Song
Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 67
Bởi
Vì Tại Ai?
tặng
nữ văn sĩ Võ Thị Hảo
Võ Thị
Hảo thướt tha yểu điệu
Dáng
yêu kiều tuyệt thế mỹ nhân
Tấm
lòng yêu nước thương dân
Trăng
thu vằng vặc chưá chan má hồng.
Người
thục nữ vẻ vang Nam Việt
Dạ thẳng
ngay tha thiết tình người
Nghìn
năm văn hiến giống nòi
Văn
chương đài các một thời phỉ phong.
Bởi
cuộc thế bi thương khổ ải
Những
năm trường máu lệ tuôn rơi!
Quê
hương thống khổ bao đời
Ai
mang tang tóc đắng cay u hoài?
Bầy
cá sấu vong nô nhuộm đỏ
Ăn thịt
người chủ nghiã Mác Lê
Lương
tâm nhân cách chôn vùi
Giang
sơn chìm đắm biển khơi chập trùng...
Dân
làm chủ mênh mông vô tận
Nước
sông trôi oán hận trần gian
Đói
nghèo bệnh tật lầm than
Bồng
bềnh công lý lụi tàn đầu xanh.
Một xứ
sở u minh tăm tối
Trò
lai căng tê tái nước nhà
Cò mồi
rẻ rách ngợi ca
Nôm
na mách qué bạc màu trần suy.
Bởi
chính sách đười ươi sa đoạ
Nhằm
chủ trương đồng hoá dân đen
Bon
chen mấy nhóm lợi quyền
Đứng
trên dân tộc Tây Nguyên não nùng!
Võ Thị
Hảo trí nhân thời đại
Áng
văn chương nhân ái thương đời
Oan
khiên tủi nhục đoạ đầy
Mất
quyền bản thảo bởi vì tại ai?
Chính
là bởi lạc loài cơ chế
Lấy
công an đảng trị làm nền
Mồ
hôi nước mắt triền miên
Giáo
điều bọt nhãi thói quen bạo tàn!
13.12.2010
Lu Hà
Bức
Thư Sầu Thảm
chuyển
thể thơ Tô Thuỳ Yên: Tháng Chạp Buồn
Mưa lất
phất mai vưà hé nụ
Gió
heo may món nợ lao tù
Sinh
ra trong cõi ta bà
Nỗi
niềm oan trái thiên thu tủi sầu
Tết
đã đến con chưa về được
Nghĩ
mà đau thân xác rã rời
Nhớ
thương biển rộng sông dài
Quan
san cách trở tình người biển khơi
Xa biền
biệt tái tê vô hạn
Suốt
chín năm khổ tận cam lai
Trung
Du Bắc Cạn Lao Kai
Khỉ
ho cò gáy ma chơi rập rình
Con
đã khóc hồn thành nước mắt
Có ai
hay đời hết ban mai
Âm u
nhặng đuổi ruồi bay
Tuổi
con đã quá đắng cay muôn vàn
Thân
đày đoạ chín năm áo vá
Hồn
phiêu diêu lạc giưã tối tăm
Trải
bao ác mộng âm thầm
Hàng
hiên lã chã mưa dầm mãi sao?...
Buồn
tưởng nhớ mai già đầu ngõ
Gió
heo may thầm nhủ nở hoa
Xót
xa tủi hận hồng đào
Tháng
năm xơ xác uá màu sương rơi
Căn
nhà lá chẳng ai tu sưả
Tấm
phên tre ngọn gió luà qua
Sân
vườn cỏ dại ganh đua
Khói
lam ảo não mẹ cha âu sầu
Học cải
tạo canh khuya thức giấc
Xã hội
đen từng bước dã man
Từng
bầy vàng vện chó săn
Trả
thù quân cán con dân cộng hoà
Rừng
Việt Bắc vi vu giá buốt
Chín
năm dài sống xót là may
Sắn
khoai nước suối qua ngày
Nuôi
mầm hy vọng đất trời kinh thiên
Tết
năm nay trời đen mây nổi
Giọt
mưa xuân buốt nhói tim đau
Nhạn
bay thăm thẳm sông hồ
Nhắn
tin cầu nguyện mẹ cha an bình
Thư
viết tiếp để dành cho vợ
Chắc
em buồn như gió muà thu
Lơ
thơ cỏ uá xác xơ
Dòng
đời hiu quạnh thờ ơ chán chường
Gần
thập kỷ buồng không vắng lặng
Những
tiếng chim nhịp đập vang âm
Trễ
tràng biếng trải cài trâm
Đầu
bù tóc rối âm thầm khổ đau!
Kià bến
nước đôi bờ hờ hững
Lục
bình trôi lẳng lặng xót xa
Cá
bơi dưới nước lờ đờ
Trên
trời một cánh chim sa ngỡ ngàng
Xuân
cứ đến não nùng bày tỏ
Xuân
lại đi bỏ lỡ má hồng
Mưa
xuân trằn trọc canh trường
Mưa
nhoè ngấn lệ mắt nàng Hằng Nga
Còn ở
đây xuân đâu thèm đến
Tấm
chăn đơn lận đận vụng về
Âm u
quang cảnh não nề
Gầm gừ
cơn lũ con đê hãi hùng
Lòng
cuả anh tan hoang đổ nát
Như
con đê thảm thiết quê hương
Sóng
tràn máu đổ thê lương
Nhọc
nhằn vất vưởng vấn vương u hoài
Đêm
thanh vắng muôn loài tê tái
Nhớ
con đường sớm tối em đi
Hiu
hiu ngọn cỏ rối bời
Ủ ê
nhan sắc đất trời cảm thương
Bao kỷ
niệm vợ chồng trỗi dậy
Dòng
sông thương nước chảy nắng vàng
Hai
hàng phượng vĩ rỡ ràng
Đầu
xanh núp bóng ngô đồng bao la...
Hồn
phảng phất miền xa quê nhớ
Gió
lao xao thầm nhủ em yêu
Căn
nhà như hư ảo tiêu điều
Em
tôi bé bỏng dáng chiều dạ lan
Anh
biết chứ nỗi buồn xa cách
Chín
muà xuân mỏi cánh chim bay
Dặm
trường cách trở canh dài
Hoa
vườn ủ rũ phôi phai cánh vàng
Con
chim khách quên đường chẳng đến
Lau sậy
già tủi hận cành khô
Gợi
miền gió cát xanh xao
Phi
lao rền rĩ muà nào là xuân?
Đoạn
thư cuối nỗi niềm trăn trở
Viết
đôi dòng nhắn nhủ con thơ
T ừ
ngày cha phải đi xa
Tháng
năm lầm lũi bơ phờ xác xơ
Đời lặng
lẽ bơ vơ trần thế
Nhà
trống trơn nóc rỏ giọt rơi
Mắt
nai ướt át đầy vơi
Mỗi lần
có khách mừng vui ngập ngừng...
Con
sáo sậu trong lồng đã chết
Chín
năm rồi con biết vì sao
Cha
con xa cách bến bờ
Vì ai
gây cảnh âu sầu từng đêm?
Tình
cốt nhục nghĩ thêm rầu rĩ
Tiếng
côn trùng phụ tử xót xa
Nưả
đêm thức giấc ngẩn ngơ
Màn
đen thăm thẳm bơ vơ cõi lòng
Tuổi
đi học mà trường không nhận
Hận
căm thù bẻ ngọn vùi hoa
Chính
quyền sủi bọt máu trào
Buá
liềm cờ đỏ đạp đầu dân đen
Nếu
có phải bước qua trường cũ
Vội
đi nhanh vì sợ chúng la
Cái
thằng cha nó đi tù
Lần hồi
rau cháu muối dưa cua đồng...
Con cứ
lớn ngày thương tháng khó
Mơ ước
thành tráng sĩ thẳng ngay
Đàng
hoàng dũng cảm ra người
Làm
nên thế giới tinh khôi nét vàng
Tạo lịch
sử oai hùng chiến cuộc
Đôi mắt
đen tổ quốc reo ca
Hương
nồng nắng hạ tóc tơ
Lâng
lâng cắp sách tuổi thơ đến trường
Con
yêu dấu canh trường đêm thảm
Nghĩ
đến con ảm đạm sầu tư
Tiếc
rằng lá rụng vàng thu
Mái đầu
nhuốm bạc giấc mơ tuổi vàng
Muà hạ
cũ băng băng tuổi trẻ
Thuở
xa xưa phấp phới diều bay
Bỗng
đâu ngọn cỏ sương rơi
Vẫn
còn hồi tưởng đất trời nổi giông
Hồn vật
vã thê lương thảm khốc
Đống
tro tàn thành phố bi ai
Dép
râu mũ cối khắp nơi
Nhà
tan cưả nát đất trời đảo điên
Con
nhớ nhé nỗi niềm than thở
Lời
cuả cha thổ lộ đêm nay
Dặn
dò sau trước mọi người
Cây
nêu tràng pháo tết này vắng cha!
12.7.2010
Lu Hà
Buổi
Chiều Tàn
chuyển
thể từ thơ Chu Vương Miện
Gặp mấy
đưá ngược xuôi nhếch nhác
Giới
xích lô ba gác gọi nhau
Đậm
đà bạn hữu như xưa
Lá
vàng lác đác dạt dào gió thu
Cũng
có đưá thuở xưa con nít
Tuổi
học trò chút chít còn đây
Quân
trường binh chủng mê say
Bốn
vùng chiến thuật nghiã này còn ghi
Giờ
khổ vậy lẻ loi cay đắng
Thương
phế binh chống gậy lang thang
Bàng
hoàng công chức giở giang
Nhà
tù cải tạo tan hoang cưả nhà
Đời
rơ ráy lượm thu rẻ rách
Buôn
chai ve nhớn nhác vượt biên
Bạc
vàng gom lại đóng thuyền
Mấy
thằng mất xác mặc nhiên giưã giòng
Lê
thân bước trên đường trần ải
Bên sạp
quầy tê tái kiếm ăn
Khâu
giày đóng sách lầm than
Mác
Lê ế ẩm vài ngàn Thưà Ân?
La
Quán Trung vẫn còn ngồi đó
Mối mọt
xông chẳng có ai mua
Tình
xưa gói trọn ưỡm ờ
Chia
ly giọt lệ sương sầu đông thu
Còn mấy
độ hoa mua trắng xoá
Cánh
rừng hoang chẳng có gì đâu?
Kià
vùng kinh tế xác xơ
Thông
reo bàng bạc vẩn vơ mịt mù
Đời
loạn thế lạc nhau tứ tán
Bởi
người ta táng tận lương tâm
Thề
non hẹn biển tình thâm
Vấp
chân hụt ngã miền Nam u hoài
Mái
chòi tranh mưa rơi tầm tã
Tấm
thân già vật vã người ơi!
Thuỷ
quân lục chiến xa xôi
Vàng
bay xao xác rã rời hoàng hôn!
13.3.2010
Lu Hà
Cảm
Nhận Chân Tình
chuyển
thể thơ Sông Hậu: Ta Yêu
Tôi cảm
nhận những lời yêu dấu
Người
là ai Sông Hậu thiết tha
Tình
người sóng nước bao la
Âm thầm
da diết thi ca não nùng...
Trải
gió bụi dặm trường cách trở
Gió
xuân thu cổ độ trăng lên
Ngậm
ngùi tâm trí muôn dân
Bao
năm đè nén con giun xéo quằn...
Tiếng
mẹ đẻ linh hồn bách Việt
Theo
bước chân thảm thiết trùng dương
Chắt chiu
biển động mù sương
Thành
xây khói trắng tang thương giống nòi...
Hồn tử
sĩ hây hây gió thổi
Khắp
muôn nơi quyết chí đồng bào
Năm
châu bốn biển dạt dào
Lạc Hồng
con cháu chan hoà niềm tin
Kià
viễn xứ thi nhân nối bước
Thú
văn chương đàn hạc theo nhau
Tâm hồn
thức dậy say xưa
Sông
Thương bến nước con đò tình chung
Không
tiều tụy chung lưng đấu cật
Ngẩng
cao đầu cất bút vì nhau
Nỗi
niềm u uất chan hoà
Gieo
từng hạt giống vườn hoa chân tình.
11.7.2010
Lu Hà
Cha
Con Cáo Cầy Từ Nhau
cảm
tác từ bài báo cuả Trạch Văn Đuỳnh
Nông
Đức Mạnh bất tài tán gái
Giật
cuả con đồ thải chơi hoài
Khác
chi là giống đười ươi
Con
sài xái nhất cha thì xái hai
Tuổi
dê cụ bảy mươi đang hám
Đời
truy hoan thịt khắm mắm nêm
Đào
hoa dâm đãng êm đềm
Rút
cho cạn tủy từng đêm dạt dào...
Ả đại
biểu vật vờ quốc hội
Bốn
lăm xuân tai tái mùi cần
Bắc
Ninh, Ninh Xá cũng gần
Minh
Tâm giám đốc cổ phần công ty
Nông
quốc Tuấn tống đi cai nghiện
Làm
công nhân ở tận Đông Âu
Vợ
non già ngãi với nhau
Dập
dìu trai gái mái đầu còn xanh
Rủ về
nước tiến nhanh như gió
Mấy lần
đò mới cũ chẳng sao
Gái
nuôi âu yếm má đào
Nổi
cơn dâm loạn nháo nhào ái ân
Bà cố
Lý phu nhân tổng cóc
Ở suối
vàng đấm ngực khóc than
Tiếng
kêu ai oán duơng trần
Làm Hồ
nóng mắt nổi sân mẹ mày...
Con
trai lão mê say tỉu sắc
Đảng
kế thưà sức lực hơn người
Âm
cung mày cứ khóc cười
Dở
điên dở dại mãi hoài điếc tai
Chuyện
đồi trụy mấy đời vỡ lở
Giả
thánh nhân thằng bố nhà mày
Tự
hào dân tộc cao tay
Hô
mưa gọi gió đoạ đầy dân đen
Nông
đức Mạnh lùi dần xuống hố
Đỗ
huyền Tâm mắc nợ ngập đầu
Hồi
môn tiền cuả nhà lầu
Ngân
hàng thế chấp cô dâu mặt dày
Lấn
sang cả tiền tài cậu cả
Tranh
ngôi nhà phường Bưởi Hồ Tây
Ba
trăm tỷ vưà mới xây
Cha
con chí choé thằng này vô ơn
Thế
là hết tình thâm cốt nhục
Từ mặt
con củ cặc còn đây
Cái đồ
mất dạy ai hay
Bí
thư tỉnh uỷ cáo cầy Bắc Giang.
7.12.2011
Lu Hà
Chiến
Hữu Năm Xưa
tặng
thi sĩ Chinh Nguyên
Mái
tóc trắng đầu mơ sương phủ
Tìm về
đâu giấc ngủ đêm nay
Để
cho môi nhạt quên ngày
Tình
ai đắm đuối vơi đầy nỉ non...
Gặp bạn
cũ trào tuôn thơ phú
Năm
lão ông chén chú chén anh
Một
thời ra tử vào sinh
Miền
Nam khói lưả chiến tranh thuở nào
Vì tổ
quốc cộng hoà quân đội
Nắm
xương tàn nhân vị thiên thu
Âm hồn
tử sĩ vi vu
Thoảng
nghe trong gió mịt mù nước non
Trời
Mỹ Quốc nguồn cơn sóng dội
Thương
dân mình bi lụy lầm than
Trần
truồng bầy sói dã man
Quê
hương tang tóc chưá chan đôi hàng...
Hồn Lạc
Việt bâng khuâng đây đó
Khắp
năm Châu bạn hữu gần xa
Đôi
dòng lệ đổ mưa sa
Văn
chương lai láng mặn mà thủy chung
Gặp lại
bạn sầu vương năm tháng
Chuỗi
ngày dài cay đắng xót xa
Ba
vùng chiến thuật năm xưa
Giờ
đây xơ xác quê nhà tang thương...
Bầy
quỷ đỏ bất lương chiếm đất
Bọn
vô loài cưỡng đoạt tài nguyên
Quốc
doanh trí trá bạc tiền
Ăn
chia phe nhóm lợi quyền tranh nhau
Năm
ông lão khổ đau chua xót
Con
trâu già lực bất tòng tâm
Nhìn
vầng mây bạc trời Nam
Nỗi
niềm u uất tím bầm ruột gan...
Chú
thích: Cảm tác tấm hình thi sĩ Chinh Nguyên và 4 người bạn già khắc khổ phong
trần.
4.6.2012
Lu Hà
Chiến
Trường Năm Xưa
chuyển
thể từ thơ Hàn Thiên Lương: Hờn Chiến Mã
Hờn
chiến mã một thời oanh liệt
Lặng
cúi đầu thống thiết thương đau
Ngàn
năm đọng hạt sương thu
Lỡ
làng chiến bại bơ vơ não nùng.
Dòng
lệ chảy hai hàng lã chã
Máu
tim phai tháo bỏ yên cương
Ngậm
ngùi nuối tiếc quê hương
Ru hồn
tử sĩ thê lương hoang tàn
Dòng
sông chảy xác thân trắng xoá
Vành
khăn tang nấm mộ u sầu
Hàng
binh thuở ấy tháng tư
Đau
buồn chiến mã hững hờ non xanh…
Rồi từ
đó đầu xanh tủi bạc
Những
chiến binh quân lực cộng hoà
Nhà
tù chế độ chẳng tha
Xích
xiềng lê gót mẹ già khóc than
Ngày
mai đó cháu con còn nhớ ?
Vẳng
bên tai tiếng hú ngựạ vang
Miền
Nam đỏ lưả bi thương
Vi vu
gió thổi chiến trường năm xưa…!
16.3.2010
Lu Hà
Song
Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 68
Chiêu
Bịp Siêu Thế Kỷ
chuyển
thể thơ Lê Thị Công Nhân: Tàu Cao Tốc Quê Em
Bảy
tháng tuổi Tuna bé bỏng
Dì
thường trêu cảm hứng thành thơ
Lớn
lên con sẽ la đà
Lạc
rang trà đá bến tàu Việt Nam
Với
cái thúng âm thầm hộp gỗ
Xi
đánh giày bàn chải con rao
Người
qua kẻ lại vẩn vơ
Bộ
hành xuôi ngược ngẩn ngơ phận nghèo
Chó
ăn đá hay gà ăn sỏi
Ruộng
đồng khô còm cõi bốn muà
Đoàn
tàu cao tốc lướt qua
Nông
dân đóng thuế ước mơ đi tàu?
Những
cánh rừng xác xơ đào bới
Gỗ
còn đâu tê tái muôn dân
Tài
nguyên sản vật tro tàn
Một
thời chuyên chính bầy đàn nhiễu nhương
Hỡi
cháu gái yêu thương bé bỏng
Một
tương lai mộng tuởng tối tăm
Bởi
người lãnh đạo nhẫn tâm
Cướp
đi tuổi trẻ Việt Nam giống nòi
Tiền
trả nợ mấy đời gánh chiụ
Lũ tham
quan hưởng thụ bất nhân
Lạc
rang trà đá con dân
Bến
tàu láo nháo bần hàn héo hon
Bao
cháu nhỏ tâm hồn trong trắng
Biết
gì đâu một nắng hai sương
Đen
thui bụng ỏng hoe vàng
Đầu
bù tóc rối lỡ làng tuổi xuân
Chúng
nhếch nhác từng đoàn thảm thiết
Quần
lấm lem bùn đất bụi đời
Bến
tàu cao tốc xa xôi
Việt
Kiều cộng sản ai người xót thương?
Hãy
cút xéo công nông khố rách
Nét
vàng son tột đỉnh vinh quang
Một
thời chủ thuyết khoe khoang
Cháu
con phản động não nùng thê lương
Lũ trẻ
con bần cùng xấu xí
Ở đâu
ra ma quỷ thế này
Nhà
ga bôi bẩn khắp nơi
Công
an lùng sục chuột giơi bạn cùng
Nọ
thuở trước bước đường cách mạng
Tin
thánh Hồ theo đảng ma cô
Đấu
tranh giai cấp hô hào
Thiên
đường xây dựng hoá ra hão huyền
Xin lỗi
nhé tuyên truyền quốc hội
Đã
thông qua năm sáu tỉ rồi
Đô la
vay mượn nước ngoài
Cháu
con trả nợ ngậm ngùi bi ai
Thôi
hãy cố lần hồi thoi thóp
Sống
bằng hơi chắt bóp lớn nhanh
Bon
chen bạc mái đầu xanh
Bán
chôn nuôi miệng năm canh tủi sầu
Tiền
trả nợ mưa rầu nắng dãi
Bởi
con tàu cao tốc vì ai?
Nhân
danh tuổi trẻ thói đời
Mực
đen giấy trắng rạch ròi xưa nay...
Nguyễn
Tấn Dũng một tay thủ tướng
Với
ba Tàu chén chú chén anh
Cha
con bù khú vây quanh
Vo ve
mâm bát ruồi xanh hút tiền
Hỡi
ai đó cậy quyền độc đảng
Sống
xa hoa dâm đãng mọi đàng
Mênh
mông trời biển hãi hùng
Hoạ
căn nghiệp chướng biển đông máu trào
Kià
dân tộc tìm đâu chẳng thấy
Chốn
thiên đàng mộng ảo bon chen
Bởi
vì thấp cổ yếu hèn
Hành
hương cờ đỏ bạo quyền công an?
23.6.2010
Lu Hà
Chiều
Thu bến Nhà
thơ
phúng điếu hương hồn thi sĩ Nguyễn Chí Thiện
Nguyễn
Chí Thiện bạn tù năm đó
Ông
ra đi trời đổ cơn mưa
Nhớ
ông một thuở xa xưa
Thuốc
lào mấy điếu đưa qua kẽm rào...
Mắt lại
kém bụng teo đói thắt
Thấy
gì đâu vũng đất thâm sâu
Cảm
thông nhặt được tình nhau
Lờ mờ
khung cưả tò vò xót xa
Còng
số tám vật vờ loạng choạng
Hai
bóng ma quờ quặng chập chờn
Cùng
nhau kiếp nạn căm hờn
Tôi
Nam ông Bắc lệ tuôn đôi dòng
Hai
xà lim thê lương ảm đạm
Cách
bức tường thương cảm bi ai
Tù
nhân lũ lượt mãi hoài
Sa cơ
lỡ vận đêm dài âm u
Tôi hải
ngoại trở về phục quốc
Còn
ông thì nỗi nhục hắc nô
Oán
thằng nói láo tự do
Nên
ông khạc đạn dùng thơ bắn thù...
Giưã
canh khuya ngâm nga ông đọc
Giọng
khàn khàn lúc đục khi trong
Tôi
nghe mà thấy mủi lòng
Vài
câu chuyển vận xót thương não nùng
Nàng
thơ dậy thênh thang hưng phấn
Bóng
cai tù lấn cấn dép râu
Rình
mò nghe trộm vài câu
Thì
thào chó suả gầm gừ hành lang...
Nàng
thơ bỗng lăn quay ngất xỉu
Vờ lặng
đi chẳng nói chẳng rằng
Dòng
đời trôi nổi hành trang
Vòng
quay Âu - Úc võ vàng tấm thân...
Ta lại
gặp ưá tràn dư lệ
Đất
Hoa Kỳ lặng lẽ hoàng hôn
Giọng
ông khàn đục tủi hờn
Mắt
ông vẫn kém thơ tuôn nghẹn ngào
Thơ
đúc đạn xuyên vào não trạng
Hai bảy
năm đằng đẵng ngồi tù
Mười
năm tôi lãnh cũng dư
Chuyện
đời gãi ghẻ mịt mù sương tan...
Miễn
hồn vẫn sắt son sông núi
Trăm
con sông biển mẹ theo dòng
Muà
xuân vũ trụ chung lòng
Ngồi
nhau bên cạnh tình thương nhân loài
Chẳng
cần đuổi muỗi ruồi nó bám
Rít
thuốc lào da xám mặt xanh
Đoá
hoa điạ ngục trên cành
Hiến
dâng tổ quốc trường thành ta xây
Tôi gục
xuống đắng cay chiếc bóng
Có mấy
vần lẽ sống gửi ông
Đời
ta giấc mộng vô thường
Trọn
tình chiến hữu quê hương giống nòi...
Hồn
phiêu bạt chân trời xa lạ
Hay
nơi đâu trên quả điạ cầu
Tôi
nay cũng bạc mái đầu
Lá
vàng rơi rụng chiều thu bến nhà...!!!
Thơ
phỏng theo thơ tự do cuả ông Võ Đại Tôn từ Úc Châu:" Tạm Biệt Bạn Tù Nguyễn
Chí Thiện "
6.10.2012
Lu Hà
Có
Bao Giờ Nhục Thế Này Chăng?
Hỡi tổ
quốc giang sơn hùng vĩ
Có
bao giờ nhục thế này chăng?
Ngàn
năm mở hội Thăng Long
Mừng
ngày quốc khánh ngoại bang bá quyền
Kià
chúng nó bầy đàn bán nước
Đã từ
lâu từng bước hiến dâng
Phanh
phui từ Phạm Văn Đồng
Nhẫn
tâm ký kết biển Đông cho Tàu
Thềm
lục điạ hoang vu sóng vỗ
Giọt
máu đào ngư phủ tuôn rơi
Bồng
bềnh xác chết nổi trôi
Hoàng-
Trường quần đảo biển khơi chôn vùi
Còn mở
hội vui chơi mất trí
Quyết
phen này nô lệ công khai
Nóng
lòng chờ đợi mãi thôi
Trải
bao thập kỷ tôi đòi cầu xin
Tham
quyền quý cha con bổng lộc
Quốc
tịch Tàu dòng tộc cao sang
Nhà
cao cưả rộng khang trang
Trọn
đời hưởng thụ ngân hàng mở mang
Thân
cóc nhái lang thang cùng tận
Khắp
năm Châu đủ chốn luồn chui
Rưả
tiền bòn rút dễ chơi
Dân
đen Nam Việt vịt giời ngó trông
Ngày
đại lễ Thăng Long đô hội
Có Tần
Hoàng hoan hỉ về chơi
Cân
đai bạo chuá thảnh thơi
Để
vua Thái Tổ ngậm ngùi khổ đau
Chúng
xảo trá mập mờ vua Lý
Còn
làm phim dẫn lối mở đường
Tràng
An thẳng tiến Thăng Long
Diễu
binh cờ xí trực thăng huy hoàng
Trong
lịch sử triều cương hưng phế
Kiểu
ngu dân bỉ ổi không hai
Hay rằng:
chỉ một mà thôi
Cam
tâm nô lệ là bầy Việt gian!
23.9.2010
Lu Hà
Cô Hồn Nỉ Non
thơ phúng điếu cho người
câu chó
Nghề câu chó phiêu
liêu mạo hiểm
Chết toàn thây tủi nhục
thê lương
Nông thôn quằn quại bi
thương
Xóm làng ngơ ngác chó
hoang bên đường
Vốn trang bị dây thừng
bao tải
Súng gây mê xe máy
thong dong
Băng dính bả độc sẵn
sàng
Bạn bè chiến hữu tiến
công thoái lùi
Đội đặc nhiệm năm mười
chiến sĩ
Xe Hon Đa giăng lưới
buả vây
Mắm tôm giềng mẻ chua
cay
Say xưa khoái khẩu chết
ngay loạt đầu
Bởi xã hội sinh ra đốn
mạt
Trộm cuả dân chiến thuật
nhà binh
Mái trường bạc mái đầu
xanh
Đấu tranh giai cấp
quang vinh bạo tàn
Đảng ép trên du côn
nén dưới
Bước vào nghề quyết
chí từng phen
Trúng câu chó đớp ra
tiền
Vợ chồng hoan hỉ liên
miên con cười
Ở Việt Nam hành nghề
trộm chó
Sống hôm nay chẳng có
ngày mai
Bắt người săn cả chó
hôi
Kỷ cương đạo đức than
ôi! Hãi hùng
Bởi xã hội luật rừng
chi phối
Như đười ươi đồng loại
giết nhau
Hảo lơ cùng cánh ba
Tàu
Mua rừng đoạt biển máu
trào lệ rơi!
Nên sinh lắm thứ nghề
quái quỷ
Chết nhăn răng thiêu
cháy toàn thân
Ven đường một nắm tro
tàn
Cô hồn thê thảm trần
gian oán hờn
Trong mưa gió vẫn còn
non nỉ
Nỗi oan khiên kể lể xa
xôi
Kiếp sau xin được đền
bồi
Nguyện làm con chó đầu
thai trả đời!
7.10.2010 Lu Hà
Cò Mồi Đặc Vụ
Tên bí thư cuối cùng cộng
sản
Tấm da già lận đận mũi
trâu
Học hành chữ nghiã qua
loa
Ngậm ngùi nuối tiếc
mái đầu phôi phai
Mới chỉ có năm mươi
ngày bão
Mà bạo guyền chế độ rã
tan
Uổng đời mật vụ chó
săn
Đông Âu sụp đổ Egon mịt
mù
Nay vội vã ngưạ già lối
cũ
Sang Việt Nam thăm chú
Triết lùn
Bao nhiêu thủ đoạn đem
bàn
Cứu nguy chế độ ngày
tàn chẳng xa
Vẫn ngoan cố tôn thờ định
hướng
Theo ba Tàu chính sách
chủ trương
Đói nghèo bệnh tật thê
lương
Mặt dày đâu có biết
thương giống loài
Cuốn hồi ký dịch ra tiếng
Việt
Được công khai bán ở
Việt Nam
Tuyên tuyền láo khoét
nhẫn tâm
Lưu manh Việt hoá thì
thầm rỉ tai...
Bằng mọi cách cứu nguy
chế độ
Tiến sĩ ma bằng giả kiếm
ăn
Cò mồi nghiệp vụ săn
văn
Môi thâm mắt trắng dã
man hại người!
29.9.2010 Lu Hà
Con Đà Điểu
Con đà điểu cắm đầu
trong cát
Lấy Mác Lê chủ thuyết
làm nền
Quậy lên rác rưởi bao
phen
Thành trì cộng sản tro
tàn gió bay
Cứ tăm tối u mê say đắm
Cả một thời đận độn thế
thôi
Trung ương hội nghị mười
hai
Mác Lê tư tưởng trọn đời
Chí Minh
Ông tổng nói mông mênh
trời biển
Vẫn thao thao bất tận
vô cùng
Đảng ta khí thế dã
tràng
Bần nông nổi dậy nưả
khùng nưả điên
Lấy giai cấp công nhân
nền tảng
Kim chỉ nam lảng vảng
vầng đông
Dật dờ mây trắng bông
lông
Vượt qua thất bại tiến
công không ngừng
Hãy kiên định chính
cương điều lệ
Nắm thắt lưng túm váy
đàn bà
Xốc lên dựng mấy chú
cò
Bàng hoàng chi bộ bơ
phờ muôn dân
Cố thiến bớt vẹn tròn
tâm huyết
Kiểm soát dân ngào ngạt
hương hoa
Tinh thần vật chất đảng
ta
Âm thầm cắt đất bà Tàu
dựng xây
Nền độc lập sóng say
biển cả
Giấc mơ hoang ông cứ
huyên thuyên
Bán rừng phá hủy thiên
nhiên
Vơ cho đầy túi vàng tiền
cuỗm mau
Phải tự chủ đổi màu biến
thái
Ngực treo đầy những
trái huân huy
Ngọt ngào son phấn ngất
ngây
Dân chủ đàn áp mặt dày
thêm lon
Càng gào thét cha con
chiến thắng
Mộng Ba Đình lồng lộng
vẻ vang
Hoàng Trường hải đảo
biên cương
Tây nguyên bô xít vinh
quang gia đình
Cứ chen chúc nhà mình
mấy đưá
Con cháu ông cha chú
thuở nào
Phòng hai cục sáu dồi
dào
Lợi quyền chia chác má
đào ngẩn ngơ!
1.4.2010 Lu Hà
Con Nhà Nghèo
Đinh Văn Hậu mới tròn
mười tuổi
Hai nghìn viên nhức nhối
đôi vai
Bát cơm đạm bạc trong
ngày
Còng lưng cõng gạch u
hoài tuổi thơ
Vì nghèo quá ngoài giờ
học tập
Giúp mẹ cha lao động
mưu sinh
Thiên đường xã hội Chí
Minh
Đấu tranh giai cấp trời
xanh thảm sầu
Dù oi bức ngày mưa
tháng gió
Cùng hai anh cực khổ
trời ơi!
Làm thuê vật vã mồ hôi
Bảy năm lam lũ cuộc đời
lầm than
Gian nhà nhỏ quanh năm
tá túc
Chủ cho thuê xơ xác tả
tơi
Ngổn ngang gạch ngói
than ôi
Sương dầm nắng dãi ngậm
ngùi mưa rơi!
Mấy tháng trước trong
khi lao động
Ngã lăn quay gạch đập
vào đầu
Chông chênh mảnh ván bắc
cầu
Trượt chân té xuống
máu trào lệ tuôn
Kià xã hội Việt Nam sa
đoạ
Sáu mươi năm cam chịu
bất lương
Đầu rơi máu chảy tang
thương
Miền Nam giải phóng
quê hương nghẹn ngào
Vai gầy guộc trẻ thơ
cõng gạch
Những sẹo dài nặng
gánh trần ai
Tham quan sách nhiễu độc
tài
Ngót gần thế kỷ lang
sài đảo điên
Lũ chúng nó bầy đàn
chó sói
Cùng công an quân đội
bức dân
Chủ trương đường lối bất
nhân
Nhượng rừng bán biển
vô luân tồi tàn
Sống phè phỡn lăng
loàn đĩ điếm
xây nhà lầu độc chiếm
xa hoa
Dân oan khiếu kiện bỏ
tù
Xóm làng tan tác xác
xơ nghèo hèn
Đinh Văn Hậu chứng
nhân thời đại
Một kỷ nguyên đồi bại
Việt Nam
Đảng quyền độc ác nhẫn
tâm
Ba hoa chữ nghiã tối
tăm mù loà!
28.5.2010 Lu Hà
Con Ruà Rụt Cổ Và Những
Oan Hồn
cảm tác theo bài báo
và ảnh cuả Trương Đạm Thụy
Kià ai thế như ruà rụt
cổ?
Đứng co ro ngơ ngáo ăn
tiền
Mặt mày tỏ vẻ bề trên
Đứng bên cột mốc cỏ liền
lá bay
À ra thế tớ thày đồng
đảng
Vẻ vang chi lảng vảng
hừng đông
Thập thò đại Hán lân
bang
Bên kia biên giới xâm
lăng bạo tàn
Theo chỉ thị Lạng Sơn
tỉnh uỷ
Lễ dâng hương bè lũ
hôm qua
Siêu thăng ngạ quỷ yêu
ma
Ngày xưa ăn cướp dân
ta hãi hùng
Còn vênh váo môi răng
toe toét
Chịu khom lưng thắm
thiết đàn anh
Núi sông một giải mây
xanh
Thờ Mao chủ tịch Chí
Minh lạc loài
Lũ con cháu gà nòi bán
nước
Quyền lợi riêng từng
bước cao sang
Gia đình họ mạc vẻ
vang
Vợ con đầm ấm non sông
đắm chìm
Nỗi đau đớn tím bầm
gan ruột
Ba mốt năm thống thiết
nguồn cơn
Khóc than tử sĩ âm hồn
Chiến tranh Trung Việt
oán hờn muôn dân
Bộ mặt thật Tàu gian đế
quốc
Được tiếp tay phản tặc
lưu manh
Cậy là con cháu Chí
Minh
Bán rừng nhượng biển
ma lanh khó lường
Chẳng biết nhục Đông
Hưng miếu hội
Tỉnh Quảng Ninh cử
phái đoàn sang
Văn công đóng giả bà
Trưng
Thêm ông Thi Sách Nhị
Nương vái chầu
Lũ chúng nó gục đầu
cúng tế
Quỳ mọp lưng làm lễ
kính dâng
Tướng quân Ba Phục
đoái thương
Kẻ hèn dân Việt khói
hương tỏ bày
Con ruà đỏ tỉ tê hải đảo
Bạch Long ơi! hùng vĩ
ngàn năm
Đón mừng nguyên thủ tới
thăm
Đề cao cảnh giác tình
thâm tím bầm
Tôi nhớ lại vào năm bảy
chín
Tỉnh Quảng Ninh ảm đạm
khắp nơi
Tiên Yên Ba Chẽ Đầm Hà
Hãi hùng Móng Cái giặc
Tàu lấn sang
Dân chạy giặc thê
lương loạn lạc
Bến Từ Sơn nháo nhác
khách đông
Đoàn người tay xách
nách mang
Trẻ già trai gái còng
lưng vác đồ
Người thiếu phụ xác xơ
phờ phạc
Vành khăn tang nặng nhọc
địu con
Dắt tay bé gái lon ton
Tuổi chừng sáu, bảy,
thần hồn tả tơi
Một bà cụ diù người khốn
khổ
Bậc thềm ga vật vã rã
rời
Vây quanh bát nước nắm
xôi
Thảm thương tê tái lệ
rơi lưng tròng
Chồng bị giết ở vùng
biên giới
Đi tuần tra cùng với
dân quân
Bắc phương bắn chết dã
man
Làm ma vội vã tinh thần
mẹ con...
Ôi tổ quốc giang sơn
còn đó
Mà hôm nay sao nỡ lụi
tàn
Bao nhiêu khó nhọc vô
vàn
Lẽ nào cam chiụ nhục
nhằn vong nô
Hãy đứng dậy mở to đôi
mắt
Tấm dư đồ rách nát vì
ai
Mác Lê chủ thuyết lỗi
thời
Chí Minh Mao Trạch lạc
loài quỷ vương
7.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét