Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

THẾ GIỚI ĐẠI ĐỒNG



 




Theo tôi nghĩ: loài người chúng ta trước sau phải cùng nhau tiến lên thế giới đại đồng. Nhưng thế giới đại đồng mà tôi hiểu là thế giới đại đồng dân chủ tự do. Chứ không phải thế giới đại đồng phi nhà nước, phi giai cấp, phi tiền tệ, phi gia đinh. Sống theo kiểu bầy đàn của Mác , Lê Nin, Hitler, Mao Trạch Đông.
Con đường đấu tranh giai cấp sắt máu tiến lên thế giới đại đồng, theo kiểu chủ nghĩa rừng rú, thú vật mà Darwin đã mô tả trong tiến trình phát triển sinh vật học và được Mác xây dựng thành chủ nghĩa cộng sản là phi nhân tính, phản khoa học, cực kỳ phản động.


Hình ảnh thế giới đại đồng mà tôi mong muốn ước mơ đã manh nha từ Liên bang hợp chủng quốc hoa kỳ, kế tiếp ngày nay là Liên minh liên hiệp các nước Châu Âu.

Để ngăn chặn làn sóng đỏ ( cộng sản), sóng đen ( phát xít ). Trung tâm quyền lực dân chủ Hoa Kỳ đã phải tốn kém biết bao tiền của xương máu của con em mình để ngăn chặn chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa phát xít và nạn cộng sản xâm lăng.

Tôi rất vui mừng cái thế giới đại đồng là khát vọng ước mơ của loài ngưòi đã được Hoa Kỳ và Liên hiệp Âu Châu từng bước truyền bá và dần dần trở thành hiện thực.

Loài người văn minh ngày nay không cần phải xâm chiếm lãnh thổ đất đai tài nguyên của nhau nữa. Trái lại bằng những thủ đoạn thuận ta thì sống, trái ta thì chết như kiểu Tàu Cộng đang bắt bí cưỡng chế đàn em của mình là Cộng sản Việt Nam. Sự ra đời của Liên hiệp Âu Châu tiến tới cùng chung một đồng tiền thống nhất qủa là giấc mơ hoàn hảo tiến dần lên thiên đàng của xã hội loài người, đang dần dần hoàn thiện và trở thành một thực tế trên qủa điạ cầu này.

Sự sụp đổ tan tành mây khói của chủ nghĩa Mác Lê tưởng như là cơ hội ngàn năm có một , để Việt Nam thoát khỏi nanh vuốt của Tàu Cộng. Là cơ hội để xoá bỏ ân oán nợ nần của qúa khứ sai lầm .Nhưng Việt Nam cộng sản với những thành phần lãnh đạo như ngày xưa nguồn gốc là  ăn mày ăn xin, du thủ, du thực, bần cố nông, lính tránh thua bạc phá sản, hoạn lợn, hoạn gà gì đó thì đúng là một thảm họa nghiệp chướng của dân tộc. Người Việt Nam đã bỏ lỡ cơ hội tự giải phóng mình mà càng lún sâu vào vũng lầy không lối thoát. Thực tế ho đang bối rối giãy duạ trước sự biến đổi của thế giới. Họ muốn theo Mỹ để phồn vinh, muốn theo Châu Âu để kiến quốc nhưng lại sợ mất Đảng. Thực tế cái đầu gà lại qúa mít đặc về tri thức, họ muốn mãi là  độc tài, độc quyền, vô thần chủ nghĩa, gia đình bản vị. Còn đảng thì họ còn tất cả, mất đảng thì họ phá sản trắng tay, họ bảo là tự sát.

Cái trò hề định hướng xã hội chủ nghĩa, tư tuởng Hồ Chí Minh, họ vẫn hy vọng còn kiếm chác được ở quốc nội. Đối ngoại thì lấn sâu lệ thuộc hẳn vào Tàu Cộng. Không đời thuở nào vì hai chữ cộng sản, vì đảng mình là đảng cộng sản, và thằng Tàu cũng là đảng cộng sản nên năn nỉ nó cứ theo con đường cũ Mác Lê, Mao Trạch Đông, Stalin, Polpot, Kim Nhật Thành, Hồ Chí Minh đã chọn. Trung Hoa sẽ trở thành trung tâm quê hương mới cuả chủ nghĩa xã hội. Chuyện tưởng như tiếu lâm tân thời nhưng mà lại là sự thực.

Bố Tàu rất ngạc nhiên trước sự ngớ ngẩn của cộng sản Việt Nam? Nên cũng ậm ờ đóng vai trò trung tâm để bịp mấy anh chàng da đen và Việt Nam. Một mặt Tàu ngấm ngầm đi đêm với Mỹ và Liên minh Âu Châu. Đến khi nào cộng sản chiếm được hoàn toàn Việt Nam, lúc đó sẽ thanh toán sạch ban lãnh đạo cộng sản và đưa người Tàu vào các thành phần lãnh đạo, rồi tuyên bố từ bỏ chủ nghiã cộng sản và thay vào đó chủ nghĩa quân phiệt, chủ nghĩa quốc gia gì đó vân vân và vân vân. Có thể cộng sản Việt Nam đã đánh hơi thấy sự nguy hiểm này mà chuẩn bị sẵn  di tản dần, để đảm bảo tương lại cho gia đinh vợ con mình ở nước ngoài như Đài loan, Argentinen, Mỹ, Nhật, Pháp v.v...?

 Cuối cùng còn lại trơ ra vẫn là 85 triệu dân Việt Nam và hàng triệu đảng viên,chiến sĩ công an nhân dân và quân đội nhân dân Việt Nam chết dần chết mòn dưới gót dày của đế quốc Đại Hán. Người Tàu sẽ đuổi người Việt Nam lên núi ở hoặc đày họ sang Châu Phi, miền Tân Cương, sa mạc ….

Tuơng Lai nô lệ, nô dịch hoá rất có thể xảy ra và cũng có thể bị chặn đứng trên toàn cõi Việt Nam?  Phong trào đấu tranh dân chủ bất bạo động hiện nay vẫn là biện pháp duy nhất? Chưa biết chừng toàn dân Việt bị dồn hết đường sống sẽ vùng dậy  khởi nghĩa vũ trang thì càng may mắn có cơ hội giữ được đất nước quê hương giống nòi.


Đôi Dòng Về Đấu Tranh Dân Chủ

Đấu tranh dân chủ thực ra là một cuộc đấu tranh vì lương tâm và lẽ phải. Nó là nghĩa vụ trách nhiệm của toàn dân đối với cuộc sống cuả hàng triệu con người. Cái nhà nước mà chúng ta hiện nay đang sống  là một nhà nước kỳ cục, lố bịch, lạ lùng với nền văn minh thế giới. Nếu so với cả hoàn cầu thì nó chỉ là một nhúm nhỏ của mấy nước cộng sản cực kỳ phản động nhất của loài người còn xót lại.

Hoa Kỳ là một quốc gia dân chủ mênh mông là trụ cột của an ninh hoà bình thế giới. Bên cạnh Hoa Kỳ ngày nay lại xuất thêm liên hiệp Âu Châu gồm nhiều quốc gia Tây Âu liên minh lại và họ đã trở thành một đại liên bang Âu Châu như Hoa Kỳ. Thật là một điều tuởng như không tưởng , thần thoại nhưng nó đã trở thành sự thật. Từ nay Châu Âu sẽ dứt điểm cái chuyện tranh chấp biên giới, các nước trong liên hiệp sẽ chung sống hoà bình tự nguyện tự giác với nhau, không ai ép buộc ai, không ai cưỡng chế  ai. Cái danh từ đế quốc tư bản phương Tây sẽ vĩnh vìễn xoá bỏ, ai còn gọi nữa  có lẽ kẻ đó đầu óc không còn được bình thường.

Thật đáng tiếc Đế quốc xã hội hiện nay vẫn còn, mặc dù Nga Xô đã sụp đổ.Trung tâm đế quốc xã hội hiện nay lại là Tàu Cộng. Tàu cộng là mối đe doạ an ninh thưòng trực của các nước đông nam Châu Á. Nhưng Việt Nam thì ngược lại  thì vẫn coi Tàu Cộng là đồng chí anh em, là bạn bè thâm giao.

Nhà nước cộng sản vì quyền lợi vất chất mà họ đã lú lấp mất trí hoàn toàn trưíc hiểm hoạ xâm lăng nô dịch hóa của Tàu.
Bọn lính tráng ma cô, anh chị xã hội đen, bồi bút, văn nô, công an thì lại yêu mến cái nhà nước độc tài Mafia này da diết. Có thể trái tim thú vật, và vầng trán cạn hẹp cuả mình. Họ cảm thấy nhà nước ba lăng nhăng nhí nhố này lại phù hợp với họ. Họ không cần phải suy tư, lo âu, trăn trở nhiều, họ luôn có việc làm và có đồng lương bảo đảm.
Bởi vì cộng sản đã tốn công dạy dỗ giáo dục để trở thành thú tính. Con người coi ông tổ là cụ khỉ độc như cs sản vẫn tuyên truyền thật là bố láo mất dạy vô cùng. Tại làm sao  bọn lính tráng ma cô , công an tỏ ra rất thích thú với quyền hành. Chúng tỏ ra rất hãnh diện với những cái tên như Phan Đăng Lưu, Hoả Lò, Ngầm Đá, Chuồng Cọp, K 3, k 4, Cục 5, cục 6 , phòng 7, phòng 8 v.v...

Đe doạ, khủng bố, cưỡng bức, hiếp dâm hình như trong bộ não cuả họ đã trở thành niềm vui, hạnh phúc và khát vọng là niềm mơ ưóc của tuổi trẻ, cuả đoàn viên thanh niên …
Thật đáng buồn và đau xót khi tôi phải viết như vậy. Nhưng đó là một sự thật phũ phàng không thể chối cãi được. Cái này theo tôi nó là nghiệp chướng của dân tộc Việt Nam.

Qua đọc báo tổ quốc thấy nhiều người viết ra những lời tử tế có nghĩa khí, trí tuệ của một con người bình thường. Nhưng vẫn có những người viết ra những lời ba lăng nhăng, nhí nhố, đe doạ, chụp mũ, vu cáo hằn học ti tiện đểu cáng dưới nấc thang giá trị làm người. Bạ ai cũng vu là cộng sản, chống phá tinh thần đoàn kết cuả phong trào dân chủ. Họ cứ liên thuyên như cơn lên đồng mê sản, lập luận như trẻ con viết lấy đưọc chiếm chỗ trên mạng thông tin. Ta có thể  đánh giá chỉ số IQ cuả họ dưới mức trung bình, dễ dàng so sánh trí tuệ lương tâm, tâm hồn tương đương với cầm thú. Tôi nghe người ta gọi họ là những chàng những nàng viết tắt là " CAM" có nghiã là công an mạng. Chao ôi, họ là công an ư?
Công an cuả nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hoà, độc lập tự do hạnh phúc.
Đọc những dòng chữ trên sao mà miả mai, chua chát vô cùng.

Cũng là công an sao mà công an của những nước dân chủ phương Tây  đáng yêu, đáng quý, đáng trân trọng vô cùng. Họ là những người bạn thật sự của dân, bảo vệ an toàn tính mệnh tài sản của dân.
Tôi chưa bao giờ thấy họ đánh dân, quát nạt. Phố xá rất ít công an, thỉnh thoảng hiếm hoi mới có một  xe công an chạy qua. Sao mà Việt Nam cuả chúng ta lắm công an vậy? Công an và tội phạm cái biên giới này lẫn lộn vô cùng.

Dân chủ là nghĩa vụ quyền lợi trách nhiệm của  mỗi con người đã được sinh ra. Thật đáng thương và bất hạnh cho những linh hồn lạc đường đầu thai nhầm ở Việt Nam, Trung Hoa và bắc Triều Tiên. Dân chủ không thể nằm chờ há miệng chờ sung mà có được. Không thễ chờ người khác đấu tranh mang lại cho mình. Ích kỷ, hèn nhát , cơ hội đã trở thành tính nết rất khó sửa  đổi. Chỉ chờ kiếp sau may ra mới thay đổi đưọc tâm tính mà kiếp này đã bị Đảng rửa não nhồi sọ rồi ? Đời chán thật! Nếu toàn dân cùng thức tỉnh cả may ra vẫn còn hy vọng cải thiện cuộc đời chúng ta có hạnh phúc thực sự và có niềm vui .

20.4.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét