Tác giả Trần Bình Nam có viết bài bình luận về cái gọi là dự
án " Tàu cao tốc", tác giả còn đặt một cái dấu hỏi to tướng miả mai
là một siêu bịp? Tác giả còn đưa cả bài thơ cuả cô Lê Thị Công Nhân gưỉ tặng quốc
hội cộng sản Việt Nam ra để dẫn chứng thêm cho nhận định cuả mình là đúng.
Cũng không thể nào ngờ được, Việt Nam được xếp hạng là một nước
nghèo nhất thế giới mà lại xây mộng xây dựng tuyến đường cao tốc dự tính 56 tỉ
dollar. Nếu chẳng may lại bị các nghị gật nhắm mắt thông qua, rồi sau đó trong quá trình thi
công, lại lòi ra 112 tỉ hay 200 tỉ đòi hỏi thêm nưã thì sao? Trong khi đó tổng
thu nhập quốc dân nghe nói chỉ mới chỉ là 100 tỉ dollar thôi
Ở nước ngoài có thể cần 56 tỉ là đủ, nhưng ở Việt Nam phải cần
gấp hai, gấp ba lần. Biết làm sao cho vưà cái túi tham cuả bọn tham quan, các tập đoàn lũng đoạn nhân danh đảng và nhân
dân rút ruột tiả dần công quỹ?
Công ty nước ngoài nào sẽ trúng thầu? Lại chú ba Tàu? Dù là
Tàu Cộng hay Tàu Đài Loan thì trước sau cũng vẫn là Tàu. Chưa biết chừng lại là
kế mượn đường diệt Quắc thời xuân thu chiến quốc ngày xưa? Họ giả vờ sang Việt
Nam mở đường rồi bí mật đào hầm hố, xây dựng những căn cứ điểm ngầm dưới đất để
chôn dấu vũ khí, rồi bất thần xua quân chiếm trọn Việt Nam?
Trong khi chủ thuyết Mác Lê bị phá sản , bành trướng đại hán
đang hung hăng ngoài biển đông thì cộng sản Việt Nam lại bày trò xây dựng đường
tàu cao tốc? Phải chăng chính trị bộ đã nhập quốc tịch Tàu rồi và họ bí mật
giúp Tàu xây dựng tuyến phòng thủ để chuẩn bị xâm lăng các nước Châu Á. Một chiến
lược răn đe với Hoa Kỳ?
Có thể 100 năm sau người Việt Nam vẫn chưa trả hết nợ Tàu Cao
Tốc, chưa biết chừng chả có Taù Cao Tốc quái gì mà chỉ có nợ phải trả thôi? Các
chủ nhà băng nước ngoài họ cho vay để lấy lãi chứ cái chuyện Tàu Cao Tốc là nội
bộ cuả người Việt Nam họ không cần biết có Tàu Cao Tốc hay không có Tàu Cao Tốc.
Những kẻ giơ tay biểu quyết thì tản mát khắp nơi, người thì
già cả hoặc đã chết, kẻ thì chỉ còn là một nấm mộ hương khói gưỉ thân ở nước
ngoài.Lúc đó có đi tìm ông Dũng, ông Mạnh, ông Triết , ông Trọng v.v...thì đã
cao chạy xa bay và đã thay họ đổi tên là người Tàu, người Đài Loan, người Pháp,
người Argentinen v.v... từ lâu rồi.
Kể cũng tủi thân, về câu chuyện đau lòng người dân nghèo cuả
tỉnh Kontum phải đu dây qua sông thì họ lại bày trò xây dựng Tàu Cao Tốc để hợp
pháp hoá ăn cắp tài sản mồ hôi nước mắt cuả ngưòi dân cả 100 năm để hưỏng thụ.?
Có thể đây là một quả tham nhũng cuối cùng, đậm nhất, tinh vi
nhất trước khi tập đoàn lãnh đạo cộng sản tháo chạy ra nước ngoài? Và để lại thảm
hoạ nợ nần cho 85 triệu người Việt Nam. Nếu còn muốn sống và không có ý định tự
tử tập thể?.
Giả dụ có Tàu Cao Tốc thật, thì chắc gì dân nghèo đủ tiền mua
vé mà đi? Chưa biết chừng mỗi khi đi tàu phải làm đơn xin phép chính quyền, xem
có đủ tư cách đi tàu không? Bẩn thỉu rách rưới quá dù có làm đơn xin miễn giảm
cước phí chắc gì công an đã cho đi?
Tóm lại xây dựng Tàu Cao Tốc chỉ là giấc mơ thôi. Ban lãnh đạo
các cấp coi là giấc mơ để chôm chiả, moi khoét, đục đẽo công quỹ. Người dân cũng
vẫn là giấc mơ thiên đàng chủ nghiã mà ông Hồ đã mang từ Nga Xô về tặng cho dân
tộc Việt Nam
Riêng bài thơ cuả cô Nhân, tôi xin được phép chuyển thể thành
thơ song thất lục bát, cũng muốn được chia sẻ với bạn đọc.
Chiêu Bịp Siêu Thế Kỷ
chuyển thể thơ Lê Thị Công Nhân: Tàu Cao Tốc Quê Em
Bảy tháng tuổi Tuna bé bỏng
Dì thường trêu cảm hứng thành thơ
Lớn lên con sẽ la đà
Lạc rang trà đá bến tàu Việt Nam
Với cái thúng âm thầm hộp gỗ
Xi đánh giày bàn chải con rao
Người qua kẻ lại vẩn vơ
Bộ hành xuôi ngược ngẩn ngơ phận nghèo
Chó ăn đá hay gà ăn sỏi
Ruộng đồng khô còm cõi bốn muà
Đoàn tàu cao tốc lướt qua
Nông dân đóng thuế ước mơ đi tàu
Những cánh rừng xác xơ đào bới
Gỗ còn đâu tê tái muôn dân
Tài nguyên sản vật sói mòn
Một thời chuyên chính bầy đàn nhiễu nhương
Hỡi cháu gái yêu thương bé bỏng
Một tương lai mộng tuởng tối tăm
Bởi người lãnh đạo nhẫn tâm
Cướp đi tuổi trẻ Việt Nam giống nòi
Tiền trả nợ trọn đời gánh chiụ
Lũ tham quan hưởng thụ bất nhân
Lạc rang trà đá con dân
Bến tàu láo nháo bần hàn héo hon
Bao cháu nhỏ tâm hồn trong trắng
Biết gì đâu một nắng hai sương
Đen thui bụng ỏng hoe vàng
Đầu bù tóc rối lỡ làng tuổi xuân
Chúng nhếch nhác từng đoàn thảm thiết
Quần lấm lem bùn đất bụi đời
Bến tàu cao tốc xa xôi
Việt Kiều cộng sản ai người xót thương?
Hãy cút xéo công nông khố rách
Nét vàng son tột đỉnh vinh quang
Một thời chủ thuyết khoe khoang
Cháu con phản động não nùng thê lương
Lũ trẻ con bần cùng xấu xí
Ở đâu ra ma quỷ thế này
Nhà ga bôi bẩn khắp nơi
Công an lùng sục chuột dơi bạn cùng
Nọ thuở trước bước đường cách mạng
Tin thánh Hồ theo đảng cầm đầu
Đấu tranh giai cấp hô hào
Thiên đường xây dựng hoá ra hão huyền
Xin lỗi nhé tuyên truyền quốc hội
Đã thông qua năm sáu tỉ rồi
Dollar vay mượn nước ngoài
Cháu con trả nợ ngậm ngùi bi ai
Thôi hãy cố lần hồi thoi thóp
Sống bằng hơi cháo loãng lớn nhanh
Bon chen bạc mái đầu xanh
Bán chôn nuôi miệng năm canh tủi sầu
Tiền trả nợ mưa rầu nắng dãi
Bởi con tàu cao tốc vì ai?
Nhân danh tuồi trẻ thói đời
Mực đen giấy trắng rạch ròi xưa nay
Nguyễn Tấn Dũng một thời thủ tướng
Với ba Tàu chén chú chén anh
Cha con bè lũ ruồi xanh
Vo ve mâm bát mạo danh liếm tiền
Hỡi ai đó thế quyền độc đảng
Sống xa hoa lãng đãng thiên đàng
Mênh mông trời biển hãi hùng
Hoạ căn nghiệp chướng biển đông máu trào
Kià dân tộc tìm đâu chẳng thấy
Chốn thiên đàng ảo mộng trần gian
Bởi vì thấp cổ yếu hèn
Hành hương cờ đỏ bạo quyền công an?
23.6.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét