Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

HIỆN TƯỢNG THƠ RỎM HOÀNG QUANG THUẬN PHẦN 63 VÀ 64



Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 63


 





Trích: Kẻm Gió

Sông nằm ở giữa núi hai bên
Nội ngoại nghi môn thật vững bền
Kẻm Gió đẩy thuyền đưa nhẹ gió
Trần gian sao giống ở CÕI tiên

Hoàng quang Thuận


Kẻm gió là tiếng địa phương? Hay là hẻm gió, hẽm gió?

4 câu tủn mủn có một lỗi phạm đường qui.

Sông nằm ở giữa núi hai bên - Nội ngoại nghi môn thật vững bền. Đây là 2 câu thơ tối nghĩa nhằm tả một khúc sông mà Thuận gọi là Kẻm Gió. Theo tôi có thể chỗ này giống như túi gió? Sông nằm ở giữa túi gió hay kẻm gió gì đó và hai nên là núi.

Nghi môn là nghi lễ, là diềm thêu căng trước bàn thơ, hay cửa chính của nhà các quan lớn ngày xưa. Trong ngoài nghithức thật vững bền như theo ý Thuận sao?

Nội ngoại nghi môn thật vững bền một câu rất tối nghĩa . Nội ngoại là trong ngoài còn nghi môn là cái gì để giữ cho vững bền. Tả cảnh một cách ngây ngô rối rắm không thấy cái cảnh, cái tình, cái hồn cuả thơ. Theo tôi là 2 câu ú ớ vịt giời vô cảm.

Kẻm gió đẩy thuyền đưa nhẹ gió. Vẫn gió lại gió, câu văn tối tăm mù mịt không biết đâu mà lần. Sau đó là buông ra một một câu: trần gian sao giống ở cõi tiên ? Một câu trơ trẽn vô duyên lạc lõng vô cùng rời rạc thiếu tính logich, tính liên kết trong ngôn ngữ.

Vậy tôi cũng có thơ sau:

Kẻm Gió Lòng Thung

Hai bên vách núi một dòng sông
Nức nở mênh mông gợn giữa lòng
Thuyền ai lướt sóng qua Kẻm Gió
Thiếu phụ bâng lại nhớ chồng

Biết đến bao giờ chàng trở lại
Phong sương cát bụi kiếp trần ai
Thiếp ở Hoa Lư lầu nguyệt vọng
Bâng khuâng thổn thức suốt canh dài

Kẻm Gió chao ôi chốn thần tiên
Lạc vào bến mộng chớ đừng quên
Có người vợ trẻ đang mong đợi
Hiu hắt sương rơi tủi lụy phiền

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Kẻm Gió
28.8.2012 Lu Hà



Trích: Am Tiên

Rêu phong phủ đá lưng chừng núi
Cô tịch chùa xưa động AM tiên
Lạc lối non cao đền động cũ
Nhũ ĐÁ trần HANG tỏa KHÍ thiêng

Cây đa cổ thụ rợp màu xanh
Chim ĐUA nhau HÓT gió RUNG cành
Ngàn XƯA hang ĐỘNG là ngục đá
Hai bên còn mấy chú lính canh

Hoàng quang Thuận

Đếm được 8 lỗi đường qui. Rõ ràng đây là thơ tự do. Thơ này gán cho vua Trần thì tội cho vong linh của Ngài quá. À nên gọi là giác linh mới đúng vì vua Trần nhập niết bàn rồi.

Khổ đâu lai nhai cứ nhắc đi nhắc lai mãi mấy chữ động, hang, đá chẳng có gì gọi là cảm xúc cuả hồn thơ. Khổ sau cũng tương tự: Cây đa cổ thụ rợp màu xanh - Chim đua nhau hót gió rung cành thì có cái quái gì đáng gọi là thơ.

Ngàn xưa hang động là ngục đá - Hai bên còn mấy chú lính canh. Viết như vậy là chẳng khác gì diễu cợt sư cụ tu ở chùa hay ở cái am?

Này nhé: Chỗ này sư tu ngày xưa là ngục đá đấy. Bây giờ còn có mấy chú lính canh để dám sát sư tu? Tuy Thuận không đặt một cái dấu hỏi để thách thức sư cụ nhưng viết vậy có khác chi nhạo báng sư cụ ? Cách mấy ngàn năm qua rồi, bây giờ còn hỏi lính canh theo kiểu độc tài công an trị dám sát nhà tu hành?

Tôi xin có thơ sau:

Am Động Thiền Tu

Am tiên cây cỏ khác phàm trần
Róc rách suối reo trăng gió ngàn
Sư cụ toạ thiền trên tảng đá
Rêu phong nhũ đá đẹp vô ngần

Ngày xưa dấu vết còn loang lổ
Thấm máu phạm nhân cảnh phũ phàng
Sống chết ra sao trong ngục tối
Luân hồi trôi nổi có hay chăng ?

Phù du bao kiếp đời đau khổ
Oán hận duyên tình phận dở dang
A di đà Phật tu chùa đá
Tây Trúc toà sen kẻo nhỡ nhàng.

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Am Tiên
28.8.2012 Lu Hà 






Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận 64

Trích: Núi Văn Núi Võ

Văn võ song toàn cặp núi đôi
Phượng hoàng hạ cánh giữa lưng đồi
Thuyền xuôi cánh nhạn vào Tam Cốc
Kỳ vĩ trời xanh hiếm TRÊN đời

Hoàng quang Thuận

Bài thơ lỗ mũi này, ông Thuận nhét vưà đủ một lỗi đường qui, khó mà tin, thơ này là do vua Trần mớm cho? Không biết Thuận nhặt cọng rác này ai thải ra mà nâng niu vậy hay tự nghĩ ra?

Trong lịch sử hay có truyền thuyết nào nói về phượng hoàng hạ cánh không giữa lưng đồi ở núi đôi? Đang tả hai vách núi dựng đứng và một dòng sông chảy giữa thì lại lòi ở đâu ra một cái đồi? Chẳng là ở trên có vần đôi thì dưới vần đồi, cứ viết đại lên cho chúng nó sài và tâng bốc mình? Thuận quả là tay bịp nhà nghề.

Thật ra phượng hoàng là giống chim do người Tàu tưởng tượng ra. Phượng con đực, hoàng con cái theo thời gian thì gọi chung là Phượng hoàng chỉ vẻ đẹp của hoàng hậu, bên cạnh vua là con rồng. Giống chim này tưởng tượng ra hay đã có thật trước đây một nghìn năm ở bên Tàu? Đầu gà, cổ rắn, mình rùa, đuôi cá? Tả núi văn võ lại bỗng dưng phịa ra con phượng hoàng đậu xuống chả ra thế nào cả. Vì phượng hoàng chỉ phái yếu phái đẹp như công chúa hoàng hậu mà thôi.

Thuyền xuôi cánh nhạn vào Tam Cốc? Làm gì có con nhạn nào dở hơi bay dọc theo dòng sông? Thường chỉ có nhạn bay ngang sông.
Kỳ vĩ trời xanh hiếm trên đời? Trời xanh có quái gì mà hiếm, nước nào mà chẳng có trời xanh. Một bài thơ tủn mủn nghèo nàn về ý tưởng và hồn thơ. Chứng tỏ cha đẻ của nó là một kẻ vô học thiếu giáo dục về văn chương từ nhỏ nên chỉ quen thuổng thơ của thiên hạ hay viết xằng bậy nhí nhố để đạt mục đích khoa trương, kinh doanh moi tiền thiên hạ hòng làm giàu.

Tôi cũng có thơ sau:


Cặp Núi Chầu

Văn võ đôi bờ đứng cả hai
Thiên nhiên toà ngọc cõi trần ai
Thuyền ai mát mái vào Tam Cốc
Hai núi cúi chào Bích Động Đài

Nhật nguyệt song hành ngắm núi đôi
Hoa Lư tiên cảnh để muôn đời
Lưu danh thiên cổ Đinh Hoàng Đế
Đại Việt hoàng cung máu lệ rơi!

Sừng sững hiên ngang dưới đất trời
Điạ linh nhân kiệt nước sông trôi
Rì rào sóng vỗ chiều tam động
Bia đá ngàn thu tiếng để đời.

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Núi Văn Núi Võ
29.8.2012 Lu Hà



Trích: Hang Cả

Bảy sắc cầu vồng trên HANG Cả
Lung linh kỳ ảo dáng tiên bay
Chú chim lao xuống sông BẮT cá
Trăm HOA thiền MỘNG giữa BAN ngày

Hoàng quang Thuận

Một bài thơ tủn mủn chật hẹp cũng cố nhét vào 5 lỗi phạm đường qui.

Tức cười: Bảy sắc cầu vồng trên hang cả. Cầu vồng khỉ nào mà có bảy sắc trên hang cả? Cái hang hun hút cây cối rậm rạp cả vùng trời gần như tối om thì ai có thể nhìn thấy bảy sắc cầu vồng?

Lung linh kỳ ảo dáng tiên bay? Thối không chịu được có cô tiên nào bay mà lung linh lại còn kỳ ảo?

Chú chim lao xuống sông bắt cá? Con chim nào mà hung hãn như vậy chả xứng tí nào với sự xuất hiện của cô tiên. Chú chim của ông Thuận thì có, cứ ngửi thấy mùi gái mùi mắm tôm,mùi mồ hôi tiên nữ mới dữ tợn như vậy? Chữ lao là để tả sự bất cần đời nghĩa là chiếm đoạt cho bằng được .

Trăm hoa thiền mộng giữa ban ngày? Câu này ông Thuận viết như vậy là lăng nhục nhà Phật đấy. Này nhé: Ở trên tả cầu vồng chỉ sự thiêng liêng cuả trời đất hay vương quyền hoàng đế hay tôn danh đạo pháp, rồi lại có sự xuất hiện cô tiên nào đó, rồi một chú chim cu, chim gáy, hay quạ đen v. v... tỏ ra hung hãn lao xuống săn mồi. Sau đó là trăm hoa ngây ngất đắm chìm say sưa ông bảo là hoa thiền mộng?

Hoa bướm chỉ sự ân ái lả lơi. Hoa chỉ giới đẹp là cánh đàn bà phụ nữ. Ông viết vậy có khác chit bảo hoa say tình dâm đãng giống với cảnh tiên chim săn đuổi nhau ở câu trên. Ông còn cả gan gán thêm chữ thiền mộng giữa ban ngày không phải ban đêm nghĩa là sự dâm đãng đã lên đến cực điểm. Một bài thơ thiếu lý trí và nhân cách cuả một người bình thường, không có tí chút liêm sỉ, không có lòng tự trọng về nhân cách

Bài thơ thiếu hồn người tình người hay tình yêu nam nữ trong sáng.

Tôi có thơ sau:


Hang Anh Cả

Anh cả hang sâu tình rộng lượng
Trong lòng đất mẹ cảnh thần tiên
Nhũ đá dị kỳ công tạo hóa
Từng đêm sóng vỗ dễ nào quên

Chim sa cá nhảy huyền thơ mộng
Núi đá chênh vênh suối vắt ngang
Thướt tha ong bướm lam chiều nhạt
Thuyền vào Tam Động nhẹ lâng lâng.

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Hang Cả
29.8.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét