Thơ Tình Chùm 89
Hận Để Ngàn Thu
Thiếp mất chàng rồi Thi Sách ơi !
Căm tên Tô Định thú lang sài
Phất cờ khởi nghiã vì dân nước
Để lại ngàn thu vạn nghiã đời
Hai đất Mê- Châu nặng mối duyên
Cửu Chân Hợp Phố góc trời Nam
Trùng trùng gươm sáng loà nhân ái
Nợ nước thù nhà xương máu tan
Yểu điệu thuyền quyên bậc nữ vương
Một người một ngưạ một cây thương
Hoa khôi giáp trụ voi ra trận
Môi thắm má hồng đẹp núi sông
Tình chàng thăm thẳm chín tầng sâu
Thiếp đã hưng binh rửa hận thù
Năm canh rầu rĩ thương và nhớ
Ôm vầng trăng bạc suốt đêm thâu
Chín suối muôn trùng ai có hay
Phòng không lạnh lẽo buốt canh chầy
Gối loan hoen lệ tình quân vắng
Điện ngọc âm thầm cơn gió lay
Ái Bắc Chi Lăng ngập máu thù
Hồn thiêng Thi Sách gió cười theo
Chàng bên bờ suối ru hồn thiếp
Bớt nỗi thương sầu giảm nỗi đau
Quang Vũ Hán Triều kinh hãi rên
Trường An mất ngủ mối lo phiền
Tướng già Mã Viện tham danh hão
Giao Chỉ trụ đồng Ba Phục chôn
Gót ngọc tay tiên vung bảo kiếm
Khăn tang khí lạnh sát quân thù
Rùng rùng quân lệnh nghiêm như núi
Lăng Bạc ngàn thu lệ ngẩn sầu
Sông nuí còn đây nợ tổ tiên
Ngàn thu Trưng Trắc vẫn lưu truyền
Thù nhà nợ nước hai vai gánh
Huyết sử tình thâm vạn nẻo trần
Nợ nước thù chồng hận núi non
Căm quân bá đạo ác tham tàn
Hát Giang gieo tấm lòng trinh tiết
Văng vẳng bên sông giận oán hờn...
28 tháng 4 năm 2009 Lu Hà
Lam Kiều Tỵ Nạn
Cô vẫn đó đợi chờ ai thế ?
Chỉ cười thôi chẳng nói nên lời
Long lanh ngọc biếc Lam Kiều
Trúc mây đưa gió trầm trồ ngợi khen
Khắp muôn nơi bàn dân thiên thể
Cùng trăng sao tuyệt thế giai nhân
Yêu kiều Ngọc Nữ Thái Chân
Mây sa cá lội thông ngàn ngẩn ngơ
Đời trần ải bơ vơ thế tục
Khách làng thơ lạc bước thiên thai
Động hồ tiên nữ dạo chơi
Một năm tiên cảnh người ơi đừng về
Nâng chén ngọc phu thê mộng ảo
Quên luân hồi bạc bẽo trần gian
Lánh xa thế tục phong trần
Tìm nơi am động tiên nhân đợi chờ
Một thế kỷ lu mờ trấn áp
Cộng sản về đè bẹp văn nhân
Bàn môn tả đạo vô thần
Con đâu ý nhạc điệu đàn vi vu
Cơn gió thổi phất phơ làn tóc
Nắng xuân hồng chim chóc gọi hoa
Thướt tha đoá ngọc Lam Kiều
Đồng bào hải ngoại chan hoà tình thương
22.11.2009 Lu Hà
Lệ Rỏ Chân Cầu
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Heo may tơ liễu chân cầu
Phất phơ cành trúc vương sầu bao nhiêu
Thu vàng rêu bám lối xưa
Áo nâu mái tóc phơi màu trần ai
Anh đi gửi lại cho đời
Giọt thương giọt nhớ bao lời yêu đương
Trông theo hút bóng mù sương
Chinh nhân dặm thảm bụi đường bơ vơ
Biết sao cho đến khi nào?
Người về trở lại bên cầu thương yêu
Lá trôi dòng nước hững hờ
Bao muà thu đợi ngóng chờ người xa
Biển đời sóng nước lô xô
Trên cầu soi tóc bóng chiều buồn đưa
Vàng bay lá uá phô màu
Đôi bờ lau lách tình sầu trăng mơ
Thuyền ai thấp thoáng từ xa
Mênh mông sóng vỗ sương mù hoàng hôn
Đường đi cỏ dại lối mòn
Dấu chân thuở trước anh còn nhớ không ?
Thương đau trong cõi bụi hồng
Nợ người thiếu phụ tấm lòng thủy chung…
15.11.2009 Lu Hà
Hội An Đợi Chờ
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang
Hoa Kiều xây phố Hội An
Xa xưa tỵ nạn sóng tràn hoàng hôn
Nỗi niềm dân giã bi than
Trăm năm thế kỷ lệ tràn bóng trăng
Vẳng nghe tiếng hát bi thương
Tô Châu bến nước tầm dương dịu dàng
Xa quê xây tấm mộng vàng
Ven bờ hoành tráng phố phường cuả anh
Đường mòn phố hẹp bước nhanh
Mẹ già con nhỏ đèn xanh bóng nàng
Hương đêm tượng đá giếng trong
Phòng tranh le lói rượu nồng còn đây
Ngậm ngùi nhấp chén chia ly
Lại thêm lần nưã chàng đi hẹn về
Mặt hoa ảo não trăm bề
Cưõi trên sóng biển nguyện thề thủy
chung
Hội An phố cũ cưu mang
Phù du mộng ảo vấn vương đợi chờ…
13.12.2009 Lu Hà
Tiễn Thu
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang
Thu đi theo gió theo mây
Thu về trong mộng đêm ngày chiêm bao
Tiếng thu bay vút trời cao
Con thuyền lục bát nghẹn ngào hò ơ
Tiễn bình minh đón sương mù
Thời gian đẫm lệ xa bờ thương yêu
Thu ơi, cánh nhỏ daị khờ
Con chim bé nhỏ chiều thu lá vàng...
13.12.2009 Lu Hà
Thơ Tình Chùm 90
Hận Gửi Ngàn Thu
kính tặng giác linh Cụ Nguyễn Trãi
Đệ nhất công hầu vẫn Ức Trai
Mười năm nếm mật phải nằm gai
Chiêu binh phò chuá yên bờ cõi
Nghĩa đảm trung thần có mấy ai?...
Chỉ tại lòng người chúng hiểm sâu
Gian thần nghịch đảng giưã vương triều
Ghen ăn tức ở hàng cung thất
Nên nỗi cơ đồ đắm biển xa….
Chán cảnh triều thần xin cáo quan
Trúc rừng mai ẩn chốn Côn sơn
Theo gương ông ngoại Trần nguyên Đán
Vẫn chẳng yên thân giữa thế trần
Giặc ở bên ngoài Minh đánh tan
Tam cung lục viện thắm môi son
Hang cùng rắn độc gây mầm họa
Lịch sử muôn đời khóc cố nhân
Hàn Tín xưa kia thạo việc đời
Điều binh kiển tướng bậc anh tài
Sở Vương dồn bước phò Lưu Đế
Bá nhiệp công thành mưa máu rơi….
Mưu sĩ quân sư đại nghiệp thành
Kinh bang tế thế sáng công danh
Viết thư thảo hịch thưà dư sức
Lỡ bước sa cơ chịu nhục hình ?
Ái thiếp thương yêu chẳng giữ gìn
Nặng lòng thương cảm nghiã quân thần
Quân sư chẳng sợ loài ma quái
Để vợ phò Vua cứu nước non ?...
Cảm lạnh thương hàn tính toán lâu...
Lệ chi ân nghĩa hoá đêm sầu
Thái Tông mệnh yểu do trời định ?
Hoàng hậu vu thành tội giết vua….
Chúng đã nhiều năm vẫn rắp tâm
Hoạn quan xu nịnh hại công thần
Trần nguyên Hãn đó cùng Văn Sảo
Nguyễn Trãi buồn đau khóc bạn hiền….
Tuổi thọ ngai vàng ngắn thế thôi
Đam mê tửu sắc thú ăn chơi
Triều cương trao hết cho Lê Sát
Thái Tông Thái Tổ giống gà nòi ?
Hoàng hậu chính cung Nguyễn thị Anh
Vốn căm ân ái truyện năm canh
Thái Tông yêu mến nàng cung nữ
Ngô thị Ngọc Dao nặng nghiã tình
Nguyễn Trãi ra tay cứu mẹ con
Ngọc Dao Hoàng Tử thoát hang hùm
Thương thay ân oán thành vương nợ
Ba họ chu di hận suối vàng .
Ba trăm mạng sống nỗi oan gia
Thịt nát xương tàn dưới lưỡi đao
Dạ thú mặt người thoa phấn sáp
Căm loài rắn độc má đào hoa.
Thánh Tông hiểu rõ nỗi thương đau
Mẫu hậu hoàng triều mẹ Ngọc Dao
Xuống chiếu giải oan hồn Nguyễn Traĩ
Tấm gương ái quốc rạng ngàn thu .
Đệ nhất công thần có Ức Trai
Ngàn năm vằng vặc ánh trăng soi
Ơn sâu mưa móc cao vời vợi
Tưới cả non sông mọi kiếp đời
2008 Lu Hà
Tình Cô Bán Chiếu Gon
Kính bái hương hồn nữ nghi học s ĩ
Nàng ở tây hồ bán chiếu gon
Xiêu lòng quân tử buổi hoàng hôn
Đi đâu mà vội cho ta hỏi
Ướm thử chồng con được mấy xuân?
Đừng chớ vội vàng dưới bóng trăng
Tuổi vàng chanh cốm áng xuân hồng
Mối mai chưa có người thăm hỏi
Người vẫn quen ai sao có con ?
Trăm năm định mệnh mối tơ duyên
Quân tử thuyền quyên bén lưả nồng
Gái sắc trai tài chung góp sức
Kinh bang tế thế cứu non sông
Văn chương uyên bác bậc kỳ tài
Khắp chốn sơn hà có mấy ai
Học vấn uyên thâm hàng cố vấn
Thương chồng nên phải lụy cho đời….
Thương tiếc cho nàng gái chính chuyên
Vì dân vì nước nỗi lo phiền
Năm canh vò võ mình em chiụ
Miệng tiếng trong ngoài chúng cáo
gian...
Nguyễn Trãi chàng ơi có thấu chăng
Côn sơn xa cách tháng năm ròng
Sao chẳng chiụ yên mà ở ẩn
Tấm lòng ái quốc dưới sao trăng…
Chúng đẩy chàng đi, chàng đẩy thiếp
Dứt lòng để vợ giúp quân vương
Khuyên ngăn dạy dỗ cho ai chứ
Một nước cờ liều có biết không?....
Thiếp vẫn dùng dằng chưa muốn đi
Nhưng chàng nghe bạn hoá ra sai
Chui vào hang rắn đem thân mạng
Aí quốc trung quân món nợ đời…
Án sẵn từ ngày cứu Ngọc Dao
Chu di tam tộc để trên đầu
Lệ Chi đêm ấy vòng mưu tính
Lưỡi quỷ thị Anh đỏ máu đào...
Ớ dưới suối vàng bao đắng cay
Ba trăm mạng sống thảm thương thay
Lễ nghi học sĩ là oan nghiệp
Cứu mạnh Tư Thành ai có hay?....
Căm giận oan hồn theo núi sông
Thánh Tông xuống chiếu giải oan chồng
Khổ chàng tuỉ thiếp sầu muôn cổ
Dậu đổ bìm leo phận má hồng
Sử thần hoàng tộc lũ ươn hèn
Lịch sử muôn đời nợ cháu con
Nỗi oan trung liệt bao giờ rửa
Cho mát lòng cô bán chiếu gon?...
2008 Lu Hà
Bích Xuân Luân Hoán
xướng hoạ góp thơ
Hôm qua em muốn một mình
Hôm nay em ước có anh ở Nhà
Mong sao vui vẻ thuận hoà
Cưả nhà êm ấm mẹ cha vui vầy
Yêu nhau là bởi trái tim
Dù cho xa cách vẫn tìm đến nhau
Trái tim khổ lụy âu sầu
Hai tay ôm chặt mà chiều lòng em
Hoa hồng duyên dáng nhờ gai
Người ta chỉ đẹp trọn đời thẳng ngay
Yêu nhau chẳng quản tháng ngày
Lúc mưa lúc nắng đêm dài có nhau
Đời người như cánh bèo hoa
Lênh đênh chìm nổi khổ đau muôn phần
Hỡi chàng thi sĩ cù lần
Soi gương có bóng hình em trong lòng?
22.11.2009 Lu Hà
Thuyền Tình Bể Ái
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Lênh đênh say sóng từ đâu
Thuyền tình bể ái canh sầu tâm tư
Rì rào nắng toả chiều thu
Hoàng hôn rủ bóng hoang vu gọi về
Ngang vai thơm mái tóc thề
Lâng lâng một cõi đam mê hương tình
Ngạt ngào trinh nhụy hồng linh
Chao ôi! Bát ngát trăng tình buông lơi
Thông reo cưả biển chơi vơi
Bến bờ lau lách cho đời đìu hiu
Vàng rơi mấy lá thương chiều
Thuyền ai xa bến chở nhiều khổ đau
Vi vu khóc gió nương dâu
Lòng em heo hắt lệ sầu đầy vơi
Mưa thu lã chã tuôn rơi
Mảnh mai khoác tấm áo tơi tối ngày
Bồng bềnh nưả tỉnh nưả say
Hồn bay bướm trắng suối cay đắng phần
Còn đâu vòng ái tình ân
Luân hồi khổ luỵ xoay vần trần gian
10.7.2009 Lu Hà
Theo Dấu Chân Xưa
Hoạ thơ Hồ Bảo Thanh
Lối xưa chân cứng đá mòn
Theo dòng nước chảy tâm hồn Tố Như
Trăm năm kể chuyện ngàn thu
Trăng soi đầu ngõ bóng luà cưả sau
Thăm quê lòng dạ nao nao
Bên mồ khói nhạt thi hào nằm đây
Xanh xao cỏ mọc thu gày
Hơi sương rỏ lệ hàng cây ngậm ngùi
Người đi thế kỷ xa vời
Đạm Tiên tủi hận Kiều Nhi bán mình
Thương thay một kiếp phong tình
Vì Cha mà phải thác ghềnh lao đao
Nguyễn Du! Ơi hỡi Nguyễn Du
Tiên Điền nợ gánh phong ba bụi trần
Thi văn đài các tha nhân
Ngàn năm lục bát gian gian luận bàn…
9.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét