Chắc hẳn các bạn đã âm thầm vào trang Facebook để đọc thơ văn của tôi và lại âm thầm lặng lẽ bâng khuâng ra đi, rất ít khi để lại một lời bình, nhận xét nào, trừ một vài người cảm mến thường xuyên vào đọc trang của tôi hàng ngày như các cô Anna, Kim Anh Lê, Bích Thủy Ly, Nguyễn Thị Hồng, Võ Thị Linh, Thảo Ngố và nhà thơ Thanh Hoàng v.v… là hay ghi cảm tưởng của mình. Nếu cứ tính số lượng các cô kiều nữ ở trong FB này đã được tôi ưu ái làm thơ tặng mà chỉ vì con chuột nhỏ nhoi thì cũng có hàng trăm cô rất mến tôi. Chính vì các bạn đã biết cư xử rất đẹp từ trong lòng các bạn một cách âm thầm nhẹ nhàng lại là một sự cổ vũ lớn lao cho tôi khi tâm linh tôi cảm ra và ngộ ra. Hôm nay là ngày đặc biệt thì các bạn mới gửi lời chúc mừng tôi. Tôi rất hiểu tấm lòng cuả các bạn vì tôi là thi sĩ cơ mà. Nhiệm vụ của thi sĩ là khám phá ra những bí mật của tâm hồn nhân thế và ngay chính bản thân mình.
Lâu lắm tôi không để lại ngày sinh tháng đẻ vào mein Profil, nhưng các bạn vẫn biết được mà gửi lời chúc mừng tôi.
Tôi xin được phép miễn trả lời từng bạn,
lúc đầu tôi cũng trả lời cám ơn đáp từ. Sau tôi nghĩ bụng cứ cái đà này thì
mình gõ mỏi tay, thà rằng viết một lời chung cảm ơn tất cả để mọi người hiểu
mình.
Có sinh ắt có tử. Tôi đến từ nơi vô thủy vô chung không có tận cùng và khởi điểm nên linh hồn tôi cứ lang thang đây đó. Tôi may có duyên cùng với các bạn đầu thai trên hành tinh này và chúng ta cùng thưởng lãm lời hay ý đẹp được viết bằng thơ văn của nhau, để rồi lại chia tay trong vũ trụ mênh mông. Đời người ngắn ngủi lắm còn cái gì để lại khi ta từ biệt thế giới này.
Như nhà thơ Cao Bá quát từng than rằng:
Có sinh ắt có tử. Tôi đến từ nơi vô thủy vô chung không có tận cùng và khởi điểm nên linh hồn tôi cứ lang thang đây đó. Tôi may có duyên cùng với các bạn đầu thai trên hành tinh này và chúng ta cùng thưởng lãm lời hay ý đẹp được viết bằng thơ văn của nhau, để rồi lại chia tay trong vũ trụ mênh mông. Đời người ngắn ngủi lắm còn cái gì để lại khi ta từ biệt thế giới này.
Như nhà thơ Cao Bá quát từng than rằng:
Đời Người Thấm Thoát
Nhân sinh thiên địa
gian nhất nghịch lữ (1)
Có bao lăm ba vạn sáu
nghìn ngày
Như thoi đưa, như bóng
sổ, như gang tay
Sực nhớ chữ 'Cổ nhân bỉnh
chúc' (2)
Cao sơn, lưu thủy, thi
thiên trục (3)
Minh nguyệt, thanh
phong tửu nhất thuyền (4)
Dang tay người tài tử
khách thuyền quyên
Chén rượu thánh, câu
thơ tiên thích chí
Thành thị ấy, mà giang
sơn ấy
Ðâu chẳng là tuyết,
nguyệt, phong, hoa
Bốn mùa xuân lại, thu
qua
(1) Người sinh trong đất
trời như đến nhà trọ (ngắn ngủi)
(2) Người xưa cầm đuốc
đi chơi đêm ... thơ Lý Bạch
(3) Có núi cao, nước
chảy nên thơ ra ngàn bài
(4) Nhờ trăng thanh,
gió mát mà uống một thuyền đầy
Chúng ta được sinh ra trong trời đất này. Như ông Châu Hi gọi rộng ra là vũ trụ.
“Tứ phương thượng hạ viết
Võ, cổ vãng kim lai viết Trụ”.
Bốn phương trên dưới gọi
Võ, xưa qua nay gọi Trụ. Giải rộng ra: Không gian vô biên vô tận là Võ; thời
gian vô thỉ vô chung là Trụ.
Vậy, “Võ Trụ” hay gọi như
ngày nay là Vũ Trụ, hiểu rộng ra, gồm tất cả cái gì ở trong không gian và thời
gian.
Để cảm tạ tất cả các bạn, tôi không thể bạn
nào cũng viết lời tri ân thì rất mệt cho tôi. Vậy tôi tặng cả trang Facebook
này một bài thơ mà tôi đã cảm tác, sáng tác ra từ tư tưởng cuả một triết gia Hy
Lạp ông Socrates.
Nhà Hiền Triết
Xứ Hi Lạp có nhà hiền triết
Một tâm hồn thống thiết bao la
Học trò đến hỏi ông ta
Vật gì hiện hữu la đà xa xôi?
Socrates mỉm cười ngạo nghễ
Thượng Đế tôi bất kể thời nào
Vinh quang vũ trụ dạt dào
Ngân Hà đẹp nhất ngàn sao chan hoà
Vật lớn nhất nhạt nhoà sáng tối
Là không gian đắm đuối mênh mông
Vững bền hy vọng tình thương
Hiền nhân trí giả quê hương giống nòi
Điều tốt nhất muôn loài ngưỡng mộ
Thiếu lương tâm oán khổ điêu linh
Nhanh là tư tưởng nhân sinh
Một giây chớp nhoáng thất kinh sơn hà
Còn mạnh nhất nhu cầu tiêu thụ
Nó giúp ta sáng tạo phát minh
Lời khuyên chỉ bảo tận tình
Nhẹ nhàng dễ nhất sao đành bỏ qua?
Việc khó nhất chính là tự biết
Trí u minh lật đật vô loài
Hàm hồ tà giáo theo đuôi
Vô thần chủ nghiã bọ giòi thối tha
Tôi suy ngẫm âu sầu buồn bã
Bởi ngày nay quỷ đỏ bạo hành
Mác Lê độc đảng tranh dành
Giang sơn đổ nát dân lành thê lương.
cảm tác từ tư tưởng Socrates: 9 Câu Hỏi Và
Trả Lời Tuyệt Vời
1.12.2012 Lu Hà
Ngày Sinh Nhật Của Ta
Ngày Sinh Nhật Của Ta
Già nửa thế kỷ qua dần
Mà chưa hoan hỉ một lần
xuân xanh
Mừng ngày cha mẹ sinh
thành
Sinh sinh, tử tử thường
tình thế thôi
Buồn vui vật đổi sao rời
Băn khoăn còn hỏi sao
đời có ta?
Sinh ra, rồi laị sinh
ra
Trùng trùng điệp điệp
ta bà gian nan
Luân hồi chẳng nỡ lữa
lần
Có vay có trả nợ nần nổi
trôi
Mênh mông ngụp lặn
sóng đời
Bao phen phú quý hay
người cần lao
Đã từng tay thước tay
dao
Đâm thuê chém mướn lao
đao theo đường
Đấu tranh giai cấp thê
lương
Con đường thế kỷ chập
chồng trái ngang
Đã từng mũ áo thênh
thang
Ở nhà phong nhã bên
đàng hào hoa
Hay là thuở trước ba
đào
Hồng nhan bạc mệnh phấn
hoa yêu kiều
Trời cay nghiệt ngã hẩm
hiu
Tuổi xuân lỡ bước dập
diù bốn phương
Hay là thuở trước viễn
dương
Thuyền tình trôi dạt
muôn phương đất trời
Long đong góc bể chơi
vơi
Vợ con lià bỏ một đời
tha hương
Oan khiên nghiệp chướng
chất đầy
Nợ xưa đòi trả kiếp
này phải mang
Hay là một đấng ngang
tàng
Bình sinh gặp truyện lỡ
làng ra tay
Công bằng nghĩa cả thẳng
ngay
Gian nan chẳng sợ hiểm
nguy chẳng từ
Cửa thiền có trọn đường
tu
Chày kinh sớm tối nhân
từ khói hương
Dập diù du khách thập
phương
Núi non hiểm trở tìm
đường vấn danh
Hay là một bậc công
khanh
Cầm kỳ thi hoạ nhân
tình phong lưu
Giang hồ mắc số điù
hiu
Đầu xanh một chuyến
quyết liều tuổi xuân
Trường tình biển ái
trăng ngàn
Thuyền trôi suối lệ
đêm tàn xót xa
Khăng khăng níu chặt
chẳng tha
Luân hồi sáu nẻo ta bà
nổi nênh
Cõi đời sinh tử tử
sinh
Rơì mê bến giác tâm
linh hãi hùng...?
nhân này sinh nhật
2007 Lu Hà
Ngày Sinh nhật
Bạn mừng sinh nhật văn
thơ
Nâng niu chén rượu dạt
dào tâm tư
Vẳng nghe gió thổi vi
vu
Từ nơi vô thỉ mịt mù
vô chung
Sinh ra trong cõi vô
cùng
Mênh mông bão tố não
nùng cô liêu
Một mai lá rụng sương
chiều
Hồn theo mây gió tiêu
điều hoàng hôn
Thuyền tình gía buốt nụ
hôn
Dở dang bể thảm lệ
tuôn đôi hàng
Vì sao duyên nợ lỡ làng
Gặp nhau rồi lại ngỡ
ngàng chia ly
Bạn cười nuối tiếc đắm
say
Ta từ đâu đến đợi ngày
hồi hương?
Quê ta vũ trụ mênh
mông
Lang thang đây đó bốn
phương bụi hồng
Trần gian quán trọ vô
thường
Sông kia rồi cũng thay
dòng yêu thương
Trăm năm hai chữ mặn nồng
Từng thu héo úa má hồng
tàn phai.
1.12.2013 Lu Hà
Cám ơn các bạn đã gửi lời chúc mừng. Nhiều bạn tôi mới thấy tên lần đầu. Thì ra như nhận định của tôi là các bạn đã âm thầm lặng lẽ vào trang của tôi.
Cám ơn các bạn đã gửi lời chúc mừng. Nhiều bạn tôi mới thấy tên lần đầu. Thì ra như nhận định của tôi là các bạn đã âm thầm lặng lẽ vào trang của tôi.
Có sinh ắt có tử. Rồi
đây chắc hẳn sẽ có một nấm mồ của tôi đàng hoàng trong nghĩa địa thành phố hay
chỉ là một nấm đất sè sè bên đường đây?
Thăm Mả Cũ Bên Đường
Tản Đà – Lu Hà
Ta bấy lâu nay đã vắng
nhà
Đường quê mỏi gối bóng
chiều xa
Lơ thơ làn gió hây hây
thổi
Một dãy lau cao uá sắc
tà .
Từ xa một đống trơ trơ
đó
Hang hốc đùn lên đám cỏ
gà
Người nằm dưới mả, ai
ai đó ?
Quê cũng gần đây hay ở
xa ?
Mả cũ ven đường đã bấy
lâu ?
Ma buồn cô quạnh cảnh
chiều thu
Thế nhân bạc bẽo không
nhang khói
Đau xót cho đời bởi cớ
sao ?
Hay là thuở trước kẻ
cung đao
Hám đạn liều tên chết
mũi dao
Cửa nhà xa cách vợ con
khuất
Lăn lóc bên đường nhục
nhã sao?
Hay là thuở trước cũng
văn chương ?
Mở hội công danh lỡ lạc
đường .
Tài cao phận bạc đời
thi sĩ ,
Mải chơi hờn giận quên
quê hương .
Hay là thuở trước bậc
thuyền quyên?
Sắc sảo khôn ngoan trời
đất ghen
Phong trần gặp bước đường
lưu lạc,
Đầu xanh xui một kiếp
xuân hèn .
Hay là thuở trước
khách thương nhân?
Mua một bán mười giỏi
mẹo gian
Cho vay nặng lãi đời
ân oán
Sống chết mặc bay chẳng
tiếc thân.
Hay là thuở trước bậc
phong lưu?
Vợ con đàn hạc đề huề
theo
Quan san xa lạ đường
đi khó
Ma thiêng nước độc
phong sương nhiều .
Hay là thuở trước bậc
tài danh?
Đôi đôi lưá lưá cũng
linh tinh
Giận duyên tủi phận hờn
ân ái
Đất khách nhờ chôn một
khối tình!
Hay là thuở trước trót
buôn dân?
Bám đít ngoại bang phận
chó săn
Năm châu đại lục hòng
tô đỏ
Thân xác chôn vùi
xương máu tan
Có phải trước đây từng
nắm quyền ?
Dối trên lừa dưới bịp
dân đen
Độc tài đảng trị quen
bè phái
Thất sủng cuối đời mấy
kẻ khen .
Đến chết còn say mộng ảo
danh ?
Thiên đường chủ nghiã
hận trời xanh
Một lòng một dạ đi
theo đảng
Chó ngáp phải ruồi Hồ
Chí Minh .
Đã từng bán tước lại
mua quan ?
Hống hách một thời nạt
nộ dân
Bằng giả tô son màu tiến
sĩ
Chia bè kết cánh giỏi
lường gàn .
Suối vàng thăm thẳm biết
là ai?
Mả cũ không ai kẻ đoái
hoài !
Trải bao ngày tháng
trơ trơ đó
Mưa dầu, nắng dãi
trăng mờ soi!
Chiều tà khí lạnh thoảng
gai gai
Nhớn nhác nhìn quanh
chẳng thấy người
Thi sĩ rùng mình theo
cột sống
Mấy lời thăm hỏi gửi xa
xôi .
Đám cỏ lung lay nỗi cảm
phiền
Hoàng hôn đôi ngả mối
nhân duyên
Rung rinh ngọn gió
sương rơi lạnh
Thoang thoảng âm hồn đứng
cạnh bên ?
Hồn vẫn lặng thinh chẳng
nói gì
Bao điều thống thiết của
trần ai
Xưa kia đời cũng từng
trôi nổi
Trong cõi ta bà cuồng
hận si
Người ở dưới mồ có thấu
chăng ?
Nắm xương hài cốt gửi
bên đường
Người qua kẻ lại nào
thương xót
Ta viếng bài thơ thay
khói hương
Hai chữ quê hương thấm
thiá ta
Nhắn nhủ trên đường những
khách qua
Chào đời thương khóc
tình nhân thế
Trăm năm ai lại biết
ai mà!
Chú thích: Bài thơ
kính bái hương hồn bậc Thày của dòng thơ mới .
Tản Đà viết 9 đoạn,
tôi viết thêm 10 đoạn và sưả lại vài chữ theo ý cuả học sinh.
Muà lễ giáng sinh năm
2008 Lu Hà
Sau đây là nguyên tác
của Tản Đà
Thăm Mả Cũ Bên Đường
Chơi lâu nhớ quê về
thăm nhà
Đường xa người vắng
bóng chiều tà
Một rẫy lau cao làn
gió chạy
Mấy cây thưa lá sắc
vàng pha
Ngoài xe chơ một đống
đất đỏ
Hang hốc đùn lên đám cỏ
gà
Người nằm dưới mả ai
ai đó?
Biết có quê đây hay
vùng xa
Hay là thủa trước kẻ
cung đao?
Hám đạn, liều tên, quyết
mũi dao
Cửa nhà xa cách, vợ
con khuất
Da ngựa gói bỏ lâu
ngày cao
Hay là thủa trước kẻ
văn chương?
Chen hội công danh nhỡ
lạc đường
Tài cao, phận thấp,
chí khí uất
Giang hồ mê chơi quên
quê hương
Hay là thủa trước khách
hồng nhan?
Sắc sảo khôn ngoan giời
đất ghen
Phong trần xui gặp bước
lưu lạc
Đầu xanh theo một chuyến
xuân tàn
Hay là thủa trước
khách phong lưu?
Vợ, con, đàn hạc đề huề
theo
Quan san xa lạ đường lối
khó
Ma thiêng, nước độc,
phong sương nhiều
Hay là thủa trước bậc
tài danh?
Đôi đôi, lứa lứa, cũng
linh tinh
Giận duyên, tủi phận,
hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một
khối tình!
Suối vàng sâu thẳm biết
là ai
Mả cũ không ai kẻ đoái
hoài!
Trải bao ngày tháng
trơ trơ đó
Mưa dầu, nắng giãi,
giăng mờ soi
Ấy thực quê hương con
người ta
Dặn bảo trên đường những
khách qua:
Có tiếng khóc oe thời
có thế
Trăm năm ai lại biết
ai mà!
Nguồn: Tản Đà, Khối
tình con - Quyển thứ nhất
Cám Ơn Các Bạn Facebook
Cám Ơn Các Bạn Facebook
Cám ơn các bạn muôn
nơi
Gửi vào trang mạng bồi
hồi mến thương
Xôn xao bao ngọn lửa
lòng
Trái tim nóng bỏng mặn
nồng thiết tha
Mừng ngày sinh nhật Lu
Hà
Dẻo dai trai tráng
trăng ngà ngẩn ngơ
Xa gần quen biết thân
sơ
Trải qua năm tháng mộng
mơ yêu đời
Đọc thơ như thấy được
người
Ta đây bạn đó trọn lời
nước non
Sáng nay ngủ dậy trào
cơn
Đêm nghe sóng vỗ bồn
chồn nhớ mong
Dạt dào bốn bể mênh
mông
Tình người Việt Quốc
tha phương nghẹn sầu
Tuyết sương trang điểm
mái đầu
Giấc mơ hồ điệp chân cầu
đợi ai?
Thơ còn tình để lâu
dài
Tinh cầu khép lại nguyệt
đài hoài hương
Cuối năm hồn lại vấn
vương
Tri ân tất cả tấm lòng
bạn ta
4.12.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét