Bồng Lai Tiên Cảnh
tặng hương hồn nhà thơ Thế Lữ
Hôm qua hồn lạc sông trăng
Gặp ông Thế Lữ hai hàng lệ rơi
Khóc than oán trách trần ai
Cõi người sinh sự dập vùi đau thương
Mủi lòng tôi cũng thưa rằng:
Bác ơi!Thuở ấy cam lòng chiụ sao?
Duyên thơ lụy sóng ba đào
Tình yêu giai cấp mịt mờ sông trăng
Bác ơi! Chín đợi mười mong
Lạc Hồ tiên nữ hồn thiêng ưu phiền
Phau phau làn nước lá sen
Đôi bờ giun dế hờn ghen dỗi lòng
Hoài Thanh đứng chắn giưã giòng
Thuyền thơ tan nát thuồng luồng nổi lên
Ba bề bốn phiá mây đen
Hàng lau yếu viá bon chen dật dờ
Ầm ầm chiêng trống reo hò
Săn chàng thi sĩ vẩn vơ ven bờ
Phê bình đấu tố dương cờ
Buá liềm lưõi hái ta bà đảo điên
Cái loa cắn nát con tim
Tiên Nga hốt hoảng im lìm khổ đau
Mây đen muốn phủ điạ cầu
Hãi hùng mưa gió độc từ phương xa
Nga Sô trí tuệ âm u
Việt Nam xơ xác hồn thơ sói mòn
Bác ơi! Cuộc thế xoay vần
Thái lai bĩ cực hoa tàn lại tươi
Hôm qua cháu viết một bài
Thái chân Ngọc Nữ bồng lai lại về…
20 tháng 4 năm 2009 Lu Hà
Chú thích : Tuy rằng Thế Lữ nghe nói sau
năm 1954 có a dua cùng cánh với Tố Hữu, Hoài Thanh, Xuân Diệu, Chế Lan Viên chống
lại nhân văn giai phẩm nhưng nhũng bài thơ ông viết về thần tiên trước năm 1945.Tôi
cũng rất ngưỡng mộ mà nhớ tới ông.
Chiều Thu Sương Khói
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Vàng khô khô theo gió hiu may
Mây thu ảm đạm xa bay chốn nào?
Tâm tư kỷ niệm lao xao
Tràn trề xao xuyến ngạt ngào hương đau
Ngậm ngùi nhớ lúc bên nhau
Trời thu lá rụng chân cầu bóng em
Anh ơi! Biền biệt dấu quen
Thẩn thơ tìm lá xanh ghen giận lòng
Nỗi niềm nghe gió thu không?
Hỏi người thuở ấy bên song cưả buồn
Hôm nay chiều lạnh rèm buông
Hoàng hôn rủ bóng thương mong ngóng chờ
Phương xa sương lạnh khói hờ
Để ai phải chiụ mang thơ u sầu
Sông hương thăm thẳm lòng sâu
Chiều nay tan nát như màu khói sương
Miền Nam một dải xa thương
Chiều thu thoang thoảng tơ vương cõi
lòng
Phong ba thoả trí tang bồng
Quê hương ngàn nỗi hương nồng gió thu
15.9.2009 Lu Hà
Bình Minh Đợi Chờ
hoạ thơ Dương Quân
Sáng nay trời hửng nắng thu
Lá vàng xao xác mây mù sương giăng
Bồi hồi nhớ dải khăn quàng
Cuả người em gái tuổi vàng xinh tươi
Nghẹn ngào từng giọt mưa rơi
Thấm vào lòng đất cho người tình thâm
Đá vàng kể chuyện trăm năm
Còn đây đôi ngả trần duyên tơ lòng
Tưởng đàn dạo khúc yêu thương
Ngờ đâu dây đứt tình trường sầu đưa
Cung thương non nỉ hồn xưa
Gió thu văng vẳng ngẩn ngơ mộng vàng
Nhớ em phố vắng chiều buông
Chia tay sầu đọng ngỡ ngàng muà đông
Tháng năm sóng vỗ phũ phàng
Con thuyền định mệnh dập dàng lô xô
Lạc loài thương cánh hải âu
Bơ vơ giưã biển đôi bờ tử sinh
Gió thu lồng lộng trời xanh
Nắng hồng le lói bình minh đợi chờ…
19.11.2009 Lu Hà
Chia Ly
Hoạ thơ Người Cô Đơn
Nỗi buồn hiu hắt lòng ta
Tái tê mộng tưởng vào ra góc vườn
Giọt châu lã chã bờ sương
Sầu vương lá rụng mảnh vườn xót bao
Lòng ta khô héo vì xuân
Nắng mưa sầu tủi tìm đường nụ hôn
Hoàng hôn thương bóng ai buồn
Môi son má thắm đắng lòng từ đây
Phương xa em nhớ bên này
Cô đơn anh chỉ trái cây trông thì
Mùi na hương bưởi xa xôi
Bên nhau sớm tối một thời em ơi
Yêu đương ân ái cho đời
Mênh mông một cõi đầy vơi tâm hồn
Sóng lòng sôi dậy nụ hôn
Tim ta lặng đứng trong vùng mờ sương
Giơ tay bấm đốt vui buồn
Mộng trên tiếng nhạc réo nguồn thanh
giai
Bây giờ dặm thẳm từ hai
Tình xa dấu bụi đường dài chia ly
24.7.2009 Lu Hà
Ảo Mộng Đêm Sương
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang
Lần qua phố cũ đầy sương
Bóng Thu theo dấu đêm trường buồn thiu
Đông về em chẳng thâý sao ?
Lạnh lùng gió bấc nỗi sầu riêng tư
Người qua kẻ lại thẫn thờ
Ngẩn ngơ trong cảnh đêm mờ hỉ hoan
Đèn xanh ảo ảnh hương tàn
Mùi hoa thoang thoảng dấu chân ngại
ngùng
Đêm nay thành phố rơi sương
Tìm nhau trong cảnh bàng hoàng thê lương
Gặp em giưã chốn say cuồng
Công viên góc phố mặn nồng vòng tay
Bơ vơ rượu ngọt men cay
Cúi đầu lặng lẽ một đời hoa trôi
Bao nhiêu kỷ niệm tan rồi
Hư vô trống trải giưã trời yêu đương
9.12.2009 Lu Hà
Biển Trời Lận Đận
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Hoàng hôn sóng vỗ ngoài khơi
Làn mây lãng đãng trắng trời hoang vu
Vì sao ra nỗi bơ phờ
Xót xa thân phận đôi bờ tử sinh
Ngậm ngùi nhớ mái nhà tranh
Dòng sông bãi miá vườn xanh con đò
Bao năm mù mịt xa nhà
Biển ơi ! Bốn hướng đâu là quê hương ?
Bọt bèo trôi nổi thê lương
Trùng dương biển động đoạn trường đau
thương
Đảo hoang hải tặc phũ phàng
Mang thân tứ đại lưu vong sứ người
Rưng rưng cốc lệ vơi đầy
Mẹ cha còn ở cuối trời Việt Nam
Năm dài tháng tận xa xăm
Con chim vắng bóng sôi tăm cá chìm
Chôn sâu ngàn dặm nỗi niềm
Chiều nay lồng lộng hoàng hôn lụi tàn
Lao xao lớp sóng chân cồn
Đất trời thăm thẳm hương hồn bay xa…
Mảnh đời bao kiếp phù du
Tự do là chốn ước mơ chưả thành....
16.11.2009 Lu Hà
Thơ Tình Chùm 96
Tình Quê
chuyển thể thơ Hữu Loan: Hoa Luá
Hương ngào ngạt đồng xanh hoa luá
Đôi mắt nhung chan chưá người ơi!
Mênh mông thăm thẳm chân trời
Cay đa giếng nước bồi hồi tình quê
Trải gió bụi sơn khê vạn nẻo
Nhạc quê hương cổ độ muôn vàn
Xôn xao chim chóc vang ngân
Lời ca như thể mưa ngàn suối reo
Gió thu sớm vi vu thánh thót
Để lòng anh tha thiết hội muà
Đánh đu vật trụi cuộc cờ
Dân ca quan họ mặn mà xa bay
Trai với gái thôn Đoài thôn Thượng
Ván thăm thuyền một mảng trầu cau
Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay
Núi bát ngát sông đầy hương nội
Khói sương lam phủ mái nhà tranh
Ngân hà một khoảng trời xanh
Mười mong chín nhớ chúng mình yêu nhau
Cầm bàn tay đậm đà ân ái
Tuổi hai mươi một trái tình si
Ngực căng mắt biếc xa xôi
Tràn đầy nhưạ sống tuổi đời trắng trong
Một toà ngọc hiền lương tha thiết
Thương quê hương bất diệt từ tâm
Tào khang trọn nghiã tình thâm
Răng long tóc bạc thì thầm thông reo!
22.3.2010 Lu Hà
Trăng Sầu Bể Thảm
Chuyển thể thơ M. LoanHoaSử: Nhật Nguyệt
Vầng nhật nguyệt chia ly ảo não
Trời sinh ra đôi lưá thế sao?
Sương rơi lá rụng ào ào
Cao xu rừng thẳm thác sâu hiểm nghèo
Ta cũng thế bơ vơ trần thế
Chẳng tài hoa thời thế ra gì
Ba chìm bảy nổi bèo trôi
Lêu bêu ăn xổi ở thì muôn năm
Nơi heo hút mưa xuân tầm tã
Đâu xa xôi chín ngả bơ phờ
Hồn về ngơ ngác hoang vu
Muà đông tháng giá bạc màu cỏ hoa
Ta ngóng đợi giấc mơ huyền ảo
Đêm lại về trăng tỏ người xưa
Bầu trời mây trắng tua dua
Ở nơi hạ giới đợi chờ mãi sao?
Hằng Nga khóc sông Hà thêm tối
Ngó bức tranh sơn thủy hữu tình
Sáng mai buổi chợ bình minh
Vầng dương hy vọng cao xanh tỏ tường
Những vết đạn hằn ngang thế kỷ
Sẹo lưu đày còn mãi không thôi
Rừng phong xào xạc mưa rơi
Bức tranh thủy mạc sơn mài thiên nhiên
Khắc dấu vết nỗi niềm khứ hận
Sóng trùng dương tàn tận lương tâm
Lềnh bềnh xác trắng cá tôm
Nồm nam gió thổi âm thầm thương đau…
Vầng nhật nguyệt tìm nhau sớm tối
Chẳng bao giờ thấy lại mặt nhau
Tóc mềm xinh xắn thiết tha
Luân hồi trôi nổi bao muà đợi nhau…
18.3.2010 Lu Hà
Bèo Tây Trôi Nổi
hoạ thơ Môi Tím
Bèo tây trôi nổi trên sông
Nào ai nỡ thả lạc giòng chia hai
Thương đau tủi hận sầu cay
Năm canh giọt lệ tuôn dài cha ơi!
Xót xa nhìn đám bèo trôi
Bên bờ sông vắng mẹ tôi thương mình
Mênh mông gió lộng trời xanh
Mẹ tôi lỡ bước vì tình phôi phai
Cha tôi... cát bụi đường dài
Long đong chìm nổi nhớ người tình
xưa....
Hay cho ngày nắng đêm mưa
Mẹ con sớm tối sầu đưa giọng buồn
Hò ơ theo tiếng mưa tuôn
Phù du bèo bọt phong trần nổi trôi
Kià ai thả cánh bèo rơi
Như đời con trẻ mồ côi nưả đời....
4.11.2009 Lu Hà
Bãi Biển Hoang
hoạ thơ Hoàng Huy Giang
Dẫm lên thảm cỏ hương ngàn
Thương ai mái tóc phong trần mưa rơi
Nhìn ra biển rộng mù khơi
Hải âu cánh trắng chơi vơi giưã giòng
Xa xa từng cặp song song
Chập chờn mặt nước nắng hồng ngân vang
Tiếng như biển vọng ngỡ ngàng
Anh đi khuất bóng lỡ làng tuổi xanh
Từ ngày xa cách vắng anh
Đời hoa như cánh tàn nhanh rã rời
Mây kia thơ thẩn xa vời
Tình anh biền biệt biển khơi mặn nồng
Thu về phượng nát cánh hồng
Cúc sa hàng lệ xót thương nưả đời
Thuyền em chiếc bách xa khơi
Bồng bềnh bể thảm chơi vơi hận tình
Luân hồi trăm nẻo lai sinh
Bơ vơ cổ lụy cho tình ai hay
Biết rằng trăm ngả như vầy
Thương duyên trách phận vơi đầy biển
hoang...
16.9.2009 Lu Hà
Hồn Thu Xa Nhớ
hoạ thơ nữ thi sĩ Huệ thu
Thu về hiu quạnh hoa buồn
Phượng tàn cúc nở mất còn khóc chi?...
Thu về gió lạnh mỗi khi
Nhớ người hoa vẫn thầm thì bao năm…
Than ôi! Sông núi miền Nam
Quê hương yêu dấu bảy lăm đau buồn
Tháng tư sóng nước mưa nguồn
Thuyền ai trôi dạt nát mòn bàn chân
Vượt biên thủy bộ tha nhân
Nỗi lòng tê tái não cân gánh giùm…
Tấm thân mòn mỏi lao cùm
Tự do dân chủ tàn xuân chẳng nề
Bồng bềnh bão nổi bốn bề
Tương lai hạnh phúc sá gì khổ lao
Nơi đây oanh yến hót chào
Quê nhà tù ngục hỏi sao ra lời ?...
Thu về trông áng mây trời
Ngẩn ngơ ai nỡ cười vui bạc tình….
Mây về Đà lạt quê mình
Nước hồ than thở bóng hình còn không?...
14.9.2009 Lu Hà
Aỏ Vọng Hoàng Hôn
hoạ thơ Huệ Thu
Thanh âm ảo vọng từ đâu?
Hoàng hôn thăm thẳm biển sầu gió run
Gió gào lớp sóng theo chân
Quê hương bão táp hãy dừng đi thôi
Thương đời côi cút niềm vui
Phong trần thứ lữ nổi trôi xa nhà
Mây trời vần vũ lòng ta
Có về quê mẹ vẫn là mộng xưa…
Thở dài ngao ngán đêm khuya
Tình người viễn xứ giọt thơ vắn dài
Se lòng tê tái bờ vai
Hồn ta nương náu ở ngoài gió sương...
3.10.2009 Lu Hà
Biển Mù Sương Thảm
hoạ thơ Tuyền Linh
Sương rơi mờ mịt biển sầu
Thuyền tôi mất hướng giưã màu sắc hương
La bàn chỉ hướng phương đông
Tìm sao chẳng thấy bóng hồng em tôi
Cũng liều theo gió trời tây
Con thuyền định mệnh một đời trôi qua
Thơ ngây em ở nơi xa
Ngỡ ngàng ong bướm trăng hoa với tình
Em ơi! Sao nỡ để mình
Bọt bèo trôi nổi nhân tình thế gian
Thương đau cho hạt bụi trần
Cõi hồng vương vấn muôn ngàn gió mây
Lang thang tháng tận ngày dài
Dòng sông chảy xiết uổng đời hoa trôi
Yêu thương từ thuở đưa nôi
Trái tim người mẹ dẫn đời tôi đi
Bao giờ em mới hiểu tôi
Thuyền tình tôi khỏi chơi vơi biển trời
Hoàng hôn rủ bóng xuống rồi
Trăng sao mờ mịt dêm dài trần ai…
4.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét