Song Thất
Lục Bát Chùm 113
Hương Tiền
Kiếp
Anh đã gặp em từ dạo thuở
Mắt huyền mơ chan chưá
tình đời
Ở đâu trong cõi mù khơi
Tìm trong vạn kiếp xa xôi
trập trùng...
Lòng thổn thức mênh mông
sóng vỗ
Chén rượu đào thu thảo em
ơi!
Để rồi cách biệt trăm nơi
Bụi hồng gió cuốn chơi vơi
biển trời...
Hãy để mãi cho đời đắm đuối
Ngàn năm trôi mát rượi
hoàng hôn
Hương hoa lơi lả bồn chồn
Từng cơn sóng vỗ đòi cơn dạt
dào...
Đừng ngần ngại bơ vơ trần
thế
Trái tìm sầu rên rỉ chưa
phai
Oan khiên mang xuống tuyền
đài
Xót thương duyên phận canh
dài mưa chan...
Em đừng sợ tơ duyên bạc bẽo
Chẳng bao giờ chéo néo
giai nhân
Đôi ta chưa có nợ nần
Anh đây em đó dạm ngàn
trùng dương...
Hương tiền kiếp vấn vương
còn mãi
Cõi trần gian ân ái là bao
Thiết tha anh để lời thơ
Nghìn sau gặp lại bên bờ
sông Hương...
Vườn ngự uyển bướm hồng rạo
rực
Trúc mai vàng khuân ngọc
đài trang
Thướt tha bóng liễu nhẹ
nhàng
Hàng Nga cung Quảng dỡ
dang bẽ bàng...
cảm tác khi đọc thơ Mai
Hoài Thu: Gởi Hương Theo Gió...
20.7.2012 Lu Hà
Giận Hình Đập Vỡ Gương
Nàng rầu rĩ tấm gương méo
mó
Trái xuân đào nhõng nhẽo
buông xuôi
Ghẹo nhau tóc xoã tả tơi
Phong sương hạt muối xa
xôi não nề...
Làn môi nhạt ê chề năm
tháng
Cuối chân mày lãng đãng
chim ri
Tuổi vàng xuân ngọc hoa
thì
Dung nhan tiều tụy rầm rì
suối reo...
Máu cuồng nhiệt băng đèo
vượt biển
Buồm xác xơ lận đận lênh
đênh
Trái tim đôi ngả thác ghềnh
Nẻo trôi sóng nước nẻo dềnh
sông tương...
Sóng dào dạt trập trùng
chưa lặn
Thủy triều dâng mấy bận
tang thương
Phận hèn cam chịu quê
hương
Đói nghèo bệnh tật thê
lương não nùng...
Giá chi được biển đông cưỡi
sóng *
Chém cá kình khí trượng
nam nhân
Việt Khang sôi sục cung
đàn
Sông hồ nặng gánh giang
san ngặt nghèo *
Nàng thổn thức chó mèo vờn
mãi
Dân tộc ta tê tái xót xa
Chữ vàng chữ bạc mịt mù
Tam Sa diễu cợt gà rù kêu
la
Giặc phương bắc dày vò tâm
não
Chúng hè nhau chủ nghiã dựng
xây
Tay không xa xẩm mặt mày
Vong nô thuộc quốc cáo cầy
phởn phơ...
Hình thổn thức bơ phờ bối
rối
Người ngoài gương nhức nhối
cũng đau
Chắp tay ôm lấy mái đầu
Đôi ta bạc bẽo dãi dầu gió
sương...
cảm tác từ thơ lục bát cuả
Thi Nguyên: Tâm Sự Người Trong Gương
* "Tôi muốn cưỡi cơn
gió mạnh, đạp bằng sóng dữ,
chém cá Kình ở biển Đông,
đánh đuổi quân Ngô,
giành lại giang sơn, cởi
ách nô lệ,
chứ tôi không chịu khom
lưng là tì thiếp người ta".
Triệu Thị Trinh
* "Giang hồ quen thú
vẩy vùng,
Gươm đàn nửa gánh, non
sông một chèo."
Tả về Từ Hải cuả Nguyễn
Du.)
22.7.2012 Lu Hà
Muà Sau Gặp Lại
tặng nữ thi sĩ Hương
Nguyên
Trăng lọt cưả mơ màng thục
nữ
Trên con thuyền lảo đảo
men say
Điệp vàng mơn trớn ai hay
Hạt sương ướt cánh ngất
ngây môi hường
Ngóng chim nhạn tơ hồng
Nguyệt Lão
Loan báo tin từ thuở xa
xưa
Thơ đề lá thắm chàng đưa
Xuôi dòng nước chảy lưa
thưa bướm đào
Bao thế kỷ hoa rầu cỏ rối
Thuyền tình em lạc lối xôn
xao
Trùng dương sóng vỗ đôi bờ
Để người trong mộng ngẩn
ngơ đợi chờ...
Trăng suồng sã lẻn vào ân
ái
Như Tiên Đồng Ngọc Nữ người
ơi!
Ngàn thu biền biệt xa xôi
Tơ vương chưa dứt bồi hồi
trần ai?
Theo lối mộng thiên thai bồng
đảo
Khách tình thơ ai đó dạo
chơi
Trăng vàng tha thiết lả
lơi
Muà sau gặp lại ở nơi điện
vàng...?
Vượt sóng ái đại dương bể
khổ
Tìm đến nhau chan chưá bao
lời
Ngọc ngà hợp cẩn kim bôi
Đuốc hoa rừng rực chơi vơi
nưả vời
Đàn cao vút đất trời mưa đổ
Giọt ba thu dìu dịu hoang
vu
Điệu trầm suối đục âm u
Canh ba gà gáy mịt mù
sương rơi!
thơ cảm tác từ bài thất
ngôn bát cú cuả Hương Nguyên: Tương Tư
3.8.2012 Lu Hà
Tìm Trái
Tim Vàng
Chào anh Nhã! nóng lòng
tìm vợ
Tấm hình anh chan chưá nụ
cười
Đọc thơ tâm sự bồi hồi
Trước bàn máy tính một trời
mây xanh...
Phận em thế quả xanh trái
chín
Vẫn cô đơn lận đận tình
yêu
Phấn hương rơi rụng sớm
chiều
Sắc chưa trọn vẹn yêu kiều
thướt tha...
Không ong bướm lượt là lả
lướt
Gái miền Nam chân chất đó
nha
Miệt vườn chăm chỉ thật
thà
Da hơi bánh mật mặn mà Cửu
Long
Thơ anh viết mênh mông biển
cả
Làm cho em mộng ảo mãi
hoài
Phải chăng Thượng Đế an
bài
Cho bầu với bí đêm dài tơ
vương ?
Hỡi anh Nhã trông trăng nhắn
nhủ
Nguyện cùng Hoa rau cháo
muối dưa
Nếu không hợp cũng chẳng
sao
Mỗi người mỗi ngả nghẹn
ngào chia ly
Gái hương sắc độ thì xuân
nở
Bướm ong vờn đau đáu anh
ơi!
Anh sinh vào tuổi con gì?
Để em xăm quẻ thầm thì nhỏ
to...
Quay số máy em chờ anh nhé
Xi xan uây rồi bảo san y
Dồi dào ấm áp mê ly
Liêu pha bốn bảy anh ghi
vào lòng
Nhớ đừng quên đầu dòng
không chín
Gái Bạc Liêu chưa nhận trầu
cau
Gió sương tầm tã bốn muà
Ngõ nhà dầu dãi điã dầu hư
hao...
Bởi anh cũng hào hoa chữ
nghiã
Bút nghiên này tâm dạ ưu
tư
Giấy hồng thảo một bài thơ
Đôi dòng mộc mạc cánh đào
phù du...
Bao suy nghĩ trầm tư mặc
tưởng
Ánh mây vàng bảng lảng
hoàng hôn
Đọc thơ hồi hộp trào tuôn
Nghe con sóng vỗ đòi cơn
nhip cầu...
Anh tuổi cũng chắc là trai
trẻ
Rất ga lăng đắm đuối với đời
Trải qua năm tháng ăn chơi
Giờ đây tu tỉnh là người
siêng năng...
Em rất thích trai hùng tuấn
kiệt
Để luyện rèn gang sắt
thành kim
Em không tin phận nổi chìm
Ông Tơ bà Nguyệt theo chim
hỏi trời...
Nếu không ngại e dè bối rối
Hoa chỉ đường dẫn lối cho
anh
Sắc màu khởi sự Tân Bình
Thanh mai trúc mã chúng
mình bên nhau...
Phải thành thật mượt mà đầm
ấm
Chớ như loài ong bướm chơi
hoa
Canh khuya thơ thấm nhạt
nhoà
Sam xi ơ một chan hoà thủy chung!
Chú thích: cảm tác và chuyển
thể từ thơ Cao Kiều Hoa ở Taiwan gửi Trần Phong Nhã ở Tân Bình Việt nam
26.7.2012 Lu Hà
Tiếng Sáo
Theo Mây
Tiếng dịch thổi nghe mà
réo rắt
Lơ lửng cao tha thiết đâu
đây
Cớ sao thổn thức vơi đầy
Lưng trời ngăn ngắt mây
bay chập chờn
Điệu trầm bổng nỉ non van
lạy
Gió heo may ngai ngái hồ
thu
Sương hồng thoa nhẹ bông
lau
Lá rơi sóng biếc chân cầu
bóng ai
Dáng thơ thẩn ngày dài sợ
mất
Sắc đẹp rồi lất phất tả
tơi
Hoàng hôn lay lắt buông
lơi
Hồn theo tiếng sáo xa xôi
chân trời...
Lòng man mát bồi hồi tình
ái
Tấm khăn hồng đẫm lệ phôi
phai
Má đào duyên nợ trần ai
Xót xa ân hận tuyền đài
còn vương
Cũng có lúc như dòng suối
chảy
Nước trong xanh thủ thỉ
nguồn cơn
Uớc mơ trọn vẹn chồng con
Long lanh ánh mắt môi son
má hồng
Ta lững thững trên đường sỏi
đá
Nghe bước chân lạo xạo
hoang vu
Lòng ta trống trải mịt mù
Sơn khê dặm nẻo phù du thế
trần...!
cảm tác theo bài thơ tự do
cuả Thế Lữ: Tiếng Trúc Tuyệt Vời
27.7.2012 Lu Hà
Tình Cò
Già
Đời khối chuyện tai ương
trái khoáy
Kể bạn nghe ma quái lắm
chiêu
Tội cho một cụ Việt Kiều
Năm mươi mấy tuổi bóng chiều
hắt hiu
Yêu say đắm mĩ miều trăng
gió
Chat thoả phanh suốt cả
ngày đêm
Hơi da nóng bỏng êm đềm
Trên mành hình ảnh nỗi niềm
ầu ơ...
Thay mắt kính như Châu Nhuận
Phát
Mhuộm tóc đen thắm thiết Đức
Hoà
Tin rằng có số đào hoa
Đôi mươi mười tám nhạt
nhoà canh thâu...
Cứ chí chát độ vưà tròn
tháng
Anh yêu ơi! Quà tặng cho
em
Nỉ non ân ái nỗi niềm
Tìm già ửng máu lưỡi liềm
trăng treo...
Vội mua nhẫn dù nghèo túng
quẫn
Được mấy hôm gái giận phàn
nàn
Đòi mua máy tính cho gần
Ngàn đô chắt bóp giai nhân
đẹp lòng...
Nàng lại muốn thong dong A
Mốc
Say men tình chàng ngốc cũng
vâng
Mạo danh bác sĩ đàng hoàng
Lẽ đâu kiết xỉ ngân hàng
là bao...?
Cảnh ngang trái thân cò
hãnh diện
Trót phóng lao phải dấn
theo lao
Hồi hương tính chuyện bẻ
đào
Trắng tay đồng cỏ xác xơ dật
dờ...
Khoác áo vét vịt vờ tiến sĩ
Đến phi trường chẳng thấy
em ra
Taxi lọ mọ hỏi nhà
Bàng hoàng gõ cưả âu sầu
ngẩn ngơ
Tôi với bác nào đâu quen
biết
Mà bỗng dưng nhất thiết nhận
vơ
Bước ra một ngã côn đồ
Chồm lên giận dữ thớt dao
dạn dày...
Này ông lão xéo ngay cho rảnh
Không đi ngay chớ trách thằng
này
Trong nhà sẵn có chó đây
Xé cho tan xác ra ngay bây
giờ
Mặt đờ đẫn buồn thiu thất
thểu
Ra sân bay tiu nghỉu về
nhà
Đồng xanh cắt cỏ như xưa
Lương đều trả góp nắng mưa
dãi dầu...
Trên đất Mỹ phận già cô độc
Tìếng Tây thì cộc lốc mấy
câu
Mấy bà quá lưá lầu bầu
Ti toa ngô ngọng mái đầu bạc
phơ...
Hận muôn kiếp căm thù phụ
nữ
Thân cò già bận bịu sớm
khuya
Nợ nần chồng chất khổ đau
Tự do dân chủ xót xa thế
này...!
cảm tác từ một bài thơ tự
do không rõ tác giả trên mạng
29.7.2012 Lu Hà
Song Thất
Lục Bát Chùm 114
Phút Yên
Lặng
tặng Hoaitrang vu
Phút yên lặng mà sao da diết!
Hoài Trang ơi! Thắm thiết
tình đời
Miên man bên gốc cây sồi
Lờ đờ cá lội thuyền trôi
theo dòng
Trời đẹp quá mênh mông bát
ngát
Hàng liễu xanh lướt mướt
sương rơi
Bướm ong ngơ ngác bồi hồi
Áo dài hoa tím là người
hay tiên?
Nước xanh biếc thiên nhiên
huyền diệu
Soi bóng hình những mái
nhà gianh
Chim khuyên nhảy nhót trên
cành
Điệu hò mái đẩy kinh thành
mờ xa
Cảnh Bà Riạ Vũng Tàu đâu
đó
Cửu Long Giang tầm tã khổ
đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Nưả già thế kỷ chân cầu lệ
tuôn
Nàng trở lại sóng cồn biển
động
Nỗi u hoài vọng tưởng xa
xưa
Áo em trắng dưới hàng dưà
Gốc cây phượng vĩ nhạt
nhoà bóng ai...
5.10.2012 Lu Hà
Tà Áo Quê
Hương
tặng Thanh Xuân
Chiều áo luạ Hà Đông phấp
phới
Giưã Sài Gòn mát rượi hồn
anh
Yêu em mềm mại chân thành
Tình anh đắm đuối năm canh
nghẹn ngào...
Xa Hà Nội đôi bờ cách trở
Cầu Hiền Lương bão tố ngăn
đôi
Lòng anh rười rượi bồi hồi
Bởi tà áo trắng xa xôi dạt
dào...
Anh vẫn nhớ thuở nào bé bỏng
Bên cầu ao thưả ruộng
nương dâu
Mẹ cha năm tháng dãi dầu
Bờ tre soi tóc mái đầu ai
xanh...
Mà nay đã mộng thành mây
khói
Muà thu buồn đau nhói
hoàng hôn
Chân dung anh vẽ mảnh hồn
Mắt huyền ngây ngất sườn
non cánh đào...
Em chẳng nói thơ vào mộng ảo
Tuổi học trò màu áo tinh
khôi
Nôn nao rặng liễu chân trời
Viễn Đông hòn ngọc sáng ngời
lòng anh...
Em chợt đến yến oanh thỏ
thẻ
Rồi lại đi tê tái mưa rơi
Phượng tàn cúc nở chân đồi
Bướm ong chẳng biết tả tơi
nắng vàng...
Anh vụng dại ngỡ ngàng ngơ
ngác
Giận thơ anh chẳng bước
theo đường
Nỗi sầu nằng nặng bi
thương
Chạy theo sám hối mùi
hương nhạt nhoà...
Đời chiến sĩ xa nhà biền
biệt
Khắp ba vùng chiến thuật
miền Nam
Anh yêu tà áo âm thầm
Rừng xanh ảm đạm vang âm
cõi lòng...
Trời Mỹ Quốc bóng hồng lồng
lộng
Chào muà xuân thấp thoáng
Hà Đông
Vẫn tà áo trắng vấn vương
Thương người thiếu nữ quê
hương thuở nào...!
thơ cảm tác theo bài thơ 8
chữ cuả Nguyên Sa: "Áo Luạ Hà Đông"
30.9.2012 Lu Hà
Em Hãy Gọi
Đúng Tên Anh
Đừng gọi anh Hà Lu em nhé
Anh sẽ buồn lắm đấy nghe
không
Tâm hồn thầm lặng tơ vương
Hoàng hôn buông thả chiều
thương cô mình
Em có nghe yến oanh khúc
khích
Muà thu về lấp lánh vì sao
Tình anh theo những vần
thơ
Ngân Hà đắm đuối bến mơ mộng
hờ
Em hãy gọi Lu Hà mãi nhé
Tên cuả anh khắc trái tim em
Ru em giấc ngủ êm đềm
Bài ca muôn thuở nỗi niềm
bay xa...
Anh chỉ muốn yêu chiều da
diết
Cả những điều nhỏ nhặt vu
vơ
Lưả hồng sưởi ấm đêm thu
Lá vàng xào xạc mịt mù
sương khuya
Tình thiếu phụ bao la biển
cả
Dòng sưã tươi mát dạ em
ơi!
Nuôi anh khôn lớn nên người
Làm thơ trả nợ cho đời nở
hoa...
5.10.2012 Lu Hà
Anh Tôi Lấy
Vợ
Xưa anh kẻ sông hồ hay
nghiện
Thuyền lênh đênh thích
chuyện lãng du
Bao phen sương khói mịt mù
Đi mây về gió mặc thu lá
vàng
Đến Hà Nội lang thang dạo
gót
Sáng hôm sau chẳng biết đi
đâu
Phong sương dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự bể dâu đoạn
trường
Bạn bè vẫn nhớ mong thường
hỏi
Hắn lên rừng tìm lối tu
tiên
Hay mò đáy biển giăng lên
Ngưạ quên gốc liễu đò quên
bến bờ
Bỗng sáng nay thấy tờ thiếp
báo
Có một người cưới vợ giưã
đông
Mẹ hiền nhắc nhở yêu
thương
Anh tôi đã chịu thật không
mới kỳ ?
Anh chú rể còn ai dâu đó
Lá lià cành mây đã hết bay
Aha! Thuyền cắm bến này
Ngưạ hồ hết chạy heo may hết
đuà
Trời xanh thẳm không muà
thu nưã
Mộng hải hồ cạn điã dầu
hoen
Phấn son chí lớn đã quèn
Con ngoan vợ đẹp nhóm nhen
lưả hồng
Thôi hết nhé thiên bồng hải
đảo
Bướm ong buồn tìm dấu chân
anh
Cánh rừng còn nhú mầm xanh
Trường thiên tình ái thôi
đành bỏ qua...
Thân thứ lữ quay đầu về Bắc
Chỉ xa anh lỡ bước nhịp cầu
Vạn trùng cách trở vực sâu
Mừng anh một chút nhớ nhau
gọi là
Còn sót lại sơn hà sớm tối
Một mình tôi lủi thủi ngậm
ngùi
Trong tay người đẹp sụt
sùi
Nhớ anh chén rượu ngủ vùi
qua đêm...
cảm tác từ thơ Nguyễn
Bính:" Chú Rể Là Anh"
1.10.2012 Lu Hà
Chuyện
Tình Tôi Và Nhi
Trời trở lạnh u tôi bọc lại
Để có hàng cất rượu ủ men
Mền chăn ấm áp vô biên
Chị em cô nhỏ một miền xa
xôi
Cô hàng xóm từ thời thơ ấu
Tên là Nhi bé nhỏ cùng
chơi
Chị cô bán rượu ngoài trời
Chiều chiều vãn chợ mua
đôi phần quà
Chúng tôi vẫn la đà sớm tối
Lúc vắng nhà lượm mỗi cánh
hoa
Bưởi cam thơm ngát ngạt
ngào
Bỏ nồi chưng cất ngồi chờ
từng hôm
Bôi đầy tóc bảo thơm đấy
chứ
Nước hoa ngoài tỉnh có thấm
đâu
Đuổi chuồn bắt bướm cầu ao
Tung tăng đuà rỡn mấy muà
xuân tươi
Một buổi tối nhà Nhi có giỗ
Chị Nhi cho uống rượu cay
cay
Để rồi chếnh choáng cùng
say
Ôm nhau hai đưá ngủ ngay
trên giường
Vừng dương dậy thẹn thùng
ngớ ngẩn
Chị Nhi cười bẽn lẽn làm
sao
Thầm thì chị kể với u
Mẹ mừng tôi có nàng dâu đỡ
đần
Thời buổi ấy bình an thắm thiết
Nhi và tôi quấn quít bên nhau
Thế rồi chẳng biết dọn đâu
Mẹ tôi mất sớm khi chưa bạc đầu
Trời lại bắt tôi là thi sĩ
Bạn gái hiền đắm đuối men say
Trắng trong tuổi ngọc vơi đầy
Vườn cam bỏ lại chuỗi ngày ngây thơ
Tôi dan díu dập dìu mây gió
Rượu ái tình chan chưá đào tiên
Kinh thành rạo rực liên miên
Vườn trần thuốc độc mọi miền hương bay
Đời du mục dạn dày gai góc
Hoa cát vàng chim chóc hoan ca
Trăm sầu nghìn tủi ta bà
Men nồng gạo nếp nước hoa mịt mù
Bẽ bàng lắm Nhi sao có biết
Xa cách rồi da diết người ơi!
Duyên lành rồi cũng bỏ tôi
Sông hồ bến lạ chơi vơi cuộc đời
Tôi ngẫm nghĩ rằng Nhi tươi rói
Đoá hoa hồng dưới mái nhà gianh
Chị em vẫn sống yên lành
Hồn trinh non đẹp sương thành khói mơ
Nhi đẹp lắm tuổi thơ tóc ngắn
Huống bây giờ đã đến xuân thì
Mộng hồn tôi lại thấy Nhi
Hàng hiên lã chã đầm đià sương rơi
Ở xóm chơ nhà Nhi vách nưá
Cũng mấy nhà sương giá buồn không?
Chợ chiều đứng đợi đò đông
Bóng nhi quảy gánh bướm hồng xôn xao
Tơ tưởng mãi mây mờ mỏng mảnh
Vườn nhà Nhi hoa cảnh cam trồng
Chị Nhi năm trước lấy chồng
Năm sau Nhi lại theo đường vu qui?
Đời lưu lạc nay đây mai đó
Buổi chiều nào gõ cưả trú mưa
Trong nhà có tiếng người thưa
Giật mình chết lặng Ngọc Nga mỉm cười...
Bên lò sưởi bồi hồi xao xuyến
Nhi rót đưa mời chén rượu đầu
Cùng nhau ôn lại chuyện xưa
Ngậm ngùi hai đưá châu sa lệ nhoà
Tôi kể lại rằng u đã mất
Một mình thôi chẳng biết trôi đâu
Nhi rằng: hoa cỏ dãi dầu
Đời người thì mấy muà thu lá vàng...
Chị em mới lấy chồng năm ngoái
Giồng cây cam ở mé tây nhà
Ý rằng chờ đợi hoa ra
Văn nhân thi bá đậm đà ghé thăm
Em ở lại âm thầm trống trải
Lạn Tương Như Trác Thị anh ơi!
Lâm Cùng cũng chẳng xa xôi
Đất lành chim đậu chờ người năm xưa...
Tôi xúc động gục đầu thổn thức
Ôm ghì Nhi náo nức bấy lâu
Phong sương chưa thoả mái đầu
Thuyền tình ghé bến vườn rau luống cà
Rượu cất kỹ men chua ủ khéo
Để cho người thiên hạ say nhau
Gặp muà mơn mởn trầu cau
Qua sông thăm chị chân cầu gió đưa
Ôi! mộng tưởng là hư hay thực
Thực hay hư tâm thức con người
Yêu Nhi bằng trái tim côi
Rượu hoa đôi lưá dưới trời nước non
Nhưng mộng mãi nguồn cơn sầu khổ
Hoa đã thưà rượu ế tình tôi
Gặp nhau chi muộn mất rồi
Giang hồ cát sĩ nổi trôi luân hồi...
thơ cảm tác khi đọc bài thơ cuả Nguyễn
Bính: Hoa Với Rượu
3.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét