Em Cứ Ngỡ Ái Tình Sét Đánh
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Dấu Xưa
Em cứ ngỡ ái tình sét đánh
Ngày đầu tiên lóng lánh mắt môi
Hiền từ nhã nhặn mỉm cười
Khoan thai mực thước mộng đời chờ mong…
Đưa tay dắt thiên bồng vọng tưởng
Áo bà ba rung động nước non
Dịu dàng bên dáng eo thon
Về làng soài tượng miệt vườn cây rung…
Rồi giã biệt ngỡ ngàng xao xuyến
Ánh trăng vàng quyến luyến làm sao
Cồn cào nghe tiếng sóng trào
Đại dương cách trở bến bờ lìa xa…
Tuổi hoa lại ngọc ngà nhung nhớ
Thuở ban đầu như đã hằng mơ
Thề nguyền đáy nguyệt duyên tơ
Dòng sông lũ cuốn mịt mờ sương rơi…!
Uổng công đã tin người hàng xứ
Khi yêu rồi sao đủ não cân
Tâm hồn lầm lạc trần gian
Chắt chiu kỷ niệm hoang tàn biển dâng…
Đài hy vọng dã tràng xe cát
Ngẫm đời mà chua chát đắng cay
Tình như giọt nước vơi đầy
Mãi Thần đổ rượu dạn dày xót xa…! *
* Để được làm quan to, Ngô Khởi đã giết vợ. Chu Mãi Thần vì nghèo nên vợ bỏ đi
lấy chồng khác. Sau Mãi Thần làm đến chức thái thú. Vợ quay lại Mãi Thần đổ
ruợu xuống đất, bảo rằng: Nếu vớt được rượu cho đầy vào cốc sẽ được đoàn tụ.
4.5.2013 Lu Hà
Thôi nó cũng là luật bù trừ của tạo hóa. Anh thương em và hiểu được nỗi lòng
tâm trạng của một thiếu phụ thông mình tài sắc vẹn tròn như em. Anh hy vọng em
sẽ coi những bài thơ tình của anh là những kỷ niệm đẹp của một người đàn ông ở
một nơi chân trời xa lạ gò lưng tôm ra để làm thơ để tặng em. Mong em hãy giữ
kỷ niệm đẹp này mãi mãi theo dòng trôi của thời gian và trong đầu anh cũng luôn
chỉ nghĩ về em mãi mãi xinh đẹp và rất đáng yêu. Anh nói dại: Ngộ nhỡ vài tháng
sau hay một hai năm sau có kẻ nào đó trường kỳ mai phục năn nỉ làm bạn thơ văn
với em, kết nghĩa huynh muội, tỷ muội, hay thày trò, chú cháu gì đó. Khi em đã
hoàn toàn tin tưởng quý trọng thì chính họ lại xui bẩy em lên mặt làm Phật Bà
Quan Âm giao giảng đạo đức hay tư cách làm thơ viết văn cho anh, cái gì nên
viết cái gì nên tránh là điều anh rất đau lòng. Mục đích họ cố bằng mọi giá
thân với em là vì muốn xử dụng em đánh gục anh trong tương lai bằng những lời
trịnh thượng theo kiểu góp ý giúp đỡ bạn bè văn thơ trên Facebook như các Cam
hay mật vụ cs thường lạm dụng. Hay là họ sẽ dùng mọi thủ đoạn để chia rẽ tiêu
diệt mọi cảm hứng sáng tác của huynh muội mình?
Tao sẽ tiêu diệt hết tất cả những gì mà mày quý trọng ưu ái ngưỡng mộ yêu
thương. „ Wir vernichten alles. Was du liebst „.
Trong lĩnh vực văn thơ văn hóa tinh thần mục tiêu phá hủy của chúng là phá hủy
tâm hồn cảm hứng sáng tác, niềm vui, tình bạn hữu của con người, đánh gục dầm
nát và gây nhiễu loạn tạo mối nghi ngờ và hiểu lầm đáng tiếc
„Zersetzung zielt auf die menschliche Seele und ist wirklich diabolisch.
Zerschlagen und Zerstörung.“
Anh cứ nói trước như vậy, ngộ nhỡ sau này, giả dụ cái điều không tưởng này lại
sảy ra thì sao? Nếu đúng như vậy em khỏi bỡ ngỡ. Dù ai đó muốn xây dựng quan hệ
bạn bè vì mục đích chống anh cũng thành công cốc như dã tràng xe cát biển Đông
mà thôi. Vậy anh ngay từ bây giờ đã muốn có một lời khuyên chân thành: Đối với
anh, em chỉ nên quan tâm đến thơ tình còn chuyện khác của anh với thiên hạ mong
em đừng quan tâm và đếm xỉa làm gì đến nhé. Nếu ai đó nhờ em giúp đỡ chuyển đạt
ý kiến đến anh thì em cứ nói toạc móng heo ra: Ngọc với anh Lu Hà chỉ là anh em
quý mến nhau về thơ trên Facebook thôi, thực ra Ngọc biết rất ít về anh ấy,
ngay cả tên thật là gì cũng không biết nữa. Còn tính cách tốt xấu, hay dở về
văn chương hoặc tính hay mắng mỏ thiên hạ của anh Lu Hà, Ngọc không đọc. Vậy
chỉ xin cháu, xin em, xin anh, xin chú, xin bác hay xin cụ miễn phiền toái đến
Ngọc được không? Mọi sự không hài lòng về anh Lu Hà, muốn có ý kiến gì cứ viết
thẳng đến anh ấy trực tiếp đàng hoàng. Ok?
Anh cứ phải sòng phẳng với em ngay từ bây giờ. Tính anh vậy đó hơi lỗ mãng một
chút nhưng anh là người thẳng thắn chân thành, không dấp dính úp mở để tránh sự
hiểu lầm về ý tưởng cũng như văn phạm. Anh chỉ quý mến em chứ không có ý đồ gì
khác, cũng như các cô gái khác hay các bà sồn sồn sồn làm thơ hay cũng đều được
anh quan tâm ưu ái cả.
Mấy lời dặn dò trước cho em và công khai cho cả thiên hạ đọc để mà biết. Được
em ghi nhận là anh yên tâm hăng say có hứng cảm đọc thơ em và cảm tác hay họa
lại cho vui với đời.
Từ Dạo Đó
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Thứ Tha
Từ dạo đó lòng em xao xuyến
Nhớ dáng xưa cần mẫn tình quân
Tưởng rằng mộng đẹp chứa chan
Dài theo năm tháng dẫu tàn cả xuân…
Thề non nước mây ngàn gió biển
Lời thủy chung ghi tận đáy lòng
Nào ngờ một trận cuồng phong
Phũ phàng vùi lấp dòng sông ân tình…
Chiều lam khói bình minh vụt tắt
Cả đêm trường ray rứt không nguôi
Căn phòng tĩnh mịch đơn côi
Ngoài kia gía buốt chơi vơi nỗi niềm…
Tiếng rền rĩ màn đêm trùng thảo
Ôm gối sầu lã chã châu rơi
Bầu trời Tây Úc chao ôi!
Sương rơi ướt đẩm tả tơi vai gày…
Không ngủ được đắng cay chua chát
Xót tình mình tan nát theo mây
Phôi phai gửi lại tháng ngày
Tơ tằm đứt đoạn đọa đầy não thân
Em buồn lắm đường trần trăm nẻo
In dấu hài lẽo đẽo đi đâu ?
Từng thu lá rụng chân cầu
Vườn xuân tàn lụi cỏ rầu héo hon…!
7.5.2013 Lu Hà
Huynh cũng rất ngưỡng mộ đức tính kiên nhẫn học hỏi và tài làm thơ của muội.
Chính Huynh cũng phải kopie lại bài viết của muội về những điểm cần chú ý trong
khi làm thơ đường luật để làm tài liệu nghiên cứu. Chúc Ngọc có nhiều sáng tác
mới để huynh đọc và cảm tác. Trên trang mạng facebook này huynh đã bắt đầu chú
ý đến những sáng tác của Ngọc và của Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng ). Hoài Vân viết
không được nhiều và lắm thể loại như Ngọc nhưng trí tưởng tượng nội tâm cũng
rất phong phú. Chúc cho tình cảm huynh muội bền vững tốt đẹp.
Mong rằng muội sẽ mãi mãi tràn đầy ánh sáng hy vọng, ân sủng của Thiên Chúa mà
được may mắn hoàn hảo từ quá khứ hiện tại cũng như tương lai sau này, muội luôn
tỉnh táo với trí thông minh bẩm sinh sẵn có di truyền theo nòi giống của ông bà
cha mẹ để lại với khả năng lập luận lôgích của một tâm hồn thi sĩ nhạy cảm.
Muội sẽ không bao giờ nhẹ dạ cả tin vì một chút tình cảm mù mờ tưởng như thân
tình mà mất đi lý trí sáng suốt, chỉ vì nghe ai đó từ Việt Nam rỉ tai muốn biến
muội thành công cụ để chống lại huynh hay mượn cớ phê bình giúp đỡ huynh điều
nọ điều kia trong văn chương thơ phú? Điều này nên viết, điều kia nên tránh
theo tư tưởng chung để được lòng mọi người yêu mến, kính trọng, ngưỡng mộ. Để
được lắm bạn đọc, lắm fun hâm mộ gì đó? Giả dụ như huynh có được mấy thằng Chí
Phèo con thị Nở hay bọn Cam nó qúy trọng ngưỡng mộ huynh thì đời huynh chỉ là
con cóc thối thôi Ngọc ơi, buồn tẻ lắm và mất hết cả tư duy sáng tạo. Đối với
tụi này thì huynh lại cầu mong chúng nó nên ghét huynh, hằn học chê bai căm thù
huynh vô lý đi như kiểu đấu tố của ông Hồ Chí Minh với điạ chủ ấy. Muội có hiểu
câu nói của huynh tại sao lại có ý nghĩa lạ lùng kỳ quặc như thế không?
Bởi vì huynh luôn có cảm giác mỗi khi vào trang facebook này, huynh thân mật
quý mến cô nào đó thì ngay lập tức có các chàng Chí Phèo, các nàng thị Nở giả
danh văn thi sĩ nửa mùa, hay bạn đọc yêu văn thoì cũng lăn sả vào làm quen
người đó ngay để có cớ chui vào trang thí chủ tấn công huynh vỗ mặt bằng mấy
dòng xếch mé mất dạy, mấy câu comment lèo lá. Bọn cao thủ có trình độ hơn một
tí ti thì kiên trì nhẫn nại làm quen với các cô đó hàng tháng có khi cả năm
trời để gây dựng tình cảm, bằng mấy câu thơ hút thuốc lào vặt đánh rắm rong sau
đó thi nhau nhấn chuột khen nhau cười khặc khặc, thổi ống đu đủ cho nhau cố đến
đỉnh điểm thân tình thân ái là bạn chứ không phải bè gì đó. Khi chúng đã chiếm
được niềm tin yêu kính trọng của các cô đó thì bọn chúng mới tới tấp gửi thư ba
que rác rưởi vào hộp thư của người ta để xỉ vả huynh. Mà huynh có biết mô tê
chúng nó là những đứa cha ky chú kiết nào đâu cho cam. Tóm lại bọn chúng cốt
làm cho các cô đó phải bị chịu thiệt thòi, bị phân tâm; Bỗng dưng mình thành
mua dây buộc bụng phiền não vô lý, khổ tâm vô lý đến mức mất hết cả cảm hứng,
tình cảm lý trí sáng tạo. Cũng có một vài cô không thể nào chịu đựng nổi mà
phải bỏ cả facebook chạy tháo thân vì tủi nhục uất hận. Chỉ vì qúy mến ngưỡng
mộ huynh mà bị vạ lây đó, các cô đó đã xóa hẳn tên mình và vĩnh viễn sang trang
mạng xã hội khác cho yên thân đấy. Thật là đau đớn buồn thảm vô cùng cho cái thân
phận hồng nhan bồ liễu đào tơ.
Còn huynh thì trước sau trí tuệ tình cảm như nồi đồng cối đá vững như bàn thạch
chả ai đủ sức thần thông xảo trá tinh vi xỏ mũi khống chế nổi huynh, bởi vì
huynh luôn tự tin thơ văn của mình là chính danh chứ không ngụy danh để làm hại
ai, huynh luôn động viên cổ vũ mọi người đứng dậy để sống làm người tử tế và
tấn công bọn ma đạo đủ màu sắc hình thức. Dù cho thơ văn huynh đôi lúc cũng hơi
lả lướt, hơi dâm ô tục tĩu mất lịch một tí chút thì đã sao? Cũng chỉ như vài
hạt cát rơi vãi trong biển tình thơ mênh mông của huynh.
Huynh không dám nói mình như anh chàng Tôn Ngộ Không bị Thái Thượng Lão Quân
giam ở lò luyện kim đan trường đời mà có đôi mắt lửa con ngươi vàng nên nhận
diện bọn Cam, bọn văn thi sĩ ma cô bá đạo trá hình rất nhanh. Lũ yêu tinh nữ
quái đó dù tỏ ra bộ dạng hiền thục đến đâu cũng sớm bị huynh phát hiện ra luồng
độc khí, chướng khí phóng ra từ ý thức hệ cộng sản. Có thể mụ Bạch cốt Tinh gìa
đó với các muội là một mẫu đàn chị , tỉ tỉ tốt, một Quan Thế Âm đức hạnh đầy
đau khổ bi thương tang tóc trên đường đời, một Từ Hy Thái Hậu, nhưng với huynh
nó là một con yêu tinh khốn nạn vô liêm sỉ đểu giả lá trái, lá phải mặc dù nó
tỏ ra rất lễ độ lịch sự với huynh, một điều thưa ông, hai điều thưa ông. Bởi vì
huynh có thể đo lường được trình độ cũng như bản chất lá mặt của nó qua cách
đặt câu hỏi và những comment và phản ứng của mụ khi đọc văn thơ của huynh.
Huynh viết gì huynh tự biết ý nghĩa tác dụng của nó ra sao với từng đối tượng.
Người Việt Quốc gia sẽ phản ứng ra sao? Các bạn văn sĩ trí giả sẽ phản ứng ra
sao? các Cam, bọn chuyên gia bút chiến, bọn dư luận viên, bọn Chí Phèo thị Nở
ngu lâu sẽ phản ứng ra sao? Cách nhận diện Cam không khó với một người như
Huynh. Với các muội thì còn lâu mới có khả năng đặc biệt này và cũng chẳng nên
có làm gì trong lúc này, nếu đã muốn mình chỉ là nữ thi sĩ tình thơ.
Nói vậy để muội biết trước cũng không phải thừa thãi. Cuối cùng thì bọn họ Cam
đực Cam cái cũng phải lòi cái đuôi khỉ của nó ra là mục đích chúng của chúng
thân với muội hay cô nào đó là vì huynh. Chúng muốn chống huynh buộc phải đi
đường vòng, trường kỳ mai phục mối đục chân tường. Việc này tưởng như khôi hài
vô bổ tốn kém thời gian nhưng không phải là không sảy ra và có thật trong cuộc
sống.
Ví dụ huynh như nói một câu có tính chất đúc kết từ kinh nghiệm cha ông ta để
lại phân tích tâm lý xã hội rất qúy báu:
Đàn ông nông nổi giếng khơi
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu.
Huynh hoàn toàn không có ý trọng nam kinh nữ coi đàn bà ngu dốt kém cỏi hơn đàn
ông mà chỉ muốn nói đàn bà dù thông minh đến đâu nhưng họ vẫn là đàn bà thuộc
về phái yêu đa sầu đa cảm rất tốt bụng. Chính vì vậy họ dễ sa vào bẫy lưới
tình, dễ bị bọn lưu manh sở khanh cám dỗ, dễ bị những con nữ quái yêu tinh gìa
đời lợi dụng tình cảm chị em tỉ muội để lợi dụng. Chính vì quá tốt qúa nhân hậu
mà hay mắc nạn, như các cô nữ thi sĩ vì ngưỡng mộ huynh mà bị vạ khổ lây. Giá
như các cô đó có kinh nghiệm đời, có lý trí sáng suốt tỉnh táo biết phân biệt
ngay gian sớm, thì đâu dễ bị khổ, bị phiền muộn. Nên hết sức thận trọng những
con nữ yêu tinh đến với các em với vai trò tỉ tỉ tốt gì đó. Bọn nữ quái là các
Cam chúng nham hiểm lưu manh thâm hiểm hơn bọn cam đực. Nhất là con nào đó đã
qua nghề sư phạm làm nghề giáo gõ đầu trẻ con bán cháo phổi thì lại càng tinh
vi trong thủ đoạn nắm bắt tâm lý đối tựợng. Nếu vậy thì câu nói trên phải được
đảo ngược:
Đàn bà nông nổi giếng khơi
Đàn ông sâu sắc như cơi đựng trầu.
Nếu đàn bà đây lại là những mụ già đảng viên cộng sản, những con Cam thành tinh
chúng rất thạo môn tâm lý học thú tính. Dùng yêu thương dùng đau khổ bất hạnh
để tiêu diệt nghiền nát những yêu thương đau khổ bất hạnh khác. Dùng con đấu
cha, dùng bạn bè để tiêu diệt tình bạn bè. Đại để những thứ mà người ta kính
trọng ngưỡng mộ yêu thương thì chúng đều ngồi xổm lên và chúng cũng vờ vĩnh ve
vãn giả bộ yêu thương đối tượng. Khi đối tượng có tình cảm với những người mà
chúng cho là kẻ thù giai cấp trên lĩnh vực văn hoá thì phải dùng mọi cách tiêu
diệt nó tình cảm đó đi. Ví dụ như các muội qúy huynh thì nó tìm cách làm cho
các muội hiểu lầm huynh và làm huynh nên ghét các muội. Tất nhiên huynh không
ghét mà thấy ngán ngẩm vì thấy quan hệ cuả huynh công cốc vô bổ không còn cảm
thấy các muội đẹp nữa trong tâm hồn huynh để sáng tác ra thơ.
Cuộc đời cuả một người con gái, một người thiếu phụ thì lại quá ngắn ngủi. Sinh
ra đi học, yêu nhau, lấy chồng, rồì nở nhụy khai hoa, sinh con đẻ cái trăm mối
lo toan bận rộn về cơm áo gạo tiền, rồi hoa tàn lá rụng và tàn lụi đi. Trai 30
tuổi còn soan, gái 30 tuổi đã toan về già. Cô nào là văn nghệ sĩ gì đó thì kéo
thêm được đến 40 hay 50 là còn phơi phới là may.
Nhưng ai đó có may mắn hạnh phúc trong cõi đời này được một thi nhân ngưỡng mộ
làm thơ tặng qủa là một đặc ân hồng ân của Thiên Chúa ban cho để vén mây nhìn
thấy cả một bầu trời tâm hồn rất đẹp. Vì vậy mình phải trân trọng gìn giữ tình
cảm thi hứng của người ta, mình luôn đẹp luôn đáng yêu trong tâm hồn người ta
thì mới có thơ. Vì kiếp này mình không làm vợ làm người yêu được thì mình cũng
có được mấy bài thơ làm kỷ niệm cho đời có phải hân hoan vui vẻ mãn nguyện
không? Mình chưa làm được cái gì để trả lại ân tình dù chỉ là thơ thôi thì phải
biết im lặng, đằng này lại a dua nghe theo người khác xúi bẩy là em rất qúy anh
nhưng thiên hạ họ kêu về anh nhiều quá. Cả hộp thơ của em dày đặc thư của thiên
hạ phê phán anh. Mong anh hãy thay đổi tính cách đi để được mọi người ngưỡng
mộ, kính trọng.
Ngọc ơi!Huynh đã chừng này tuổi đầu tính cách trí tuệ tâm hồn của huynh do ông
bà cha mẹ để lại mà phải thay đổi đi để đẹp lòng thiên hạ. Đấy là huynh nói
trước vậy thế thôi vì huynh là thi sĩ kia mà giàu trí tưởng tượng lắm giả
thuyết đặt ra để muội đọc và nghiền ngẫm khả năng này cũng rất cao đấy đến 80%
trở thành hiện thực.
Tóm lại huynh chân thành khuyên muội hay các cô em gái thơ khác đã quen với ai
thì chỉ nên biết người đó không để ai đó sử dụng mình để chống lại người thứ
ba, kẻ lợi dụng mình có thể là một cháu học sinh quàng khăn đỏ chưa vỡ bọng
cứt, một đoàn viên cộng sản năng nổ tưởng như ngây thơ hồn nhiên hay các cụ
đảng viên lão thành, tinh thông Hán học hay những lão nông khề khà dễ dãi gần
kề miệng lỗ.
Ngọc ơi! Huynh không muốn làm một thiên thần trong đám cóc nhái sâu bọ mà huynh
chỉ muốn làm một kẻ ăn mày, một ngã hành khất trong những thiên thần của bầu
trời thơ, thảm thơ dân tộc. Vì lo xa nên huynh cứ phải nói trước kẻo sau này
muội lại vô tình chui vào cái bẫy của tụi dư luận viên thì sao?
Từ khi quen biết Ngọc đến nay, muội luôn là một kiểu mẫu phụ nữ lý tưởng trong
trái tim Huynh. Huynh luôn hài lòng ngưỡng mộ muội về trí tuệ, tâm hồn và tài
năng của Ngọc. Huynh chỉ muốn mãi mãi kiếp này có muội là cô em gái thơ bé bỏng
đáng yêu đáng ngưỡng mộ của huynh thôi nhé.
Huynh Hà Lu thân mến !
Lên Facebook chơi, Muội chỉ biết kết giao cùng Cô Chú Bác, Anh Chị và Bạn Bè ở
mọi nơi trên toàn cầu không riêng Việt Nam, Muội không tham gia chính trị và
cũng không hùa theo ai nên mong đừng lo Muội sẽ nghe lời ai nào đó đó tại VN
làm thơ chống Huynh nhe . Hơn nữa, chữ nghĩa của Muội có được là bao nhiêu ?
Chánh tả đôi khi sai hoài và nhờ sự giúp đở của anh Tám Tàng, Chú Vo Khac
Truong và anh Thao Trieu giúp hoài đấy chứ . Nói tóm lại, lên FB vui vẻ đi
Huynh nhé, mến chúc Huynh gặp được nhiều may mắn và vô tư nhé . À Muội quên cảm
ơn Huynh, bài thơ hay lắm, Muội xin lưu lại nhé .
Thân mến,
Muội : Mỹ Ngọc .
Có lời bảo đảm của muội là huynh yên tâm lắm rồi. Đấy là do tính huynh hay cả
nghĩ lo xa vậy thôi. Chứ huynh tin tưởng muội là một thiếu phụ có bản lãnh trí
tuệ cao biết quan sát xem xét bất cứ hiện tượng gì đều phải tìm hiểu nguyên
nhân lý do thấu đáo mọi vật của một tư duy thi sĩ nhạy cảm.
Làm thơ chống huynh thì muội chống cái gì? Nhiều người dù cho có bạc đầu hói
trán cổ kim đông tây từng đọc có muốn chống cũng không chống nổi. Muội chỉ có
khả năng duy nhất là làm thơ tình và không phù hợp tí nào với tính cách của
muội là làm thơ trào phúng chống một cá nhân nào đó dù là bọn cam lưu manh đểu
giả. Cũng tại huynh viết không chi tiết rành mạch cụ thể ra ngô ra khoai đó
thôi, nên muội mới hiểu lầm câu văn của huynh. Huynh nói chữ chống huynh có
nghĩa là ba phải a dua theo người ta ý này ý nọ theo lối tuyên truyền tuyên
huấn của người ta mà muội ngộ nhận cho là bạn chứ không phả là bè. Ai mà nói
trước được, giả dụ nhỡ sảy ra như vậy thì sao?
Muội cứ phát huy sở trường làm thơ tình đi nhé, huynh cảm ngộ ra và đọc say
sưa. Thơ muội theo trường phái tả chân, nội tâm sâu sắc có thể theo gót chân
Nguyễn Bính được đấy. Muội làm thơ không hoa lá cành vu vơ vớ vẩn; Nên thơ muội
huynh tin chắc có giá trị với thời gian vả lại là nữ thi sĩ nữa lại càng qúy
hóa vô cùng.
Huynh chỉ ngại ai đó bị huynh dồn vào chân tường, bị huynh mắng mỏ vì dám hỗn
hào xếch mé cả với huynh, nên họ cảm thấy bất lực cầu cạnh muội? Vì đọc trên
mạng họ thấy huynh hay làm thơ tặng muội; Nên nghĩ có thể lợi dụng muội để
chuyển đạt những ý kiến hỗn hào của họ qua tay muội đến huynh? Tất nhiên là
huynh chả đọc làm gì, vì không có thời giờ và mọi sự huynh đã nhạy bén cảm
thấy, tiên đoán trước cả rồi, ngay tên tuổi họ huynh cũng không thèm hỏi mà
muội có nói huynh cũng không thèm nghe, chỉ tội cho muội hay cô nào đó vì quen
biết huynh mà phải đọc cái thứ rẻ rách ấy. Đáng lý viết để chửi huynh nhưng
huynh không đọc, họ mới tính chuyện gửi cho muội để muội ít nhiều tác động đến
huynh. Họ cầu mong huynh bực bội cáu gắt với các muội, hay buồn bã suy xụp tinh
thần? Tính phụ nữ thường hay cả nể lại tò mò nhu mì mà. Huynh chỉ lo muội có
thể ngây thơ khờ dại cả nể vì tin họ mà làm cái việc ngớ ngẩn vớ vẩn dại dột mà
cứ tưởng mình là trượng nghĩa, rộng lượng, quảng đại từ bi công bằng mà đứng ra
ôn hoà dàn xếp tranh cãi.
Tranh cãi quái gì vì bản chất khác nhau ý thức hệ khác nhau như nước với lửa mà
ra. Thơ phú cái con khỉ gì ngộ nhỡ huynh có gặp các bạn thơ tưởng như chí tình
của muội hay của các cô khác ngoài đường chúng sẽ bắn chết tươi huynh ngay, đấu
tranh giai cấp mà. Tất nhiên muội cũng có nhiều các bậc đàn anh như muội kể là
ông Võ Khắc Trường, Tám Tàng; Thảo Triều v. v... Theo huynh họ đều là những văn
thi sĩ chính danh giống như huynh vậy thôi. Chúc mừng muội nhé và cho huynh gửi
lời thăm họ, kính chúc họ và gia đình bình an. Huynh muốn nói đến những ma đạo
sở khanh khác là những chuyên gia búu chiến hay những dư luận viên của ban
tuyên huấn kia. Nói dại nhỡ như chả may muội quen họ và tình cảm huynh muội, tỉ
muội được xây dựng từ lâu thì sao? Khi họ chống huynh, tất nhiên huynh sá gì mà
chả đốp lại liền? Có khi lúc đó các muội lại còn hiểu lầm hai người đàn ông này
đều là thi sĩ thi sá gì đó cả, họ đều thích mình qúy mình, thích gái đẹp nên họ
tranh cãi nhau? Nên ta phải đứng giữa không bênh vực ai công bằng phân giải họ
và còn khuyên họ nắm tay nhau kết nghĩa là huynh đệ. Với huynh thì không phải
chuyện tranh gái, với người khác có thể vậy đó. Huynh đề cao văn thơ tài năng
của bất cứ ai dù nam hay nữ già hay trẻ, người có vẻ mặt xấu hay vẻ mặt đẹp
không quan trọng. Cái huynh khó chịu là bản chất lá mặt, ý thức hệ khác nhau.
Huynh không bao giờ thèm tranh cãi với ai dù là nhà thơ, nhà văn, giáo sư, nhà
báo gì gì đó, trái lại huynh hay dùng thơ trào phúng mắng mỏ họ.
Trên facebook này hay các trang khác huynh chưa bao giờ có ý tranh cãi tranh
luận với bất cứ ai về quan điểm này nọ mà toàn dùng văn hay thơ mắng lại nếu
gặp phải bọn ma cô bá đạo, dù cho là một người đàn bà một người phụ nữ cũng vậy
huynh cũng đạp thẳng vào mặt một cách sỗ sàng tàn bạo bằng văn thơ. Vì qua cách
đặt câu hỏi, cách hành văn huynh hiểu ngay người này là ai họ đang đóng vở kịch
gì? Hiểu ngay bản chất và những cái mụ dấu kín trong lòng không muốn nói ra, mà
phô cái không cần thiết, cái hiện tượng vu vơ để bọc cái nội tâm cái mục đích
chính của mụ là đang tìm cách làm huynh yếu đi mất mặt đuối lý và bớt viết bài
trên mạng để bày tỏ quan niệm tình cảm của mình không phù hợp với thế giới quan
nhân sinh quan của họ.
Có thể muội hay cô nào đó không hiểu mụ là con qủy cái nham hiểm mà lại nghĩ mụ
là kẻ tội nghiệp đáng thương? Mụ thường dùng ngón đòn tâm lý đòn cân não đánh
vào tình thương trái tim của con người. Mụ biết thừa các cô thi sĩ đa cảm giàu
lòng thương người lắm, nên mụ có thể bịa ra chuyện cuộc đời mụ bất hạnh chồng
ruồng bỏ người yêu ruồng bỏ mụ già rồi hay ốm đau, có đưá con thì bị ngu đần
thần kinh suốt ngày bốc cứt gà nhai tội nghiệp lắm, hay cha mụ bị bệnh lao, mẹ
mụ bị bệnh hủi để bóp nát trái tim các muội. Khi các muội đã quý đã thương rồi
thì mụ sử dụng các muội để chống huynh một cách điên cuồng về chuyện hay viết
bài này bài nọ và các muội lại cho huynh Lu Hà là một người quá đáng. Bọn này
chuyên dùng thủ đoạn lấy tình cảm để tiêu diệt tình cảm. Nên bị huynh đập lại
ngay không tiếc tay và chấm hết. Nên họ tìm cách trả đòn để cắn lại huynh một
miếng nhỏ. Đối tượng dễ tiếp cận nhất là một người phụ nữ nào đó mà huynh hay
thơ phú cảm tác quý trọng ngưỡng mộ. Muốn tiếp cận phải có thời gian, tiếp cận
được rồi phải xây dựng tình cảm tì muội có khi hàng tháng hàng năm, cách làm
này tiểu nhân tiện tỳ cũng đòi hỏi công phu kiên trì khổ nhọc lắm. Cam mà vì
tiền đều có thể mua bán lương tâm cả. Trên đời không gì khốn nạn bằng trò khổ
nhục kế để phá hoại tình yêu thương của kẻ khác.
Có thể với muội hay cô nào đó không nhận ra mặt trái của họ vì đàn bà con gái
hay cả nể tốt bụng lắm nên để họ đánh vào chổ yếu là tính đa cảm phúc hậu nhu
mì thuần khiết của mình và lèo lái sang phía huynh nào là văn chương dạy đời,
kẻ cả coi thường mọi người, coi thường họ, coi thường đảng bác. Những cái huynh
viết ra họ đều biết tỏng từ lâu nhưng họ tế nhị khiêm tốn không ba hoa khoác
lác như huynh, nên họ không thèm viết cho mọi người đọc. Chỉ có huynh là kẻ háo
danh thích được nổi tiếng mới gò lưng tôm viết lắm bài như vậy tung tràn lan
trên mạng để khoe khoang đến chóng mặt.Họ là con cháu bác Hồ văn thi sĩ uyên
bác nhưng vì đạo đức nhân cách cao quá, khiêm tốn quá nên không thèm viết đó
thôi. Tất nhiên không bao giờ họ lòi cái bản chất cs đểu giả mà chỉ văn thi sĩ
bí bơ cùng vui trên mạng, họ sẽ nhờ muội nhắn nhe với huynh để gọi là nhất tiễn
song điêu chia cắt tình huynh muội và tiêu diệt luôn cả khả năng sáng tác của
muội, họ muốn để huynh chán cả muội luôn.
Dù có biết mười mươi là muội bị lợi dụng nhưng huynh cũng chán muôi luôn thật
vì không có tình cảm nam nữ đàn ông đàn bà và thấy muội không còn đẹp nữa trong
tâm hồn huynh , cảm hứng thi phú cũng tắt luôn. Đàn ông họ là như vậy mà, nhất
là thi sĩ họ chỉ có hứng thi phú xúc cảm với ai khi họ thích. Tuy rằng chẳng
phải là yêu đương trai gái gì nhưng thú cảm cũng mất tiêu. Có tìm lại cảm hứng
thi phú cũng khó, hoạ chăng là họa mấy bài thơ đường chung chung vô thưởng vô
phạt tình tang tính tang nhạt như nước ốc. Tại sao mỗi khi nhìn thấy ca nhac sĩ
Hoài Trang Vu là thơ huynh lại tuôn ra vì trong lòng huynh thực sự thích cô ấy.
Huynh cứ viết đại lên để phòng bị ngộ nhỡ có kẻ nào có ý đồ lợi dụng muội với
danh nghĩa thân tình tỉ muội, huynh muội, cô cháu, cha chú gì đó để đánh đòn
cân não với huynh, làm huynh buồn và nhụt chí làm thơ viết văn phản kháng phê
phán xã hội. Viết cho muội đọc chơi nhưng cũng có ý bóng gió cảnh cáo kẻ nào
manh tâm có ý đồ lợi dụng cô em gái thơ của tôi để hạ gục tôi theo kiểu: Tao sẽ
tiêu diệt tất cả những gì mà mày yêu thương, ngưỡng mộ, trân trọng: Wir vernichten
alles. Was du liebst? Chứ huynh tin tưởng muội rất thông minh chứ không phải
khờ khạo, quá tốt bụng thích được làm Quan thế âm bồ tát để cưu mang giảng hòa
thiên hạ giảng hòa giữa huynh và bọn chó Cam là văn thi sĩ gì đó.
Để kết thúc bài tâm sự nhắn nhủ căn dặn trước của huynh xin tặng muội bài thơ:
Uá Sầu Cỏ Hoa
Bởi vì em chẳng nói ra
Tình như chiếc lá la đà biển xanh
Yến oanh khúc khích trên cành
Trêu người dương thế bồng bềnh bể sâu
Xót xa trong cõi ta bà
Lưã lần mà chịu khổ đau suốt đời
Thong dong như cánh chim trời
Ầm ầm vũ bão gốc sồi lật trôi
Trùng dương dặm nẻo xa khơi
Trán nhăn tư lự chơi vơi bến nào?
Ngỡ rằng lạc nhạn chiêm bao
Trầm ngư tủi hận nghẹn ngào em ơi!
Đêm đen ngồi ngắm sao rơi
Trái tim băng giá tan rồi từ lâu...
Bẽ bàng ảo não xuân thu
Bọt bèo trôi nổi uá sầu cỏ hoa...
cảm tác từ thơ đường cuả Thimyngoc Huynh: Có Nỗi Niềm Riêng
12.7.2012 Lu Hà
Viết thì viết vậy thôi. Tôi muốn mượn cô Huỳnh Thị Mỹ Ngọc này là một nhân vật
có thật hiện đang sống ở Úc có tài làm thơ và tôi cũng xuất
phát từ thơ và cũng như muốn nhắn nhủ những cô Mỹ Ngọc khác không tiện nói
ra ở đây. May ra thì được chính cô Huỳnh Thị Mỹ Ngọc này hiểu được tri ân tôi,
chẳng may cô ta không hiểu được hoặc hiểu lầm thì cũng là tấm lòng của
tôi với văn thơ Việt Nam và món quà tặng cho nhân thế. Nhưng tôi tin
Huỳnh Thị Mỹ Ngọc sẽ hiểu hết những trăn trở suy tư của tôi.
Chúc muội và các cháu bình yên an vui!
19.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét