Thơ Tình Chùm 125
Có Thấu Cho Lòng Ta
tặng Iamusa
Nếu kiếp này không gặp
Em chờ anh kiếp sau
Thời gian muôn vạn nẻo
Vũ trụ sông ngân Hà
Anh phải biết làm sao?
Cuộc đời là bể dâu
Nghe tim hồn viễn vọng
Tiếng sóng lòng xôn xao
Trong giấc mơ em gọi
Giưã trùng dương mênh mông
Bao la ngàn cách trở
Thương cuộc tình dở dang
Người em gái cuả ta
Tha thiết tình bao la
Nếm trải từng đau khổ
Xót xa ai hững hờ...
Thời gian đi chẳng lại
Tiếng gió trời ngân vang
Vi vu tình biển gọi
Cơn sóng lòng mênh mang
Viết tặng em bài thơ
Thăm thẳm màu thiên thu
Mây trời cao lồng lộng
Có thấu cho lòng ta!
26.4.2011 Lu Hà
Cám Ơn Pich Hạnh
Cám ơn cô Pích Hạnh
Đã đăng thơ cuả tôi
Như lòng cô mẫn cảm
Cho cuộc tình xa xôi...
May rằng cô hiểu cho
Cõi trần gian bao la
Lòng người sâu thăm thẳm
Hay mịt mù sương thu?
Ngộ nhận tưởng là yêu
Gian trá vờ ngây thơ
Chập chờn như bóng quỷ
Lương tâm nào thứ cho...?
Thời gian dài điểm sương
Vương vấn gì bi thương
Vượt qua bao khổ aỉ
Cõi trần gian thê lương!
10.5.2011 Lu Hà
Làn Gió Xa Hương
Hoạ theo tâm tình Huệ Thu: Cơn Gió Nhẹ
Phơn phớt má bồ quân
Hiu hiu gợi nỗi buồn
Gió heo may lất phất
Mái tóc buồn lăn tăn...
Man mát nhẹ vi vu
Tâm hồn tôi vẩn vơ
Những ngày qua đã mất
Tổ Quốc bao thương đau
Trận gió tháng tư đen
Tiếng kêu gào khóc than
Quê hương tôi hoảng loạn
Mất tự do nhân quyền
Vượt biển đời tha hương
Cuồng phong giưã đại dương
Gió đưa về Bắc Mỹ
Thoát đoạ đầy thê lương
Tôi thức dậy hôm nay
Nghe chim hót gọi người
Gió muà thu đã tới
Mang nỗi niềm xa xôi
16.5.2010 Lu Hà
Trừ Khử Ma Tình
Diễn đàn thêm hăng say
Ra thế cũng càng hay
Lời qua và tiếng lại
Chữ nghiã đuổi nhau hoài
Dân chủ thi đua nhau
Muôn màu hương sắc hoa
Năm châu và bốn biển
Anh em trong một nhà
Hỡi ơi! Anh Tuyền Linh
Thơ thẩn trời mây xanh
Tìm đâu mà chẳng thấy
Bạn bè vây xung quanh
Anh phóng ra bài thơ
Khói bay toả mịt mù
Cánh tay gày ma dại
Cỗi dương trần ngẩn ngơ?…
Người ta đọc thơ anh
Nhức nhối buồn điêu linh
Biết bao người ghê sợ
Cô hồn ma ái tình
Thiên hạ đang bảo nhau
Biết tìm đâu bây giờ?
Ra một ông thày cúng
Xua đuổi tà yêu ma…
Hỡi ơi! Anh Tuyền Linh
Về đây cùng chúng sinh
Ba hồn và bảy viá
Vật chết ma ái tình...!
16.11.2009 Lu Hà
Giọt Mưa Thu
Kính tặng Đức Tổng Giám Mục
Có một người giám mục
Như bao nhiêu người Cha
Thương đàn chiên đau khổ
Bên sông Hà hoang vu
Ôi! Thiên Chuá bao la
Lắng nghe trên tầng cao
Thiết tha lời cầu nguyện
Áng mây chiều bay xa…
Não nề trời mua thu
Trên thánh điạ Thái Hà
Đầm đià dầu ngọn cỏ
Những bàn chân xéo qua….
Mảnh đất cuả cha ông
Ghi lại bao tang thương
Nơi trần gian u ám
Quỷ đỏ gây hãi hùng
Ngọn nến từ muôn phương
Bao tấm lòng ly hương
Bắc Trung Nam hải ngoại
Xin đức Bà xót thương
Hà Nội trời muà thu
U ám đến bao giờ
Khi lòng người nham hiểm
Vu cáo lời đức Cha...
Bởi Ngài là chủ chăn
Cho mấy triệu giáo dân
Không phải là lãnh tụ
Nên Cha thành nạn nhân
Cắt xén lời Đức Cha
Lương tâm nào xét cho
Tấm lòng Cha trung thực
Chúng viết thành xấu xa….
Vì miếng đất khổ đau
Nói ra lời thiết tha
Đối thoại và đoàn kết
Anh em trong một nhà
Người ta không muốn nghe
Còn con cà con kê
Đất đai và hộ chiếu
Như tỏi hành mắm chê….
Hà Nội vào lịch sử
Tiếng cầu kinh ngân vang
Một muà thu sốt loạn
Bầy dã thú điên cuồng
Họ đuổi Chuá ra đi
Kế hoạch đã định rồi
Công viên và sàn nhảy
Thánh điạ rào thép gai
Mưa nhuộm máu thấm tràn
Quang vinh dòng phúc âm
Biết bao đời con cháu
Giữ tấm lòng sắt son
Luật rừng ai bày ra
Quốc Hội nào thông qua
Cho quyền lợi cuả đảng
Công lý chiều mưa thu…
Oán hận mãi không nguôi
Nước sông hồng chảy xuôi
Mang phù sa rác rưởi
Xây đắp xây cuộc đời…?
Cha đi ra nước ngoài
Nước mắt chảy cứ chảy hoài
Trên phi trường quốc tế
Tủi hờn cho giống nòi
Đêm Hà Nội đầy sao
Như bao nhiêu muà thu
Nghe tiếng lòng rả rích
Bốn ngàn năm thương đau…
Làn gió thổi tự nhiên
Choáng ngợp lũ cầm quyền
Còn dân thì khoá họng
Tàn lụi trong ươn hèn
Mấy thập kỷ qua rồi
Đất nước đã mở mày
Trong khối liên hợp quốc
Gạo bán hàng thứ hai…
Xuất nhiều thì dân đói
Có gì mà khoe khoang
Ai tự hào kiêu hãnh
Ai khổ trong vinh quang?…
Hơn sáu mươi năm qua
Từ cách mạng muà thu
Đời ông và đời cháu
Đếm lá vàng thương đau
Hà nội trời mưa rơi
Mưa tan nát lòng tôi
Mưa rơi toà khâm sứ
Mưa băm nát tình người!
2008 Lu Hà
Tản Mác
Cuối tháng tư phấn rụng
Hoa rắc bụi thương đau
Nỗi niềm sầu cố quốc
Mênh mông lòng xót xa
Gương anh hùng liệt sĩ
Chan chưá tình bao la
Thảm hoạ bầy sâu đỏ
Ngày ba mươi tháng tư
Việt Nam trời uất hận
Tức tưởi những cô hồn
Cỏ uá mồ vô chủ
Hương khói cuối muà xuân
Tản mác mây muôn nơi
Dạt dào sóng biển khơi
Tâm hồn người Việt Quốc
Lang thang bốn phương trời...!
26.4.2011 Lu Hà
Thơ Tình Chùm 126
Ngày Giỗ Cha
tặng Anh Trần Trung Đạo
Đạn nổ trái rơi trúng giưã nhà
Tuôn dòng máu đỏ tắm mình cha
Ôm thân con khóc nghe tim đập
Cấp cứu trực thăng bóng xế tà
Cùng kẻ sát nhân bức hại anh
Anh Hoành trưởng tử đaị gia đình
Phải chăng chỉ có lòng tin Phật
Nên chúng giết cha bắn cả anh?…
Oan trái Duy Xuyên hận thế trần
Chưá đầy trồng chất máu thân nhân
Từ bi xả bỏ ngăn dòng lệ
Theo Phật con vâng ngậm oán hờn
Bữa cơm cha đã dặn con rồi
Có phải rồi đây cha sẽ đi
Hữu thực vô thường đâu có biết
Đời con phải chiụ cảnh mồ côi ?....
Ân oán đầy vơi tràn uất hận
Rạch tim nhắn nhủ kẻ tham tàn
Vô thần chủ nghĩa đừng hoang tưởng
Với nhũng bài thơ thấm máu tràn
Ác mộng tưởng chừng giết được ngay
Nửa đêm thức dậy xót thương đời
Bơ vơ hè phố đàn em nhỏ
Đi nhặt đời vui những tháng ngày
Thân thích ruột mềm cháu nhớ Cô
Thương đời côi cút sớm bơ vơ
Dặn dò từng tí hàng trăm việc
Nuôi trí thành thơ dệt ước mơ
Con chẳng đi tu mộng vẳng đời
Giấc mơ em nhỏ chẳng xa xôi
Mơ cha, mơ mẹ, mơ anh chị
Mơ một đời thường không lẻ loi
Giấc mơ khó kiếm ở trần ai
Trí lớn sôi lòng con phải đi
Khép cánh cửa chuà con lạy Phật
Trời xa đất lạ dựng tương lai!
1.1. 2008 Lu Hà
Tình Đồng Loại
cảm tác từ bài thơ: " Anh Bộ Đội
Thương Binh"
của Trần Trung Đạo
Tôi cũng là bộ đôi
Người đồng đội của tôi
Sao điêu tàn xơ xác
Chống nạng về tương lai
Hỡi anh ngươì chiến binh
Thế kỷ đã qua nhanh
Mà anh còn đứng laị
Nghêu ngao hát một mình
Tuổi mới ngoài hai mươi
Mắt ngước nhìn xa xôi
Gió đưa về phương bắc
Bài ca buồn buồn trôi...
Anh hát nhớ người yêu
Hay chưa từng kịp yêu
Đời ba lô quai dép
Đạp lá vàng muà thu
Hoà bình đã trở về
Với chiếc nạng nặng nề
Lê sao về đất bắc?
Mắt mẹ chờ đỏ hoe
Ngày xưa anh mười bảy
Trái tim đập vụng về
Đi bên người con gái
Chờ không anh sẽ về?
Nay đã là thương binh
Chuyện đời rõ thường tình
Đã có người ăn hỏi
Rước em về làm dâu
Cuộc đời anh bơ vơ
Thân tàn ai nhận cho
Mối mai thành chồng vợ
Rước về nuôi báo cô?
Kẹt lại ở miền Nam
Ngón tay đếm trăng rằm
Lê thân trên hè phố
Hát nhớ về xa xăm...!
Muà thu 2007 Lu Hà
Xuân Thiên Hạ
Xuân đến mà sao chẳng thấy vui
Lạnh lùng lác đác hạt mưa rơi
Thờ ơ gió thổi vương tàu lá
Một tiếng chim kêu thét giữa trời
Bùi ngùi ngắm chén giọt quê xa
Tâm dạ bâng khuâng nỗi nhớ nhà
Gió sớm xuân về hoa chớm nở
Ngàn xưa chợ tết nhớ người xưa
Tết Tây mà tưởng laị là ta
Lỡ bước chân đi cũng sắm mua
Pháo cối rau tươi dồn cả túi
Cưả hàng người Việt đón giao thưà
Sài Gòn Hà Nội sóng triều dâng
Gió bấc mưa phùn có rét không?..
Bãi khoá biểu tình vang tiếng gọi
Trường Sa nhuộm đỏ máu cha ông
Ta đã sinh ra ở coĩ đời
Da vàng máu đỏ trái tim côi
Hơĩ ai! Còn chút tình dân tộc
Người mẹ già nua nước mắt rơi!
Ta biết làm sao được hở trời
Mây xa từng thẳm nước non ơi!
Nửa đời chui rúc vùi trong cát
Nay cứu được ta cứu nửa đời…
Bốn muà năm tháng chẳng còn lo
Dân chủ nhân quyền hưởng tự do
Muá bút học đòi khoe tí chữ
Dù cho thất nhiệp vẫn còn no
Luân hồi chìm nổi coĩ ta bà
Một kiếp trôi nhanh mộng vẩn vơ
Việt Nam hương khói hồn non nước
Níu kéo lòng ta gió hững hờ
Đón xuân tây lịch 2008 Lu Hà
Trí Hải Giưã Đời
cảm tác từ " Tu Bụi "
Có ai soi bóng bên bờ suối
Lại thấy chính mình con dã nhân
Hung tợn dữ dằn hơn Trí Hải
Tranh giành quyết liệt để sinh tồn
Cuộc chiến giằng co tiếng rú la
Bản Lai suối bạc giưã ban trưa
Hoàng thân Trí Hải lòng nhân ái
Quyết thắng chính mình gió thoảng ca...
Giới tính bản năng cơn đói khát
Lồng son nhân cách giữ cho đời
Lương tâm đạo lý nơi trần tục
Xã hội giam cầm ai với ai?
Tướng sắc nổi lên quỷ độc thân
Một mình ủ rũ buổi hoàng hôn
Tâm linh Trí Hải lòng trong lắng
Rỗng lặng trở về chốn bình an
Hắn đó hoá thân hai Trí Hải
Cuộc tình Ba Gấm có cam go
Leo lên Kim phụng tìm Lâm Trúc
Dã nhân Trí Hải cuộc giằng co...
Hắn đó dã nhân đã rã rời
Ngàn năm run rẩy tiếc tham đời
Hoàng thân Trí Hải tìm nơi chốn
An lạc tâm linh lại sáng ngời
Toạ thiền hơi thở chặn nguồn cơn
Đói bụng gốc cây chim chóc ăn
Ba Gấm ra đi nào trở lại
Đêm về nương náu mái Từ Vân
Tẩu hoả hoàng thân suýt nhập ma
Vọng cuồng Trí Haỉ ngỡ tâm hoa
Tuởng rằng giáo chủ thành chân tín
Ông Đạo giưã rừng bao khổ đau...
Tâm linh định lực cao siêu việt
Trí Hải trở về với thế nhân
Rỗng lặng chân không đầy bể chưá
Đưa người trở lại cõi an nhiên
Trí Hải một mình với trái tin
Muốn cho an lạc thuận thiên nhiên
Nghiã là hoà nhập theo trời đất
Để giữ cho mình vốn tự tin
Quyết chí điều hoà thân nhiệt khí
Lắng nghe hơi thở của non sông
Chiụ cơn giá lạnh nơi rừng thẳm
Tu luyện hanh thông chẳng thẹn lòng
Trí Haỉ tâm không vào cửa không
Áo nâu thanh thản cõi vô thường
Đằm mình suối mát nghe đàn gảy
Một khúc tương tư vẳng giưã rừng
Ba Gấm tìm chàng khắp bốn phương
Trong vòng tay ấm của tình thương
Đam mê Trí Haỉ còn đâu nữa
Như mẹ thương con giữ ấm lòng…
Ba gấm vẫy vùng ra khỏi tay
Phóng mình chạy đuổi theo giòng trôi
Dã nhân nổi dậy đầy ham muốn
Sợ quá anh ơi! một cuộc đời….
Ba Gấm bàng hoàng kêu thảm thiết
Cái tôi nhục thể đã lui dần
Bản Lai dòng suối soi kỳ tướng
Nước mát rưả trong một mảnh hồn
Phật ở trong ta ở cõi thường
Cứu đời thoát khổ lắng tâm trong
Tâm viên ý mã không còn nữa
Trí huệ an vui những cảm thông
Trí Hải chân tu giưã bụi đời
Trồng cây làm thuốc đề cho người
Cứu bao nhân mạng cơn xoài dịch
Bát nhã tâm không thuận ý trời
Một bậc tu hành trong thế nhân
Lánh xa quyền lực với bon chen
Hoàng thân Trí Hải cùng Phạm Xảo
Ba Gấm Tâm An Thiện Giả an
Tâm linh nguồn suối giưã hư không
Nuôi dưỡng tinh thần những đoái thương
Vũ trụ đi về cùng đạo nghĩa
Soi tìm chân lý cõi vô thường
Duyên tu Trí Hải với nhân quần
Vang bóng một thời bậc trí nhân
Pháp Quốc theo chân Hoàng Tử Cảnh
Mà không vướng bụi coĩ trần gian...!
Chú Thích: Muốn hiểu bài thơ tôi muốn
nói gì nên đọc cuốn" Tu Bụi " cuả nhà văn Trần Kiêm Đoàn, còn không
các bạn sẽ cảm thấy rất mông lung.
22.3. 2008 Lu Hà
Giấc Mơ Trường Sơn
Mấy tháng trời nhai mãi điạ liền
Tàu Bay rau đất mọc loèn xoèn
Mật vàng xanh đỏ ruồi bu đến
Sốt rét từng cơn nhớ tổ tiên
Hai mùa mưa nắng gió vàng da
Chống gậy liêu xiêu mắt ướt nhoà
Đằng đẵng tháng ngày mong mỏi Tết
Thư nhà xa tít gió mây xa
Một chiều ảm đạm gọị lên chơi
Có bức thư riêng đã mở rồi
Ký ninh thuốc đắng nghe vượn hú
Đau lòng con lắm lệ từng rơi!
Run tay tôi đọc bức thư cha
Gió rét từng cơn nấc nghẹn ngào
Bom nổ đạn rơi vùng tọa độ
Chớp xanh chớp đỏ tắt lời thơ
Một đời lính tráng chẳng mề đay
Công trạng xem ra chẳng có gì
Phá núi mở đường thông chiến lược
Tháng ngày mòn mỏi ngóng mây trôi
Mới mười bảy tuổi phaỉ tòng quân
Xa Mẹ xa em cả mái trường
Gác bút vác dao ra mặt trận
Anh hùng dũng sĩ ở miền Nam
Một quãng đời qua trận gió bay
Hào quang tia chớp để ai hay
Núi sông réo gọi cho chủ nghiã
Băng tuyết trời Âu đổi hướng rồi...
Hỡi ai đâu đó vẫn còn mơ
Chống Mỹ lời vàng vẳng tứ thơ
Ra trận muà này ôi đẹp quá
Mà lòng phơi phới dậy tương lai?
Thế kỷ qua rồi ngoặt gió đông
Bạn thù đôi ngả lẫn vào trong
Tuyên truyền báo chí liên hoàn trận
Chỉ chết thằng ngô đứng giưã đường...!
Chú thích: Điạ Liền: là loaị rau mọc loà
xoà sát đất
Tàu Bay: loaị rau cao như cây rau caỉ,
xanh lè
22.12.2007 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét