Thơ Tình Chùm 59
Em Chờ Chỉ Một Nụ Hôn
Tặng N T Y
Em chờ chỉ một nụ hôn
Anh còn lưỡng lự nỉ non tần ngần
Bao nhiêu sóng gió ngập tràn
Còn ai giữ chặt gót chân phong trần...?
Dấp da dấp dính trăng ngàn
Gốc cây sương nhỏ chưá chan má hồng
Hắt hiu kià ngọn gió đông
Lá bay xào xạc bốn phương đất trời..
Trái tim rung động bồi hồi
Đắn đo do dự còn gì nưã đây...?
Hay lòng vướng bóng hình ai?
Nụ hôn cháy bỏng lỡ rồi anh ơi!
Anh hào thi bá khắp nơi
Bướm ong dìu dặt biển khơi dập dềnh
Thuyền em chao đảo lênh đênh
Bến bờ mơ mộng ái tình em say
Nếu anh chẳng chịu kịp thời...
Cao tay khối kẻ còn cay với đời...
Mong rằng đừng rước em đi
Để anh hy vọng bận này nưã thôi
Phong phanh em đã nói rồi
Anh còn dền dứ em thời đi ngay...
Đời người con gái xuân thì
Mỗi năm mỗi tuổi phôi phai má đào...!
25.2.2011 Lu Hà
Bóng Hồng Tiên Nga
tặng Tường Vi
Lắng nghe cô gái làm thơ
Viết văn đẫm lệ má đào ngẩn ngơ
Thương sao trái chín ngọt ngào
Quê hương ta đó bốn muà nắng mưa
Miền Nam chỉ có hai muà
Mận xoài cam quít đào tơ thơm nồng
Nguyện làm hoa cỏ bên đường
Tường vi xào xạc bên dòng sông Hương
Kià ai thơ thẩn vấn vương
Dừng chân mà ngắm bóng hồng tiên nga
Lăn tăn làn nước trắng phau
Hai gò bồng đảo dạt dào chiều thu
Lâng lâng nàng bước lên bờ
Hỏi người thục nữ xứ nào tới đây?
Thẹn thùng cô chẳng gì
Ngắt hoa trinh nữ Tường Vi cài đầu
Bâng khuâng nàng đã đi xa
Hoàng hôn đã xuống thì thào về đi...!
24.2.2011 Lu Hà
Hoa Tàn Nhẫn
viết cho Tường Vi
Hoa còn tàn nhẫn mãi sao
Thương người quân tử vẩn vơ sớm chiều
Vấn vương một đoá yêu kiều
Trán nhăn tư lự đăm chiêu xa vời
Hỏi xem kiếp số luân hồi
Dửng dưng hoa chẳng đoái hoài xót xa
Chối từ mộng ước gửi trao
Đời hoa phải chịu biết bao oán hờn
Giờ đây nước mắt cạn dần
Yêu đương hoa sợ lời gần tiếng xa...
Kià ai rầu rĩ mong chờ
Thuyền hoa lỡ bến con đò tình chung
Xin anh hai chữ yêu đương
Thói đời bạc bẽo lỡ làng dở dang
Mong người đừng có ngóng trông
Trái tim hoa đã đóng băng mất rồi
Bao nhiêu cảm giác rã rời
Làm sao hoa nở cho người thế gian...?
Kiếp này hoa héo uá tàn
Đoá hoa trinh nữ muôn vàn đắng cay
Thôi đành hẹn lại sau này
Ngàn thu vằng vặc đắm say lòng người
Duyên tình kép lại nưả đời
Giai không tứ đại cưả trời thênh thang
Xin nhau một đoá hoa lòng
Trái tim nóng bỏng tình thương nhân loài
Năm canh buồn bã ngậm ngùi
Thương hoa tiếc nguyệt mấy lời nỉ
non....!
24.2011 Lu Hà
Hai Chị Em
Cảm tác ảnh Nguyễn Thị Yến
Hai cô trông thật xinh tươi
Một cô áo trắng cô kia áo hồng
Ngắm nhìn ngây ngất lâng lâng
Muốn hôn muốn bế muốn bồng được không?
Nổi xung chàng rể phát khùng
Vác dao hắn đuổi ối làng nước ơi!
Phân bua mới có một nhời
Cô dâu cuả cậu tớ thời cô em...
Bao nhiêu sóng gió êm đềm
Rèm buông trướng rủ con thuyền lênh đênh
Anh em dưới mái trường đình
Đồng hao thúc bá ta thành bà con...
Năm canh hoan hỉ nỉ non
Đàn ca sáo nhị môi son má hồng
Cột buồm no gió mênh mông
Phù dâu phù rể thênh thang cuộc đời
Kiếp này tuy chẳng gặp người
Vần thơ để lại bồi hồi kiếp sau...
Chờ nhau ở dưới gốc đa
Nhắn nhe Nguyệt Lão ghi vào sổ duyên
Long lanh kià ánh mắt huyền
Gật đầu thôi nhé nỗi niềm tơ vương
Tháng năm rầu rĩ sông Tương
Chờ người trong mộng nhớ mong thuở
nào...!
25.2.2011 Lu Hà
Gọi Gì Cũng Được
Tặng Iamusa
Dấu tên thì cũng chẳng sao
Miễn sao người ấy má đào xinh tươi
Iamusa hoá lại vui
Hay hoa trinh nữ tường vi cho đời
Bao nhiêu trí tưởng bồi hồi
Lão trang hoá bướm ở nơi cuối trời
Bồng bềnh huyền ảo xa vời
Cùng nàng tiên nữ chơi vơi biển hồ
Tường vi nở nhụy đón chào
Bướm hôn hương nhụy ngọt ngào Tiên Nga
Ánh trăng vằng vặc dạt dào
Sương rơi lãng đãng ngẩn ngơ ven bờ
Thì thầm gió gọi lao xao
Bướm thành Trang Tử lỡ vào động tiên!
24.2.2011 Lu Hà
Xuân Đón Anh Về
hoạ thơ Thy Loan
Nắng hửng xuân hồng anh thấy không?
Muà xuân cánh én rộn trong lòng
Chôn rau cắt rốn hằng mong đợi
Anh nhé trở về thăm cố hương
Mới độ ngày nào anh mến yêu
Thời gian nhắn nhủ với bao điều
Anh về xơ xác làng quê vắng
Họ mạc rưng rưng lệ ưá sầu
Ngậm đắng bồ hòn tủi nhục thay
Ra đi ngoảnh lại bóng hao gày
Giang sơn gấm vóc đâu còn nưã
Món nợ chiến tranh vẫn đoạ đày…
Xuân đến tết rồi em nhớ anh
Chập chờn thổn thức đến tàn canh
Giọt sầu mưa mãi buồn năm tháng
Bao kiếp thê lương mộng chẳng lành….
31.10.2009 Lu Hà
Chiều Tím Đồi Hoang
hoạ thơ Tuyền Linh
Tráng sĩ buổi chiều hoang
Buông cương đồi khóc thương
Gió gào đau đứt ruột
Ngã ngưạ buồn thê lương
Giấc mộng mái đầu xanh
Đá say sóng bạc tình
Mênh mông sầu biển cả
Trôi nổi thuyền lênh đênh
Ta còn biết nói gì?
Sầu tủi chẳng nên lời
Cây thông già chết héo
Giưã đồi hoang cháy phơi
Núi non thì khó rời
Sáng tạo vẫn chẳng thôi
Nghệ sĩ hồn say đắm
Tình người nếm trải rồi…
Đừng xót buổi chiều hoang
Ngậm ngùi bao vấn vương
Ái tình là bể khổ
Bến bờ tìm mênh mông….!
4.11.2009 Lu Hà
Thơ Tình Chùm 60
Cơn Say Ảo Vọng
Chuyển thể từ thơ tự do Vũ Hoàng Chương:
Say Đi Em
Điệu kèn biếc quay cuồng hương phấn
Khúc nhạc hồng phấn chấn mê ly
Ôm nhau ngất ngưởng đôi người
Đầu xanh lận đận ngậm ngùi xót thương
Càng thổn thức vấn vương tê dại
Người hoa xưa chăn gối má kề
Mà nay bao nỗi chán chề
Tình xuân đã héo hết rồi yêu đương
Hồn bả lả nhưng chân chân còn dẻo
Khúc nghê thường cuộc rượu lẳng lơ
Lòng nghiêng tràn hết tim yêu
Ánh đèn tha thiết nuột nà dáng tơ
Chân lả lướt đê mê loạng choạng
Cánh tay hờ gợn sóng âm ba
Hoang vu hồn gửi bao la
Ánh đèn phai nhạt ngẩn ngơ má đào
Hãy gượng dậy mặt hoa da phấn
Dựa bờ vai đừng thẹn giai nhân
Tiến lùi lạc điệu đôi chân
Xiết tay ghì chặt toàn thân đã mềm
Trên sàn gỗ chập chờn lảo đảo
Nhớ làm chi sóng gió ta bà
Say đi rượu vẫn chờ ta
Mềm môi uống mãi mắt hoa sương mờ
Thân mềm mại còn chưa chuếnh choáng
Cuối chân trời phóng đãng người ơi!
Khát khao hồn vẫn chưả say
Cung đàn nghiêng ngả lả lơi điên rồ
Rượu, rượu nưã làm sao quên hết
Trong cơn say thảm thiết bi ai
Sắc màu lướt mướt buồn trôi
Có ai hư ảnh kề môi rã rời...
Quay cuồng loạn đất trời nghiêng ngả
Trong men say bén lưả em ơi!
Thành Sầu lệ đổ tuôn rơi
Tìm trong ảo vọng u hoài chiều thu!
13.11.2010 Lu Hà
Em Chảy Mồ Hôi
tặng Pich Hạnh
Muà hè em chảy mồ hôi
Tụ trên đôi má bồi hồi như sương
Lóng la lóng lánh kim cương
Khiến người quân tử vấn vương thế trần
Em xinh như một thiên thần
Mắt huyền dìu diụ nồng nàn mến yêu
Hỏi ai sao nỡ đi tu
Gặp em mà để tương tư khổ sầu
Em ơi, cho đến bao giờ
Tào khang ân ái dạt dào thâu canh
Yêu nhau từ thuở đầu xanh
Răng long tóc bạc tử sinh luân hồi
Kiếp này thôi lỡ mất rồi
Thuyền anh lăm bến ở nơi cuối trời
Hôm nay để lại mấy nhời
Nghe em kể chuyện cuộc đời trăng suông
Tu mi nam tử bốn phương
Đất trời lồng lộng dở dang ngậm ngùi
Nhờ may có mạng liên hồi
Không gian điện toán tình người thiết
tha
Biết bao trí tuệ vô bờ
Lòng anh xao xuyến mặn mà nhớ nhung
Xót xa cho phận má hồng
Sớm khuya đèn sách thành công học hành
Nhưng mà trời chẳng công bình
Văn minh xã hội tiến nhanh lạnh lùng
Đàn ông đầy rẫy ngoài đường
Thân lươn quằn quại hãi hùng làm sao...?
Thương em anh gửi bài thơ
Năm canh rầu rĩ má đào phôi phai
Nhưng mà đời vẫn còn dài
Trước sau em sẽ gặp người đáng yêu...!
21.2.2011 Lu Hà
Dương Quý Phi Tái Thế
tặng Hoài Trang Vu
Kià ai như Dương Quý Phi
Hằng Nga che mặt Tây Thi nghẹn ngào
Thướt tha yểu điệu má đào
Lâng lâng dào dạt hẳn là Trang Vu
Hồng hào hai trái đào tơ
Ngắm nhìn thuê thoả mặn mà phấn son
Một đàn ong bướm lon ton
Xun xoe sau trước rước vào hoàng cung
Hỡi ai là Đường Minh Hoàng?
Khoan thai bước tới bế bồng mến yêu
Mấy chàng thái giám dập dìu
Kẻ là vệ sĩ người là lái xe
Ngẩn ngơ còn lại thằng tôi
Cơm canh hầu hà nước nôi thưa bà
Kiêm nghề đấm bóp canh khuya
Việc tuy hơi nhọc nhưng mà lại vui...!
20.2.2011 Lu Hà
Tôi Xin Nạp Đơn
tặng Hoài Trang Vu
"Hoài Trang đã gần bốn mươi
Tuổi tuy đã lớn nhưng người còn non
Ước sao có người lon ton
Đi theo khuân vác và còn tình tang"
Tớ đây tình nguyện sẵn sàng
Đơn thư đã nộp mong nàng duyệt cho
Tráng niên tuổi vẫn chưa già
Ăn no vác nặng ấy là việc tôi
Nhỡ khi trái nắng trở giời
Chiếu chăn cạo gió việc đời tinh thông
Trăng thu vằng vặc rỡ ràng
Chén thù chén tạc nhỡ nhàng cũng xong
Mọi bề kín đáo từ trong
Cưả then cài kỹ bướm ong dạt dào
Lâng lâng thân ngọc má đào
Đài trang nở nhụy canh khuya bồi hồi
Cung cung trọn kiếp nô tài
Mong sao bà chủ đoái hoài thương cho...!
20.2.2011 Lu Hà
Chạnh Lòng Thương Bóng
hoạ thơ Huệ Thu
Cưả mở một mình ngắm bóng gương
Ban mai thấm lạnh tóc pha sương
Hơi bay mặt kính nhoà theo gió
Chẳng lẽ vì ta đọng thấm buồn …
Xoả tóc làn mây gượng mấy lần
Thu đông đừng vội tiễn nàng xuân
Chơi vơi vẫn sợ hoàng hôn đến
Sương đọng bờ mi như lệ tan
Nương nhẹ rèm lên qua cưả sổ
Muôn tầng xanh thẳm áng mây trôi
Thả hồn quê mẹ theo hương gió
Như cánh chim bằng vượt biển khơi
Văng vẳng bên tai một giọng hò
Nhặt khoan dìu dặt tiếng đò đưa
Quê hương Đà lạt miền trăng dã
Nhịp võng sầu mưa giấc ngủ trưa
Vò võ hình ai nhạt bóng mờ
Làn môi khoé mắt hiện ra đâu
Gương soi bóng dáng bao mong nhớ
Nhớ mẹ thương cha giọt lệ nhoà
28.10.2009 Lu Hà
Bể Thảm Trầm Luân
hoạ thơ Nguyễn Phan Ngọc An
Lạc bước qua đây hỡi khách trần
Dong buồm bể thảm vượt vô luân
Sóng thần sinh tử vì cơm áo
Trong cõi trần ai nợ máu thân
Dấn bước ra khơi lỡ một thời
Lênh đênh một mảng khóc thương đời
Quê người xứ lạ tìm nơi chốn
Chấp chới tìm ai giưã biển khơi....
Vi vu hiu hắt suốt đêm thâu
Gió thổi lặng nghe kiếp khổ đau
Giưã chốn mây cùng màn chiếu đất
Chơi vơi biển lạnh khóc than sầu
Lạc bước đầu thai sa bến này
Gông cùm bạo lực xiết chân tay
Tha hương biền biệt đời bi lụy
Sầu tủi thương thân sống đoạ đầy
Mái tóc phơ phơ bạc thế trần
Đoái hoài cực lạc đoạn hồng nhan
Đắn đo chi nưã hai dòng nước
Bến đục bến trong ôi thế nhân!
17.10.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét