Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 195 VÀ 196



Thơ Tình Chùm 195 


   


Bể Dâu Đoạn Trường
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Tan Theo Khói Mây

Chiều nhìn cánh nhạn bay xa
Nước mây mù mịt bao la chân trời
Cánh chim buồn bã lẻ loi
Bơ vơ dặm thẳm mặc đời buồn trôi...


Thoảng bay tiếng hát bồi hồi
Sương giăng vây kín lệ rơi đôi hàng
Đêm về lại ngóng gió trăng
Con tim thổn thức dở dang lỡ làng...

Xôn xao sóng vỗ triều dâng
Xa nhau biền biệt bẽ bàng môi khô
Mênh mông xa tít vô bờ
Mắt huyền thăm thẳm giấc mơ u hoài...

Dế giun đàn hạc canh dài
Quên nhau mà để trần ai tủi sầu
Nhưng sao lòng vẫn thương đau
Đam mê cuồng loạn mù loà mà thôi...

Mình em lặng ngắm biển khơi
Nôn nao giây phút một thời nồng say
Dấu yêu còn đọng vơi đầy
Mà sao phải chịu đắng cay thiệt thòi...

Quên đi hãy cố quên đi
Dù cho nước mắt bờ mi nhạt nhoà
Héo hon cỏ uá dãi dầu
Tình tan theo mây gió bể dâu đoạn trường...

25.1.2012 Lu Hà




U Hoài Mãi Sao
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Tan Theo Mây Khói

Chiều nhìn cánh chim bay dặm thẳm
Nước mây chìm ảm đạm trời xa
Mênh mông biển cả bao la
Mặc ta đơn độc biết bao hao gày...

Nghe tiếng gió vơi đầy tủi hận
Sương giăng mờ phủ kín ngàn dâu
Con tim thổn thức quặn đau
Lòng còn khao khát mong nhau mãi hoài...

Muà lá rụng lẻ loi cô quạnh
Nỗi bơ vơ mặn đắng môi khô
Xa nhau những trái mận đào
Vườn xưa ong bướm nghẹn ngào người ơi!

Ta cứ tưởng chia ly là hết
Dòng tương tư thảm thiết không thôi
Cuồng say những phút than ôi!
Theo dòng nghiệt ngã ở nơi cuối trời...

Một mình ngắm xa xôi vọng tưởng
Mây trắng thành trái đắng tim côi
Dấu yêu tình muộn chơi vơi...
Bẽ bàng năm tháng tả tơi thế trần...

Hãy quên nín đừng buồn chi nưã
Mà cớ sao lã chã vành mi
Tình là một thứ chi chi
Để ta buồn khổ u hoài mãi sao....?

26.1.2012 Lu Hà




Cảm Xuân Muá Bút
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Khai Bút Mừng Xuân

Gió xuân thổi  nàng thơ nhập mộng
Trăm sắc hoa tơ tưởng tuổi hồng
Mình ta một chén rượu nồng
Mơ màng xác pháo nỗi lòng tha hương...

Tình chia sẻ bốn phương nhung nhớ
Khắp năm châu chan chưá một nhà
Mứt sen nghi ngút hương trà
Bàn thờ tiên tổ đậm đà khói nhang...

Muá cán bút mấy dòng thi phú
Cảm tác bằng tâm não bấy nay
Nhâm thìn rồng lượn mây bay
Toàn cầu hy vọng nắm tay kết đoàn

Chúc đất nước ba miền hạnh phúc
Cờ buá liềm tan tác tả tơi
Dân cày đòi ruộng khắp nơi
Độc tài tham nhũng chơi vơi lộn nhào

Quyền dân chủ máu trào lệ đổ
Cùng đứng lên do dự mãi sao
Giang sơn lãnh hải cơ đồ
Ngàn năm còn mãi bến đò tình chung

Tiếng xuân bước ngập ngừng e thẹn
Má bồ quân lận đận sớm hôm
Xứ người tất tả ôm đồm
Học hành sinh kế đừng chồm lên thơ

Phòng xuân mở ngẩn ngơ ngây ngất
Cánh rồng bay tha thiết người ơi!
Dập dìu thuyền cũng ra khơi
Căng buồm lộng gió cho đời nở hoa...

Chắp tay khấn ngàn sao thiên thể
Có nghe chăng một dải đào nguyên
Xuân về bạch ngọc chư tiên
Hằng Nga lấp ló thuyền quyên gợi tình...

Hà lữ khách lênh đênh bốn bể
Cũng tung tăng í ới Thu ơi!
Rượu vào thi ngấm ra lời
Thơ bay tới tận cổng trời ngân nga

Lão Thái Thượng đang muà đan luyện
Mải nghe thơ lẩn thẩn mà quên
Thái Chân Ngọc Nữ thản nhiên
Phây phây nhảy muá nhớ duyên hồng trần...

Tây Vương Mẫu bần thần thức dậy
Để Ngọc Hoàng la lối om xòm
Luật thơ lâu đã đóng hòm
Loạn cho dương thế thằng còm làm thơ...

Bộ kiểm duyệt đi đâu tất cả
Mấy ngày xuân sa đoạ ăn chơi
Lơ là lùng sục đánh hơi
Thơ không đóng thuế tới nơi Thiên Đình...

24.1.2012 Lu Hà




Sầu Vương Sương Lệ
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Giọt Đắng

Ra đi để lại giọt sầu
Mắt huyền đẫm lệ cỏ rầu héo hon
Chiều tàn chiếc bóng cô đơn
Cõi lòng tan vỡ linh hồn lià xa...

Sương rơi từng giọt trên đầu
Tình nhân rên siết qua cầu gió bay
Đêm về mộng lại ngất ngây
Trái tim thổn thức hồn say hơi người...

Đã gần nưả tháng xa rời
Chia ly thế kỷ biển khơi trập trùng
Xót xa trần thế bẽ bàng
Chân run lẩy bẩy dở dang lỡ làng...

Bao giờ mình cũng theo chàng
Chập chờn trăm sắc ngỡ ngàng hoang vu
Trăng ơi! tim thắt nghẹn ngào
Lầu vàng cành quế dạt dào thành thơ...

Người đâu tiếng khóc bơ vơ
Côn trùng nức nở bên bờ năm xưa
Hẹn nhau ở bến giang đầu
Nỉ non than thở đẫm màu thương yêu!

Si mê ngọn sóng thuỷ triều
Hoàng hôn bảng lảng những chiều thướt tha
Bồng bềnh ảo giác canh thâu
Làn da nỗi nhớ gối nhàu chăn rơi

Dìu nhau đến tận cuối đời
Lời thề ngọt xớt trên môi tan rồi
Phũ phàng gian dối làm chi
Ngổn ngang trăm mối thị phi vô thường

Đợi ngày trở lại quê hương
Xa nhau biền biệt yêu thương nấm mồ
Khói nhang nghi ngút vạn sầu
Đắng cay vương vấn trăng thu tủi hờn

Xa rồi vĩnh biệt hương hồn
Xương khô một nắm nguyệt mờ mờ soi....

25.1.2012 Lu Hà




Thướt Tha Dáng Kiều
cảm tác từ một bức ảnh thiếu nữ

Em ngồi bệt xuống sân nhà
Như nàng tiên cá mặn mà thướt tha
Đôi tay trắng muốt ngọc ngà
Áo dài lả lướt la đà thu rơi!
Em nâng chiếc lá lên coi
Tâm hồn trong trắng bồi hồi ngẩn ngơ
Lâng lâng đôi trái bồng đào
Hàng mi con tớn dạt dào bướm ong
Mênh mông một cõi thinh không
Tóc mây óng ả má hồng nôn nao
Vườn xuân ngây ngất đang mơ
Nắng vương từng sợi ngọt ngào má ơi!
Hoàng hôn phủ xuống đất trời
Kià chàng cát sĩ dạo chơi tới gần
Xôn xao oanh yến ca ngân
Vần thơ xao xuyến nồng nàn mến yêu
Thẹn thùng bẽn lẽn Tiểu Kiều
Vẩn vơ tráng sĩ sương chiều chơi vơi
Khoan thai ướm hỏi đôi lời
Tìm nhà viên ngoại kén người điển trai
Văn thơ rất mực hùng tài
Thạo đường cung kiếm chương đài thuần phong
Mong rằng được bái tiên đường
Tào khang phu phụ bướm hồng thâu canh...
Nghiêng nghiêng mái tóc non xanh
Mấy khi có khách tận tình đến thăm
Đêm nay dưới ánh trăng rằm
Võng đưa kĩu kịt cùng nằm ngâm thơ
Hỏi tên có phải Lu Hà
Bôn ba kẻ chợ mới vưà ngoi lên...?

25.1.2012 Lu Hà 






Thơ Tình Chùm 196


Mĩ Miều Bố Kinh
tặng ba mẹ con Mai Hoài Thu

Xem hình hai cháu xinh ngoan
Mẹ nào con ấy vuông tròn thiết tha
Trời đâu nợ phụ lòng Thu
Yên tâm mà sống bốn muà nở hoa
Phong sương lệ nhỏ giang đầu
Giọt mưa hiu hắt bến sầu sông tương
Cỏ cây cũng phải cảm thương
Sinh lòng ngưỡng mộ vấn vương thế trần
Hồn thơ ngây ngất trăng ngàn
Tâm tư để lại muôn vàn mến yêu
Cần chi ong bướm sớm chiều
Mới là sợi chỉ mĩ miều bố kinh?
Đọc thơ hiểu tấm chân thành
Hoài thu vằng vặc cây xanh lá vàng
Sông Hương nao nức ngỡ ngàng
Kià ai lững thững dở dang ngậm ngùi
Bọt bèo trôi nổi sụt sùi
Hồng nhan bạc mệnh chôn vùi dễ sao...!

30.1.2012 Lu Hà


Nồng Nàn Nhớ Ai
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Bến Vắng

Chiều sương bến vắng một mình
Lăn tăn sóng nước thương cành phù dung
Xa xa chiếc bách trập trùng
Em ngồi bất động bẽ bàng hoàng hôn

Lênh đênh hoa trắng trào tuôn
Bọt bèo trôi nổi nỗi buồn trong tim
Sóng còn mê mải dõi tìm
Bao nhiêu kỷ niệm đắm chìm hư vô...

Tình ơi! dang dở giấc mơ
Câu kinh em chép vương sầu thế nhân
Hạt mưa giọt lệ mi tràn
Hao gày phiến đá nồng nàn nhớ ai....?

30.1.2012 Lu Hà



Ngóng Chờ Chim Nhạn
thơ đối đáp Thi nguyên - Lu Hà

Thi Nguyên:

Bây giờ muội hoạ lại nha.
Huynh vì chuyển thể cho ra thế này...
Cũng là hương gởi gió bay.
Lời thơ ấm áp cho say nhân tình ..

Thơ trăng soi mảnh bóng hình.
Cuả người thục nữ vưà xinh lại buồn.
Đò ngang bến dọc lệ tuôn...
Tình đời ngang trái gió luồn áng mây.

Khuất che một ánh trăng đầy.
Hiền nhân quân tử thương lây kiếp nàng.
Mong rằng trên chuyến đò ngang.
Thả dòng lá thắm mênh mang bóng gầy.


Lu Hà:

Muội thích hoạ vầng trăng đã ngẫu
Chín mõm mòm ngâu ngẩu leo đeo
Thương ai mỏi gối cố trèo
Làm sao hái được trăng treo giưã trời...?

Hà quân tử bồi hồi thơ thẩn
Vầng trăng suông lận đận thế này
Lả lơi thoang thoảng hương say
Cuả người thục nữ đắng cay ngọt bùi...

Tình ngang trái ngậm ngùi chăng tá
Bến đò ngang mỏi cổ chờ trăng
Thương lây cho cả Ngưu Lang
Để trâu ăn luá lang thang xuôi dòng...

Kià Chức Nữ tơ vương dệt luạ
Đôi phượng hoàng chan chưa xiết bao
Thi Nguyên sớm tối ra vào
Ngóng chờ chim nhạn mang thơ phương nào?

29.1.2012 Lu Hà



Trăng Cuả Ngàn Thu
cảm tác thơ Thi Nguyên: Bắt Được Vầng Trăng

Ôm trăng ghì chặt trong lòng
Trăng tàn trăng rưã theo dòng sông trôi
Nhớ xưa Lý Bạch thí đời
Yêu trăng hồn lạc chơi vơi bến nào...?

Tâm hồn thi sĩ lao xao
Sóng trăng xào xạc nghẹn ngào tình thơ
Dạt dào chan chưá nôn nao
Bóng cô thục nữ má đào lên men...

*                    *                      *

Cuộc đời sao chỉ mấy vầng trăng
Hảo hán nam nhi chí khí dâng
Tung hoành ngang dọc trong trời đất
Đi khắp mọi miền có thế chăng....?

Trăng ở trong lòng trăng ở tim
Trăng treo lơ lửng bóng trăng chìm
Thương kẻ nóng đầu trăng lặn mất
Tam bành lục tặc bóng thê lương...

*                   *                      *

Tôi lỡ hụt vầng trăng thứ nhất
Suốt cuộc đời tha thiết nhớ nhung
Lênh đênh dặm thẳm muôn trùng
Bóng trăng vụt tắt chẳng chung cùng đường...

Tôi lại gặp vầng trăng mới khác
Soi chân tôi từng bước chiều hoang
Hồn trinh ngây ngất mơ màng
Mong về bến mộng thênh thang tháng ngày...

Ai đã nếm đắng cay từng trải
Gió trăng tàn tê tái đông về
Chinh nhân dặm nẻo sơn khê
Niềm vui vụt tắt ê chề cô thôn...

Tình xao xuyến nỉ non vời vợi
Kiên nhẫn chờ cơ hội cầm tay
Cuộc đời đau xót thương vay
Không dưng trăng lại vụt bay mất rồi...

Người hành khất than hoài chật vật
Chút tình còm khao khát được yêu
Trái trăng chín đẹp mĩ miều
Cho tôi được hái mọi điều xin vâng

Đừng tủi hận bâng khuâng số phận
Cõi phong trần lận đận như tôi
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Mênh mông biển cả tả tơi não nùng...

Xin cầu nguyện tình thương Thiên Chuá
Đấng khoan dung cao cả trên trời
Hoàng hôn nhè nhẹ mỉm cười
Thướt tha êm ái bồi hồi Hằng Nga...!

29.1.2012 Lu Hà



Sinh Ra Là Chỉ Để Yêu
đối đáp Thi Nguyên - Lu Hà

Thi Nguyên:

Kiếp sau làm khỉ cho rồi.!!!.
Năm thê bảy thiếp khỏi ngồi tương tư...
Thục Vi rồi lại Ai Như...
Toát mồ hôi lạnh bác Trư sao bằng.!!.
Thề non hẹn biển mần răng....
Nếu là muội sẽ, cho Hằng hết luôn...
Con tim khối óc, ngàn muôn...
Cái gì cho được cả khuôn trăng đầy...
Ngộ Không thước bản một cây...
Đem ra cho tuốt đáo mây thiên đình.


Lu Hà:

Con người trong cõi nhân gian
Sinh ra là để nồng nàn mến yêu
Thuyền quyên yểu điệu sớm chiều
Như vầng trăng ngọc mĩ miều ái ân

Trư bát Giới, một thiên thần
Hằng Nga trêu ghẹo cõi trần khổ đau
Tôn ngộ Không đại ma đầu
Không yêu không ghét ta bà thê lương

Đường tam Tạng, cũng yêu thương
Trên đường Tây Trúc nữ hoàng thiết tha
Tuy không nhục dục đôi ta
Nhưng mà tim cũng nhạt nhoà lệ rơi!

Lu Hà sinh ở cõi đời
Vần thơ bi lụy bồi hồi canh thâu
Tương tư dòng chảy chân cầu
Đào hoa liểu thắm âu sầu nỉ non

Thi Nguyên vương vấn bồn chồn
Vào ra sớm tối lệ tuôn đôi hàng
Nhớ quê xao xuyến đình làng
Nhớ chàng cát sĩ giưã đàng ngâm thơ...!

30.1.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét