Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 341 VÀ 342



Thơ Tình Chùm 341 





Cung Đàn Đứt Dây
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Huyễn Vọng

Làm sao khóc được hở giời
Tim tôi băng giá lệ trôi theo dòng
Bọt tan nỗi nhớ hư không
Đêm đen chẳng nghĩ mênh mông hão huyền


Tiếng là thục nữ thuyền quyên
Mà sao khờ dại triền miên u hoài
Tin lời mật ngọt trần ai
Xót xa rặng liễu chương đài phỉ phong

Đoái thương một sợi chỉ hồng
Ngó sen lìa gãy tơ lòng còn vương
Ngậm ngùi chén rượu cay nồng
Men say tưởng nghĩa vợ chồng tào khang

Nào ngờ tình đã sang trang
Trăng suông bến bãi bẽ bàng đò ngang
Oán hờn duyên phận dở dang
Bướm ong đòi đoạn lỡ làng mùa xuân

Hè về vội vã hương tàn
Thu sang lá rụng sương ngàn mộng tan
Hàng hiên lã chã mưa chan
Đông buồn gía lạnh cung đàn đứt dây…!

30.4.2013 Lu Hà





Còn Gì Nữa Đâu
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Xin Đừng Liên Lạc

Đã là thục nữ thuyền quyên
Mấy lời nhắn nhủ ưu phiền làm chi
Trúc mai nay đã còn gì
Yến oanh xao xác thầm thì chim kêu

Xin thôi đừng nói đến yêu
Tim tôi băng gía cảnh chiều thâm u
Mặn nồng như áng sương mù
Mây hồng bảng lảng trăng lu úa sầu

Người về vò võ mái đầu
Còn tôi trang điểm bên cầu tóc bay
Chẳng thèm rầu rĩ đắng cay
Không cần thao thức mộng đầy canh khuya

Ái ân rồi cũng chia lìa
Hồn thơ bát ngát bên bìa rừng hoang
Bướm ong xào xạc hôn hoàng
Hương say ẻo lả nhạc vàng cánh xuân…!

29.4.2013 Lu Hà




Đêm Sầu Mộng
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Thú Đau Thương

Bàng hoàng tỉnh giữa cơn mê
Ma tình rên rỉ não nề xót xa
Chập chờn ảo mộng trăng ngà
Đôi bờ sinh tử la đà biển sâu…

Dập dìu ong bướm nương dâu
Điệu hò non nỉ chân cầu lá rơi
Lênh đênh biển ái xa xôi
Thuyền tình lạc lối chơi vơi nỗi niềm…

Còn đâu trăng sáng bên thềm
Sòng đời oan trái sương đêm mịt mờ
Bần thần tâm dạ vẩn vơ
Nghẹn lòng thổn thức bơ phờ thê lương…

Tìm đâu bến hẹn sông Tương
Dập vùi sóng vỗ điên cuồng đau thương
Thanh âm ai gọi trong lòng
Trần gian xuôi ngược bụi hồng phù du…

Kiếp người bèo bọt sa mù
Đành thôi lỗi nhịp qua cầu nắng mưa
Cung đàn lơ lửng gió đưa
Tiềng tơ tiếng trúc cũng vừa tàn canh…!

30.4.2013 Lu Hà




Khắc Khoải Canh Trường
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Hợp Tan

Lòng khắc khoải bao nhăm chờ đợi
Nhớ thương hoài nhức nhối tâm can
Gặp nhau trong cõi nhân gian
Ái ân chưa thỏa lệ tràn bóng mơ…

Nghe khúc nhạc bên bờ huyền ảo
Buổi hoàng hôn cổ độ trăng soi
Hắt hiu gió thổi bồi hồi
Cung đàn dìu dặt lả lơ cánh hồng…

Cơn giông tố mênh mông sóng vỗ
Giọt sầu rơi trời đổ mưa trào
Hợp tan bèo bọt lao đao
Chia tay nẻo đó nôn nao bến bờ

Đời dâu bể nghẹn ngào bi lụy
Trập trùng khơi cát lũy miền xa
Người còn thổn thức đợi ta
Chắc gì ảo não bóng ma hẹn chờ…

Tình dẫu chết hững hờ mây gió
Mong làm chi cơn bão lòng xưa
Thoảng nghe thánh thót hạt mưa
Giật mình tỉnh giấc cũng vừa tàn canh…!

30.4.2013 Lu Hà




Nhớ Thương Thổn Thức
cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Bâng Khuâng

Mấy ai hiểu được lòng tôi
Đôi khi vắng vẻ nhớ người em yêu
Nôn nao vào những buổi chiều
Hoàng hôn buông thả chim kêu rã rời

Nhớ thương sao xuyến bồi hồi
Loài chim di xứ xa xôi cuối trời
Lá thu rơi rụng tả tơi
Xuân tàn hiu hắt nửa đời héo hon

Giận hoài biển cả sóng cồn
Trùng dương cách trở mảnh hồn thơ ngây
Bồn chồn giây phút đắm say
Bàng hoàng tiếng gọi vơi đầy nỉ non

Hàng hiên lã chã mưa tuôn
Bâng khuâng ray rứt nụ hôn hững hờ
Mộng tình như áng sương mờ
Trong mơ nỡ trách điêp hồ rửng rưng

Bao giờ ong bướm tưng bừng
Long lanh đáy mắt thơm lừng môi son
Trần gian oanh yến đòi cơn
Thư cưu trống mái bên hòn đá xanh…!

30.4.2013 Lu Hà 






Thơ Tình Chùm 342


Đường Đi Hai Ngả
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Xin Hãy Quên

Chia tay duyên nợ hết rồi
Đường đi hai ngả biển trời xa xôi
Thôi đành lỡ mộng lứa đôi
Bao ân tình đã tả tơi nỗi niềm…

Tiếc chi kỷ niệm bên thềm
Trăng soi bóng nguyệt êm đềm sương thu
Anh đi trong cõi xa mù
Em về trang điểm hoang vu thêu thùa…

Đêm nằm nghe tiếng gió mưa
Quên nhanh hoan lạc ngày xưa lỗi lầm
Xóa đi lầu ngọc hương rằm
Hằng Nga cung Quảng âm thầm lệ rơi!

1.5.2013 Lu Hà




Đêm Sầu Tây Úc
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Đêm Chờ

Về Tây Úc hồn thơ nghi ngút
Trăng u hoài côi cút ngàn mây
Võ vàng năm tháng đắng cay
Hoang vu chiều tím nghẹn đầy mãi sao…

Buồn chiếc bóng lắt leo hiu quạnh
Dưới hàng cây  quang cảnh lẻ loi
Nôn nao tình mộng xa xôi
Người còn vô ý ở nơi cuối trời…

Đêm thao thức bồi hồi mong nhớ
Nửa cung đàn thổ lộ lòng em
Cùng ai chia sẻ nỗi niềm
Con ma tình ái bên thềm nỉ non

Em buốn lắm nụ hôn hờ hững
Phút chia tay lững thững đi về
Thời gian vội vã ê chề
Lênh đênh biển cả não nề bến yêu…

1.5.2013 Lu Hà





Sầu Tương Tư
tặng Thimyngoc Huynh khi đọc bài: Bệnh

Mấy hôm trằn trọc trên giường
Nỗi niềm u uất vấn vương thương sầu
Con chim lạc bến giang đầu
Tìm đâu trống mái thư cưu đôi bờ…

Quan quan thê thảm bơ phờ
Trái tim ủ rũ tuyết đào gía băng
Người đời thấu hiểu cho chăng ?
Lòng em tan nát dở dang lỡ làng…

Xôn xao tuyệt đỉnh thiên đàng
Ai ngờ vực thẳm bẽ bàng khổ đau
Giờ này ý nghĩa gì đâu
Tương lai mù mịt mái đầu héo hon…

Đêm buồn sóng vỗ trào cơn
Chỉ nghe bão tồ lệ tuôn đôi hàng
Dày vò vỗ gối mơ màng
Bình minh trễ nải kẽ khàng thở than…!

1.5.2013 Lu Hà




Cao Nguyên Xứ Lạ
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Cao Nguyên Tình Xanh

Em vừa hai bốn tuổi đầu
Cao nguyên xứ lạ bên cầu tơ vương
Hàng thông tuyết phủ yêu thương
Mưa phùn lất phất hơi sương tuyệt vời

Gặp anh ở dưới chân đồi
Ước gì ta được trọn đời nơi đây
Dạt dào Mỹ Quốc đắm say
Đường mây sỏi đá mộng đầy tình thơ…

Bồi hồi lữ khách bơ vơ
Nôn nao thế tục ngẩn ngơ mãi hoài
Xôn xao ong bướm liễu đài
Suối reo róc rách ban mai anh đào…

Ngậm ngùi em nhớ Cần Thơ
Tây Ninh kênh rạch con bồ nông bay
Dù cho bao nỗi đắng cay
Quê hương dầu dãi luống cày đồng xanh!

1.5.2013 Lu Hà




Tưởng Người Xa Lạ
tặng Thimyngoc Huynh khi đọc bài: Gửi Người Dưng

Ta cứ tưởng người dưng xa lắc
Mà hồn thơ xào xạc bướm hoa
Nghĩ người vẫn chửa cùng ta
Nỉ non ân ái mặn mà đắm say…?

Ồ sao lạ tháng ngày trống vắng
Bỗng nôn nao thầm lặng thiết tha
Trái tim sao xuyến đậm đà
Cung đàn cộng hưởng trăng ngà ngẩn ngơ…

Người dưng ấy lơ mơ ngồ ngộ
Giữa nửa đêm lồ lộ buông tuồng
Mơn man suồng sã điên cuồng
Gớm ghê ra ngã vấn vương mãi hoài…

Vở kịch cũng đến hồi kết thúc
Mà nhớ sao rạo rực u ơ
Rèm buông đèn tắt lờ mờ
Con ma tình ái lơ mơ mò về…

Bình minh sáng lề mề ẻo lả
Bóng gương mờ cũng lạ người dưng
Đuổi đi chẳng nỡ thôi đừng
Hương thơm ngào ngạt lưng chừng dở dang…

Thì ra vẫn người dưng mộng tưởng
Đêm hôm qua hắn bỗng lò dò
Quấy rầy trong lúc mộng mơ
Đến khi ta tỉnh vô vào được sao…?

1.5.2013 Lu Hà 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét