Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

HIỆN TƯỢNG THƠ RỎM HOÀNG QUANG THUẬN PHẦN 45 VÀ 46



Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 45






Trích: Long Triều

Bách bảo thiên tuế núi Đại Vân
Điện CŨ Phong LƯU, Tử Hoa gần
Bồng lai cực lạc Trường Xuân điện
Vua ngự càn nguyên đón gió xuân

Hoàng quang Thuận


2 lỗi đường qui. Vậy xếp vào thơ tự do, vô thưởng vô phạt, không biết tác gỉa ú ớ muốn viết cái gì? Tối nghĩa vô cùng với hai chữ bách bảo. Bách bảo kim rương là cái hòm đựng đồ qúi gía của nước Kim mà nhà Tống muốn chiếm đoạt sao lại rơi vào đây?

Bách bảo thiên tuế núi Đại Vân là cái con khỉ gì? Trái núi Đại Vân sống mãi như trời hoàn toàn vô nghĩa, lại còn chữ bách bảo dở dơi tàu chẳng ra Tàu, Việt chẳng ra Việt.

Điện cũ Phong Lưu và Tử Hoa ở gần nhau thì có gì đáng gọi là thơ?
Bồng lai cực lạc Trường Xuân điện là chỗ vua quan ăn chơi, không nói là trụy lạc dâm dật có cái đếch gì đâu mà gọi là bồng lai? Đúng cung điện sa hoa thật nhưng không nên so với cảnh bồng lai tiên cảnh.

Vua ngự càn nguyên đón gió xuân thì có cái khỉ gì mà dám bảo thơ thiền? Một bài thơ chỉ cốt nắn vần như vân ,gần, xuân nhưng lạc điệu nhạt nhẽo vớ vẩn. Dùng chữ càn nguyên là vớ vẩn vô nghĩa, càn khôn hay căn nguyên thì có.

Mà tại sao là long triều? Sao không là toạ triều, ngọa triều? Ngay cái tiêu đề, nhan đề cho bài thơ đã vô nghĩa rồi thì còn thơ phú cái con khỉ gì?

Vậy tôi có thơ sau:


Ngọn Sóng Triều

Lồng lộng trời thu núi đại vân
Phong Lưu đàn hạc với quần thần
Tử Hoa rực sáng Trường Xuân điện
Rượu đổ cung tần mỹ nữ chan

Lá rụng hoàng hôn có biết không?
Mải chơi vui thú nụ xuân hồng
Gian thần nghịch đảng thường quen thói
Xu nịnh bon chen hại kỷ cương

Phò mã mưu mô lòng phản trắc
Cầu Chiêm đánh phá nuớc non nhà
Mà Đinh Hoàng Đế còn mơ tưởng
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu

Khắc khoải buồn sao con Cuốc Cuốc
Bên bờ giếng ngọc vẫn còn kêu
Phất Kim hờn giận cùng mây gió
Ảo não ngàn thu ngọn sóng triều!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Long Triều
24.8.2012 Lu Hà


Trích: Thiền Sư Minh Không

Tài danh lừng lẫy cả trời Nam
Thần Y triều LÝ bàn TAY vàng
Cổ Thạch am xưa vườn Sinh Dược
Thần Tông thoát khỏi bệnh y nan

Cõi đời nước mắt có đầy vơi
Độ thế chúng sinh giữa đất trời
Lục Trí thần thông an đế nghiệp
Ngàn năm tỏa sáng mãi không thôi

Hoàng quang Thuận

Chỉ có 2 lỗi. Nên vẫn xếp vào thơ tự do. Chuyến này nam, vàng, nan không được vần.

Lục trí thần thông an đế nghiệp là cái khỉ gió gì hở trời? Lục trí là 6 cái trí là cái trí nào trong đạo Phật? Lục căn thì có nhưng lục trí chưa thấy nghe ai nói bao giờ? Hay là ông Thuận muốn nói về 6 cái mưu thuật cuả thày phù thuỷ mà ông Thuận gọi là lục trí? Một bài thơ cố tâng bốc thiền sư theo kiểu tâng bốc Hồ Chí Minh nhung thiếu cái tình với thiền sư. Bài thơ này dù có in hàng vạn cuốn dân họ cũng sé dần ra gói xôi, hay làm cái gì đó cho cá nhân cũng chẳng biết? Tôi tin dân Việt khó mà tiêu hoá nổi cái thứ bo bo củ mì này.

Vậy có thơ sau:

Bậc Thánh Minh

Thần y sư dược giỏi thuốc Nam
Đạo pháp Minh Không thuật tĩnh tâm
Hô phong hoán vũ trừ ma quỷ
Đại đức thấu cùng tới cõi âm

Thần Tông chữa khỏi lừng danh tiếng
Thiên hạ bình an bởi quốc sư
Văn chương uyên bác thâm sâu học
Đạm bạc nâu sồng với muối dưa

Tinh tấn một đời độ chúng sinh
Công thần trụ cột của triều đình
Văn võ bá quan đều thán phục
Cao nhân chính trực bậc thánh minh.

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Thiền Sư Minh Không
24.8.2012 Lu Hà





Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 46

Trích: Chuà Minh Đỉnh

Minh Đỉnh danh lam thờ TIÊN Phật
Đá xanh từng bậc tới tam quan
Núi ĐÁ tầng TẦNG cao CHẤT ngất
Quần tụ linh sơn dãi lụa vàng

Hoàng quang Thuận

4 lỗi cơ bản đường qui, thơ mới cũng chưa được, nên gọi là thơ tự do vô thưởng vô phạt muốn thiên thẹo nhí nhố gì theo cảm tính chủ quan và chẳng ai dám bàn cãi gì về nghệ thuật.
Một bài thơ đọc lên muốn ngáp ngáp vì ruồi cứ vo ve đòi vào thưởng thơ. Minh Đỉnh danh lam thờ Tiên Phật? Minh đỉnh nào thờ tiên mà chỉ thờ Phật thôi. Cái nhà anh Thuận này chỉ được cái nói bậy. Nên nhớ là đạo tu tiên và đạo tu Phật khác nhau.

Đá xanh, rồi núi đá sao mà trong thơ ngổn ngang lắm đá thế như thơ lò rèn tóe lửa cuả anh chàng Trường Chinh và anh chàng Hồ Chí Minh về thơ hòn đá cuội gì đó.
Quần tụ linh sơn dãi luạ vàng? Một bài thơ tối nghĩa, dãi luạ vàng muốn nói áo cà sa các sư rách bơm ra dải dác đây đó khắp linh sơn hay sao? Ông làm thơ như vậy có khác chi ông chửi Phật chứ thơ phú cái con khỉ gì ? Chuyến này ban tuyên huấn và hội nhà văn Việt Nam do ông Thỉnh nào đó làm bầu sâu ( show ) đừng vội mà tưởng tượng tứ thơ thanh cao thiền tịnh duyền diệu vô cùng đỉnh cao của thi hào Việt Nam từ xưa đến nay chưa từng có.

Tôi cũng có thơ sau để góp vui với các bạn thơ văn và các bạn đọc thật sự yêu thơ Việt Nam trong facebook:

Đá Xanh Chùa Minh Đỉnh

Từng bậc đưa ta tới đỉnh trời
Đá xanh sương phủ cảnh chơi vơi
Giai nhân tài tử ai mà chẳng
Mỏi gối chồn chân vẫn tới nơi

Ong bướm xôn xao vườn xuân Phật
Thanh mai trúc mã cũng nôn nao
Du khách dìu nhau lên Minh Đỉnh
Vi vu tùng bách tiếng gọi chào

Ta thấy lòng mình phơi phới thật
Hoa sen thoang thoảng nước cam lồ
A di đà Phật! Quan bồ tát
Xóa bỏ trần căn sẽ tới bờ

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chùa Minh Đỉnh
25.8.2012 Lu Hà



Trích: Sơn Thần

Sơn Thần đền cũ động Hoa Lư
Thung LAU tập TRẬN trắng xoá cờ
Ngàn NĂM non NƯỚC còn VANG vọng
Đế hiệu Thắng Minh đại THIÊN cơ

Tự chủ trời Nam hiệu Thái Bình
Đại Cồ đất Việt sau CHIẾN chinh
An dân định đế vua Đinh lập
Động đá đền xưa vẫn hiển linh

Hoàng quang Thuận

Đếm được 7 lỗi đường qui. Đây là thơ tự do.

Sơn thần đền cũ động Hoa Lư. Thung lau tập trận trắng xóa cờ. Ông chỉ được cái viết bậy. Tổ tiên ta từ thời bà Trưng bà Triệu chuyên xài cờ vàng. Ông tránh chữ cờ vàng để khọi vinh danh miền Nam cộng hoà mà xuyên tạc thành cờ trắng là bóp méo lịch sử.
Ngàn năm non nước còn vang vọng. Đế hiệu Thắng Minh đại thiên cơ? Viết như vậy là tối nghĩa thiên cơ bất khả lậu. Nếu viết sao cho lôgich thì phải Đế hiệu Thánh Minh theo ý trời hay thuận lòng trời. Dùng câu chữ cần khéo léo làm sao cho đúng tư duy biện chứng duy niệm hay duy tâm thần học thì mới đáng gọi là thơ. Chứ còn phép duy vật biện chứng của ông Mác xồm gì đó vất vào sọt rác tuốt, người ta nói là cùng một duộc với chủ nghĩa hiện sinh lang thang với những tư tưởng hoài nghi khô cằn nhảm nhí trong văn học? Thơ phú là nội tâm sâu thẳm của linh hồn hay trạng thái siêu thăng vô thức siêu hình chứ không thể ngô nghê khoe cái dạ dày đầy khoai sắn bo bo như ông Thuận được.

Một bài thơ ngổn ngang lộn xộn không gây ra cảm xúc gì trong lòng người đọc có tâm hồn Việt nhân bản. Còn tâm hồn Việt thoái hóa lai căng theo kiểu ông Hồ nhồi sọ thì nát bét rồi còn gì nữa mà thưởng thúc thơ với chẳng phú. Thôi chờ đầu thái kiếp sau vậy và làm lại từ đầu nhé.

Tôi cũng có thơ sau:


Núi Thần Cao Sơn

Núi đá động sâu hỡi quốc dân
Bốn bề bao bọc sóng mây ngàn
Hoa Lư ta có cao thần trấn
Hiểm trở trùng vây bởi nghĩa nhân

Hiệu Thắng Minh Hoàng Đinh đại đế
Dựng nền tự chủ nước non nhà
Ngẩng mặt lên cao dân Đại Việt
Lâu đài thành quách mộng hồn xưa

Lối mòn đường cũ rừng lau rậm
Thấp thoáng trong mưa tiếng thét gào
Sĩ khí quân hăng như hổ báo
Vua Đinh tráng lệ áo long bào

Thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận : Sơn Thần
25.8.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét