lạnh Hồn
tặng những qủa phụ chiến binh miền Nam Cộng Hòa

Mưa! Mưa mãi trong lòng
Mưa rơi nặng hạt con đường sầu thu
Em ngồi đếm giọt thương đau
Miền Nam khúc nhạc nhịp cầu Hiền Lương

Sóng cồn biển rộng mênh mông
Nỗi buồn hiu hắt  sông Hương não nề
Mưa rừng ngập lối sơn khê
Bóng người chiến sĩ gần kề vực sâu

Xót xa cho mảnh tình đầu
Chưa nhiều ân ái dãi dầu nắng mưa
Đêm nghe gió thoảng mây đưa
Chập chờn chiếc bóng khi xưa lại về

Anh đi lỗi hẹn tình quê
Hồn trinh vạn nẻo bốn bề lửa thiêu
Hàng dừa ủ rũ tiêu điều
Khăn tang áo trắng Ninh Kiều bến thương

Lũ về tràn ngập sông tương
Từng đêm khắc khoải vấn vương đoạn trường
Côn trùng rên rỉ âm dương
Xa xôi cách trở bốn phương đất trời!

31.5.2013 Lu Hà




Cung Oán Mưa Sa
tặng Thimyngoc Huynh

Chất chồng bao nỗi âu sầu
Giờ đây tay trắng mái đầu điểm sương
Tigon rạn nứt thê lương
Trái tim rỉ máu vấn vương nửa đời…

Thế nhân bạc bẽo như vôi
Dìm nhau xuống cõi chơi vơi quạnh buồn
Lang thang cùng bọn cô hồn
Trần gian xa lánh lệ tuôn đôi hàng…

Trông trăng rặng liễu bẽ bàng
Lả lơi chi nữa dở dang đoạn trường
Phù du bèo bọt sông tương
Hoa rơi tuyết rụng tha phương xứ người

Còn ai tri kỷ nghẹn lời
Hồn thơ phiêu lãng bồi hồi cùng ta?
Khúc trầm cung oán mưa sa
Nửa trong nửa đục ta bà khổ đau!

1.5.2013 Lu Hà





Còn Đâu Tình Ái
tặng Vanessa Le

Em đâu muốn nghe lời hoa mỹ
Nhưng anh còn tìm ý xa xôi
Để em chờ đợi mãi thôi
Tình như cánh bướm chơi vơi biển hồ…

Mộng oanh yến vẩn vơ mai trúc
Buổi hoàng hôn lỡ bước trôi đi…
Chữ duyên gió cuốn rầm rì
Sân trường phượng vĩ đầm đìa hạt sương…

Chừ hai đứa thê lương ảo não
Ở hai đầu nỗi nhớ xót xa
Thoáng buồn kỷ niệm chiều tà
Giọt sầu rơi rụng mưa sa hạt buồn

Cứ tức tưởi chen luồn tim nhỏ
Đóa Tigon cánh đỏ tả tơi
Người qua dẫm nát lên rồi
Còn đâu tình ái bồi hồi thiết tha…!

cảm xúc khi đọc bài: Thời Dấu Yêu
1.6.2013 Lu Hà




Điệp Khúc Mùa Hè
tặng Hoài Vân

Em đi dáng phố thướt tha
Mùa hè trang điểm thật là xinh tươi
Trăm hoa khúc khích reo cười
Bướm ong dìu dặt lả lơi hẹn tình

Bầu trời kiều diễm một mình
Thinh không choáng ngập thiên đình xa xôi
Thương nàng chức nữ đơn côi
Miệt mài dệt vải đợi người trần gian

Hàng me xõa tóc chứa chan
Lâng lâng bóng liễu nắng tràn cung mây
Bàn tay tạo hóa đắm say
Thiên nhiên bức họa ngất ngây cuộc đời

Mộng hồn đắm đuối chơi vơi
Buồn vui cảnh ngộ thế thời tạo ra
Ngược xuôi trong cõi ta bà
Người gồng kẻ gánh nhạt nhòa mưa rơi!

cảm xúc khi đọc bài thơ: Dáng Phố
1.6.2013 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét