Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

HIỆN TƯỢNG THƠ RỎM HOÀNG QUANG THUẬN PHẦN 81 VÀ 82



Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 81

 
  





Trích: Núi Cánh Diều

Cao Biền thầy địa lý BẮC phương
Pháp sư thầy tướng của vua Đường
Nước Nam linh khí diều GÃY cánh
Ôm HẬN nghìn THU xa CỐ hương.

Hoàng quang Thuận


Một kẻ ăn cắp thơ, đạo thơ của thiên hạ, giả mạo thơ đường có những 6 lỗi, một đại Chí Phèo đại dốt nát nhưng lại rất hãnh tiến kiêu ngạo về thơ, lại còn biện bạch cho cái ngu của mình là cách tân hiện đại theo tiến bộ của khoa học tự nhiên, theo trào lưu hội nhập vào nền văn minh văn chương thế giới, theo nền kinh tế thị trường định hướng XHCN v. v... Đã ngu không biết điều, lại cả gan trám vào miệng vua Trần thơ như thế này đây? Nhưng chúng vẫn cứ lăn xả vào ngửi và dịch ra lắm thứ tiếng mới ghê?

Cao Biền thầy địa lý Bắc phương - Pháp sư thầy tướng của vua Đường? Thơ hay lý lịch trích ngang của thằng cu Cao Biền đạo sĩ gì đó? Cao Biền thày điạ lý có vẻ rất kính trọng cao nhân cuả thiên triều mẫu quốc đã là thầy điạ lý, còn pháp sư, thày tướng sao lắm nghề thế của vua Đường?

Thằng cha này làm thày đia lý moi tiền thiên hạ còn làm thày tướng riêng cuả vua Đường lắm chức vụ thế?

Cao Biền được triều Đường cử sang làm Tiết độ sứ ở An Nam. Đây là một viên quan được cho là rất giỏi phong thủy, đã trấn yểm nhiều long mạch của nước ta. Tuy nhiên Cao Biền đã phải chịu thất bại khi gặp linh khí đất Thăng Long.

Người ta truyền rằng, sau khi đã yên vị chức Tiết độ sứ ở An Nam, Cao Biền bèn cưỡi chim thần đi khắp nước Việt để xem hết các phúc địa. Hễ thấy chỗ đất nào có “long mạch” (chỗ đất tốt khi táng mồ mả ông bà vào đó thì con cháu sau này phát đế vương) thì dùng tà phép trấn yểm hết để người Việt mãi mãi không vùng lên được.

Nước Nam linh khí diều gãy cánh -Ôm hận nghìn thu xa cố hương? 2 câu tối nghiã tăm tối, vô cảm vô cùng chả có tí gì đáng gọi là thơ cả.

Xin có thơ sau:


Cao Biền Gãy Diều

Cao tay lại gặp kẻ tay cao
Thày pháp Cao Biền bị nốc ao
Cứ tưởng yểm bùa dìm Đại Việt
Cánh diều nát vụn mộng thành tro

Lãnh chỉ vua Đường sang Đại Việt
Pháp sư thủ đoạn mẹo khôn lường
Phá hủy nhân tài long mạch Việt
Phải tay cao thủ diệt không thương

Thuật sĩ ba Tàu vương nghiệp chướng
Nghìn năm dân Việt vẫn còn cười
Điạ linh nhân kiệt hồn sông núi
Chống giặc bắc Phương mọi kiếp đời

Điạ phận Hoa Lư có núi Diều
Ngàn năm dấu tích cảnh phiêu diêu
Đạo sĩ của ta giương ná bắn
Âm u rùng rợn tiếng chim kêu!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ nghêu ngao của Hoàng quang Thuận: Núi Cánh Diều
2.9.2012 Lu Hà


Trích: Đền Đông Hội

Đền đá anh linh chống NGOẠI xâm
Thờ ba danh liệt dòng HỌ Trần
Thù nhà nợ nước nay đền trả
Khói HƯƠNG đền CỔ đã PHONG thần.

Hoàng quang Thuận

Thơ với phú lủng củng như đấm vào tai lại còn phạm lắm lỗi đường qui những 5 lỗi là qúa đáng lắm rồi. Thà ông viết toẹt nó ra đây là thơ tự do đừng lấy cái đầu chai đá vô cảm ra để giả mạo thơ đường người ta cười và khinh thường cho.

Đền đá anh linh chống ngoại xâm. Đền đá nào lại có thể chống giặc ngoại xâm? Cái đền ngoài chức phận làm ra để nhớ công ơn người chết, để thờ làm sao có thể chống được ngoại xâm? Câu cụt, tối nghĩa vô cùng ông Thuận ơí!

Thờ ba danh liệt dòng họ Trần? Đúng vậy để thờ, chẳng nói ra ai cũng biết.

Thù nhà nợ nước nay đền trả? Ai trả? Ba anh chàng này trả hay cái đền sẽ trả thù nhà nợ nước của họ? Tối nghĩa lủng củng chẳng thơ tí nào cả. Thơ ông như ngáp ruồi ấy.

Khói hương đền cổ đã phong thần? Một câu viết lấy lệ, kiếm chữ thần vần với Trần ở trên. Ai phong thần? Trời? Phật? dân điạ phương hay cứ khói hương là được phong thần?

Xin có thơ sau:

Đền Ba Chàng

Ba chàng tráng sĩ chết vì dân
Đánh giặc lập công tiếng họ Trần
Dựng cờ khởi nghiã theo Trưng Trắc
Đông Hội ngàn thu mưa gió chan

Thù cha giết giặc từ phương Bắc
Da ngưạ bọc thây giữa chiến trường
Phiêu diêu cực lạc cùng mây gió
Biền biệt sầu thương hỡi cố hương!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Đền Đông Hội
2.9.2012 Lu Hà 







Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 82

Chuà Thiên Tôn

Thiên Tôn nằm chân núi DŨNG Đương
Trấn vũ Hoa Lư đại điện đường
Vua ĐINH ứng NGHIỆM lời CẦU nguyện
Tiền TẾ Kính THIÊN Đài dâng hương

Oai nghiêm thần đứng tại Long đình
Rồng CHẦU một CẶP toả khí linh
Ngàn NĂM trấn GIỮ đất ANH kiệt
Trời Nam một dãi đất thanh bình

Hoàng quang Thuận

11 lỗi cơ bản. Xin lỗi tôi thật sự buồn nôn tởm lợm cho trình độ kiến thức làm thơ của người này nó kém cỏi quá mức tưởng tượng của cái gọi là thi sĩ. Làm thi sĩ anh phải có tâm hồn, sống đời nghèo khổ thanh bạch nhưng đây béo hú ra phè phỡn bổng lộc vật chất và quyền lực, chức vụ, danh hàm, học vị rỏm thì làm quái gì có tâm hồn trái tim yêu thương mà làm được thơ kia chứ ? Hơn nữa người này bất chấp cả lương tâm nhân phẩm lợi dụng lòng tin cuả các cụ già em nhỏ để biạ ra chuyện thánh thần hòng lường gạt thủ lợi vơ vét tiền của dân nghèo. Bọn cò mồi dốt nát bệnh hoạn lại nịnh bợ thêm vào là thơ hiện đại cách tân, biến thể vân vân và vân vân...Xin lỗi cái chuyện hiện đại cách tân không phải do tầng lớp thi sĩ Chí Phèo quyết định mà là công việc gian khổ nghiêm túc cuả các thi sĩ đường thi có thứ hạng lão luyện mới đủ tư cách bàn thảo. Cách tân còn là lĩnh vực chuyên môn cuả các học giả của các nhà nghiên cứu Hán - Nôm có công tâm và của những nhà bình luận trứ danh mới đưộc phép và có đủ tư cách trình độ bàn đến và chỉ dám cách tân một vài chi tiết nhỏ. Còn một anh chàng dốt nát đại Chí Phèo tập tọe làm thơ thì cách tân cái con khỉ. Thật ra đường thi lúc đầu cũng chỉ có luật bằng hay trắc theo 4 bảng niêm, sau đó trải qua hàng nghìn năm các đại thi sĩ Tàu đã cách tân mở rộng lên thành 16 bảng niêm và có thể biến hoá thành 32?

Thơ đường cấu trúc như bàn cờ tướng vậy biến hóa huyền ảo vô cùng nhưng tiến tới cái đạo đường thi không phải là chỗ chơi cuả cánh thi sĩ háo danh cò mồi vô học nhí nhố cuả đảng cộng sản. Hãy buông tay ra khỏi lĩnh vực thơ ca tâm linh này. Đừng có sờ bàn tay lông lá của lão Mao lão Mác gì đó làm bẩn tiết trinh cuả nàng thơ. Tôi xin các ông nhà thơ cò mồi đấy.

Hãy nghĩ lại và tỉnh ngộ lại đi quý vị cộng sản, đừng mê man vọng tưởng theo đường danh lợi mà viết theo kiểu cái nhà anh Thuận này là thơ của các chàng Chí Phèo ngái ngủ đọc ra hay sưu tầm đâu đó, tự mạo nhận là của mình thì làm sao có thể gọi là thơ được kia chứ?

Thiên Tôn nằm chân núi Dũng Đương - Trấn vũ Hoa Lư đại điện đường? Cái chùa có tên là Thiên Tôn này nằm ở chân núi Dũng Đương nhưng làm sao chùa có thể trấn vũ Hoa Lư đại điện đường? Chùa là nơi thờ tự có phải là lô cốt pháo đài đâu? Hoa Lư là cố đô Đại Việt thì làm sao chùa có thể bảo vệ hoặc uy hiếp được đại điện đường của vương triều nhà Đinh? Hay là trấn yểm Hoa Lư bằng cái Phật đường của chuà? Tất cả lý do tôi nêu ra để chỉ rõ câu thơ mà Thuận trám vào mồm vua Trần vô nghĩa lố bịch ngớ ngẩn.

Vua Đinh ứng nghiệm lời cầu nguyện -Tiền tế Kính Thiên Đài dâng hương ? Đây là thơ hay kể chuyện nghi lễ thánh thể mà ngán ngẩm vậy?

Oai nghiêm thần đứng tại Long đình -Rồng chầu một cặp toả khí linh? Thần nào oai nghiêm thế như quân cảnh đứng ở lăng ông Hồ? Long đình là sân rồng? Rồi lại rồng chầu hai con lẫn lộn với thần quân cảnh, tỏa ra khí linh.

Ngàn năm trấn giữ đất anh kiệt -Trời Nam một dãi đất thanh bình ? Ai ngàn năm trấn giữ đất anh kiệt rồng hay các thần đây? Anh kiệt, anh hào bị rồng và các thần nhốt vào nhà lao, khóa họng thả được thằng nào ra để cứu nước lợi dân còn phụ thuộc vào con rồng tưởng tượng nào đó hay thần gì đó không biết là thần ác hay thần lành đây? Ông dùng chữ trấn giữ có khác chi Cao Biền yểm buà hại nòi giống Việt đâu? Còn trời Nam từ ngày có đảng cộng sản và ông Hồ có bao giờ thực sự độc lập và thanh bình đâu? Bởi vì anh kiệt đều bị con rồng ác hay thần ác trấn giữ mất rồi. Thơ mới chẳng phú, thơ thế cũng gọi thơ khỉ ơi là khỉ. Đặc biệt ông lúc nào cũng lải nhải các cặp chữ: rồng tiên, cảnh tiên, thần tiên, thiền mộng hay miên trường v. v... nghe nhàm chán lắm.

Xin có thơ sau:


Thiên Tôn Thành An Quốc

Trước khi dẹp loạn mười hai sứ
Quân tướng vua Đinh đã tới chùa
Lập kính thiên đài cầu thắng giặc
Dũng Đương vời vợi ánh trăng thu

Hương lân tấp nập về Đa Gía
Nhang khói cầu xin đức thánh hoàng
Ban ơn mưa móc dân no đủ
Quốc thái bình ca khắp núi sông

Thiên Tôn vua gọi là An Quốc
Linh ứng Hoa Lư đất thánh hiền
Cố đô sáng tỏ lòng dân Việt
Con cháu ngàn sau chẳng dễ quên!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ nghêu ngao của Hoàng quang Thuận: Chùa Thiên Tôn
3.9.2012 Lu Hà



Trích: Núi Ngọc Mỹ Nhân

Mây ôm người ngọc đang say ngủ
Mình TRẦN mây TRẮNG ngọc MỸ nhân
Có phải ngàn năm say THIIỀN mộng
Thần tiên đâu có biết cõi trần

Hoàng quang Thuận

Lại vẫn cứ 4 lỗi nhét vào 4 câu nghêu ngao nhí nhố.

Mây ôm người ngọc đang say ngủ? Gớm đọc lên đã thấy trụy lạc rồi như cảnh đồng chí chủ tịch tỉnh Hà Giang ấy.
Mình trần mây trắng ngọc mỹ nhân? Có chữ mây cứ nhai mãi, đây là hình ảnh cô gái điếm có gì là đặc biệt?

Có phải ngàn năm say thiền mộng? Viết thối lắm mình trần ôm nhau vật vã điên loạn dâm dục lại còn thiền mộng? Đã thiền thì làm sao mộng được hở giời?

Thần tiên đâu có biết cõi trần? Thần tiên thực ra đâu biết được cảnh trần cuả ông Thuận, Hồ, Mao trụy lạc say sưa lắm. Có ở trong chăn cùng hưởng thụ mới biết mùi trần sướng lắm. Ông làm thơ kiểu này là ngầm quảng bá cho cuộc sống vật chất nhưng ông cứ hay lạm dụng chữ thiền trong nhà Phật để viết bậy xuyên tạc linh tinh về các thày tu.

Xin có thơ sau.

Núi Con Gái Nhà Trời

Ninh Bình có núi hình con gái
Lả lướt trăng sao một mảnh hồn
Có phải thiên hương nằm đợi gió
Để cho thần vũ phải bồn chồn

Bảng lảng trời Nam hỡi cố đô
Non xanh nước biếc cuả lòng ta
Hoàng Long vệ nữ say trần thế
Đại Việt ngàn thu mộng hải hà

Ta lại tới đây hỡi cố nhân
Quê hương yêu dấu vạn lòng dân
Con chim đất khách về thăm tổ
Giọt lệ u hoài mãi chứa chan!

thơ làm nhân đọc 4 câu nghêu ngao của Hoàng quang Thuận: Núi Ngọc Mỹ Nhân
3.9.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét