Thơ Tình Chùm 359
Mộng Hồn Tiên Nữ
tặng NS Thanh Ngân
Nàng về quy ẩn am lều
Thanh Ngân yểu điệu mĩ miều
hoàng hôn
Mây hồng
chan chứa đòi cơn
Nghê thường
dạo khúc biển cồn sóng dâng
Nôn nao dạ
cổ hòai lang
Lam Kiều chày
ngọc Bùi Hằng năm xưa
Xôn xao mai
trúc hương dừa
Bâng khuâng
thánh thót hạt mưa đầu mùa
Có chàng văn
sĩ gió đưa
Xe đò lục tỉnh
mới vừa viếng thăm
Chập chờn
hoang dã đêm rằm
Cảo thơm một
cuốn dâu tằm vấn vương
Trăm năm sợi
chỉ tơ hồng
Thiên thu vạn
cổ đoạn trường trần ai
Hẹn nhau ở
cõi thiên thai
Động Hồ lầu
nguyệt chương đài liễu buông.
cảm tác
Thanh Ngân hình đứng bên túp lều
25.5.2013
Lu Hà
Muội Và Huynh
tặng
Thimyngoc Huynh
Muội huynh ôm nửa địa cầu
Động Hồ Tây Trúc âu sầu
gõ thơ
Hồng hoang một thuở ngẩn
ngơ
Xôn xao bồng đảo đôi bờ
nương dâu
Sông Tương mưa nắng dãi
dầu
Chập chồng mây gió giang đầu
đợi trăng
Kià ai như bóng Bùi Hằng
Mộng hồn văn sĩ nửa đàng
tơ vương
Vẳng nghe khúc hát đoạn
trường
Cung đàn ai oán Tiền Đường
khóc thương
Mảnh mai bồ liễu má hồng
Anh hùng tao ngộ thê lương
nhạt nhòa
Phù du trong cõi mù sa
Bọt bèo tan hợp sa bà khổ
đau
Thôi thì tạ lỗi mùa sau
Trâm cài tóc trải mái đầu
cài hoa…!
25.5.2013 Lu Hà
Canh Tàn Thiếu Phụ
Từng đêm trằn trọc bần thần
Mộng tình chìm đắm ân cần
cố nhân
Lời thề nguyện ước mưa
chan
Mỏi mòn mong đợi vườn xuân
úa sầu
Mong sao
ngày tháng trôi mau
Chập chờn cánh
bướm chân cầu chơi vơi
Dòng sông hờ
hững lặng trôi
Mây tan bèo
dạt xa xôi lòng người
Biển gào gió
hú không thôi
Côn trùng rên
tả tơi rã rời
Đêm trường
Tây Úc lệ rơi
Hàng hiên ảo
não gịọt trời trào tuôn!
Trùng dương
biển cả sóng cồn
Lững lờ mây
trắng bồn chồn chim xanh
Thiên thu
hoài vọng mong manh
Tuổi xuân héo
rụng thương cành phù dung
Nhạt nhòa hội
ngộ tương phùng
Mới đây mà đã
tơ chùng phím loan
Cung đàn lỗi
nhịp sương tan
Buồn thiu
thiếu phụ canh tàn quạnh hiu!
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Chờ Người
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Chờ Người
24.5.2013
Lu Hà
Đoạn Trường Hồi Tưởng
Tôi viết
lại bài thơ dang dở
Của một
thời hoa nở xuân tươi
Triều dâng lộng gío biển
khơi
Cửa lòng rộng mở tưởng đời
an vui
Cơn giông tố chôn vùi tất
cả
Nỗi sầu tư đầy đọa tim côi
Thuyền tình rách nát tả tơi
Tà dương khuất bóng chơi
vơi cuối trời
Quên hay nhớ quãng đời dĩ
vãng
Buổi chiều vương lãng đãng
mây trôi
Yến oanh ríu rít chung đôi
Giờ đây ủ rũ xa xôi nhấm
buồn
Đêm thanh vắng trào cơn sóng
vỗ
Vẳng bên
tai nức nở cơn say
Mảnh đời cô
phụ tháng ngày
Đoạn trường
than thở đắng cay phũ phàng
Thân phù thể
bẽ bàng trắc trở
Phận hồng
nhan sao nỡ trắng vôi
Bạc tình hóa
đá trời ơi!
Hương thừa
Tô Thị người ơi mất rồi
Tim gía lạnh
ghé chơi có đọc
Giọng thơ
buồn tủi cực xót xa
Gắp nhau sông
nước quê nhà
Hoàng hôn ảm
đạm trăng ngà mờ soi…!
cảm xúc khi
đọc thơ Thimyngoc Huynh: Hoài Niệm
24.5.2013
Lu Hà
Suy Tưởng Cùng Nhau
tặng
Thimyngoc Huynh
Ồ lạ chửa,
chưa từng ân ái
Mà lòng đau
tê tái cùng nhau
Nghĩ suy
héo úa cỏ màu
Thê lương
mưa gió tủi sầu cung trăng
Người mơn
trớn chớ chăng chăng chớ
Trời lạnh
lùng nào có nhớ chi
Hững hờ mai
trúc rầm rì
Bịt tai
nghe tiếng thầm thì thông reo
Duyên với
nợ hắt heo ngày tháng
Biết tìm ai
cay đắng ngậm ngùi
Giãi bày
cảnh ngộ sụt sùi
Vỗ về an ủi
bùi ngùi tóc tơ?
Càng ray
rứt bơ vơ trấn ải
Cơn sóng
tình chẳng ngại quan san
Nửa đêm vỗ
gối thở than
Nửa vòng trái
đất muôn vàn thiết tha
Lòng tự hỏi
canh gà eo óc
Tình của người
lại buộc vào ta
Thiên thần ứa
giọt châu sa
Trời xanh
thăm thẳm ngân hà sương rơi!
25.5.2013
Lu Hà
Thơ Tình Chùm 360
Muội Và Huynh
tặng Thimyngoc Huynh
Muội huynh ôm nửa địa cầu
Động Hồ Tây Trúc âu sầu
gõ thơ
Hồng hoang một thuở ngẩn
ngơ
Xôn xao bồng đảo đôi bờ
nương dâu
Sông Tương mưa nắng dãi
dầu
Chập chồng mây gió giang đầu
đợi trăng
Kià ai như bóng Bùi Hằng
Mộng hồn văn sĩ nửa đàng
tơ vương
Vẳng nghe khúc hát đoạn
trường
Cung đàn ai oán Tiền Đường
khóc thương
Mảnh mai bồ liễu má hồng
Anh hùng tao ngộ thê lương
nhạt nhòa
Phù du trong cõi mù sa
Bọt bèo tan hợp sa bà khổ
đau
Thôi thì tạ lỗi mùa sau
Trâm cài tóc trải mái đầu
sức hoa…!
25.5.2013 Lu Hà
Bao Giờ Cho Đến Bao Giờ
tặng Thimyngoc Huynh
Vì sao đời chẳng có nhau
Trời cho đâu đó chân cầu
tơ vương
Như đôi bướm trắng nhớ thương
Sớm chiều thơ thẩn đại dương
u hoài
Phong sương xuôi ngược trần
ai
Hỏi thăm rặng liễu chương
đài còn xuân
Bụi hồng dặm nẻo nhân
gian
Cô đơn thứ lữ non ngàn biển
khơi
Thuyền tình cơn sóng chơi
vơi
Bọt bèo trôi nổi xa xôi bến
nào?
Thơ đề lá thắm bơ vơ
Năm canh thổn thức đợi chờ
chiêm bao
Bao giờ cho đến bao giờ
Phòng loan hoa trúc má
đào ngẩn ngơ?
Nhân duyên tiền định ai ngờ
Nhân duyên tiền định ai ngờ
Mực dây hoen ố tên mờ chữ
ghi…!
26.5.2013 Lu Hà
Đêm Qua Lạc Mộng Đào Tiên
tặng Thimyngoc Huynh
Nàng Ban ả Tạ khi xưa
Khổng –Trương yểu điệu
hương đưa gió lùa
Ngẩn ngơ khúc hậu đình
hoa
Thơ rơi châu nhỏ nhạt
nhòa gió đông
Úc Châu biển cả mênh mông
Nửa vòng trái đất má hồng
nôn nao
Động Hồ cánh bướm xôn xao
Đêm qua tiên cảnh bồng
đào lạ chưa?
Dạt dào lạc lối ban trưa
Hoa chào phượng đón hàng
dừa thông reo
Gặp nhau ở dưới chân đèo
Nâng niu búp ngọc xì xèo
cá bơi
Ngâm câu đối chữ lả lơi
Khách trần tiên nữ bồi
hồi thiết tha
Khác xa thế tục sa bà
Xem ra ăn ý tiếng gà lao
xao
Giật mình tỉnh giấc chiêm
bao
Nghĩ mình phận bạc lệ
trào bờ mi
Bồ câu cúc trái thầm thì
Bao giờ ta được đền ghì
trúc mai? *
* Nguyên văn: Làm thân trâu ngựa đền ghì trúc mai
* Nguyên văn: Làm thân trâu ngựa đền ghì trúc mai
26.5.2013
Lu Hà
Canh Dài thở Than
Gần hờ hững xa xôi lại nhớ
Cứ âm thầm người có biết
không
Xót xa giấc mộng thiên bồng
Tan vào hư lãng mênh mông
biển hồ
Đường trăm nẻo bơ vơ trần
ải
Thời gian trôi tê tái biển
đời
Thuyền tình chấp chới chơi
vơi
Phúc âm thánh thót tuyệt
vời ngợi ca
Tình của Chúa bao la biển
cả
Nâng đỡ tôi chan chứa
nghẹn ngào
Bồi hồi cơn sóng dạt dào
Ngày xưa dạo ấy bướm đào
thanh tân
Trách chi
nữa non ngàn dặm thẳm
Bóng ai đi
hun hút chiều tà
Riêng tôi
ngần ngại lo xa
Còn đâu xao
xuyến chan hòa mộng xanh
Thôi trả lại
cũng đành cam chịu
Bao thiệt
thòi nặng trĩu đôi vai
Trái tim hồng
đã phôi phai
Oán hờn câm
lặng canh dài thở than!
cảm xúc khi
đọc thơ Thimyngoc Huynh: Oán Câm
23.5.2013
Lu Hà
Nửa Trái Tinh Cầu
tặng
Thimyngoc Huynh
Em chúa nhật còn anh thứ
bảy
Gửi bài thơ đốt cháy thời
gian
Bao la hoài vọng thế nhân
Không gian khép lại chứa
chan ân tình
Nhờ nương náu hành tinh
thương nhớ
Tình của em nóng đỏ tim
anh
Thơ qua thơ lại cũng đành
Côn trùng rên rỉ năm canh
u hoài
Trong bốn bể trần ai tương
ngộ
Khách đa sầu
than thở cùng ta
Mộng vừa ghé
buổi hôm qua
Hôm nay hun
hút bóng tà hoàng hôn
Đêm cứ tưởng
biển cồn sóng động
Từ ngàn năm
vang vọng thiết tha
Trầm luân bể
thẳm sa bà
Lam Kiều chày
ngọc trăng ngà mờ soi…
Người văn sĩ
u hoài vọng cổ
Nàng Vân Kiều
chan chứa tìm đâu?
Hẹn nhau bãi
bể nương dâu
Sương rơi lã
chã chân cầu hoài vương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét