Chiều Thu Sương Khói
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Vàng khô khô theo gió hiu may
Mây thu ảm đạm xa bay chốn nào?
Tâm tư kỷ niệm lao xao
Tràn trề xao xuyến ngạt ngào hương đau
Ngậm ngùi nhớ lúc bên nhau
Trời thu lá rụng chân cầu bóng em
Anh ơi! Biền biệt dấu quen
Thẩn thơ tìm lá xanh ghen giận lòng
Nỗi niềm nghe gió thu không?
Hỏi người thuở ấy bên song cưả buồn
Hôm nay chiều lạnh rèm buông
Hoàng hôn rủ bóng thương mong ngóng chờ
Phương xa sương lạnh khói hờ
Để ai phải chiụ mang thơ u sầu
Sông hương thăm thẳm lòng sâu
Chiều nay tan nát như màu khói sương
Miền Nam một dải xa thương
Chiều thu thoang thoảng tơ vương cõi
lòng
Phong ba thoả trí tang bồng
Quê hương ngàn nỗi hương nồng gió thu
15.9.2009 Lu Hà
Đêm Sầu
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Ngoài hiên tàu lệ vơi đầy
Giọt sương thánh thót xáo gày ngày xuân
Nằm nghe bể dội ca luân
Trầm luân khổ aỉ đằng vân mây buồn
Nổi lòng rầu rĩ mưa tuôn
Trần gian còn kẻ đêm buồn thấu chăng?
Thuyền trăng lưng gió sao băng
Cô đơn thoang thoảng nhỡ nhàng thuả xưa
Nỗi mình tê tái đêm sâu
Phong trần dấu bụi hồn đau héo mòn
Trăng soi đuà rỡn giận hờn
Tình vương xa vấn lòng son khéo nhoà
Ngẫm thân phù thể trôi qua
Bồng lai mộng gửi trăng già thảnh thơi
Thuyền tình lạc lối xa khơi
Luân hồi trôi nổi kiếp đời sầu tư….
14.8.2009 Lu Hà
Biết Phải Làm Sao
Anh biết lắm hồn thu phảng phất
Gió thu buồn cô quạnh làm sao?
Thương em hết sáng chiều tà
Bồi hồi thổn thức hết vào lại ra
Thư em viết âu sầu tê tái
Vẫn than phiền bao nỗi trầm luân
Còn anh thì cũng chẳng hơn
Cố hương biền biệt hoàng hôn ngậm
ngùi...
Giá có được yêu chiều ân ái
Để vơi đi bao nỗi đắng cay
Tình thương mang lại niềm vui
Trái tim ấm áp cho đời em ơi!
Hãy dấn bước vui tươi em nhé
Vượt lên trên bao nỗi khó khăn
Xoá đi bực bội trần căn
Ngày dài tháng rộng muà xuân én về
Bao kỷ niệm tràn trề xúc cảm
Những đêm dài trằn trọc thâu canh
Mặn mà như giọt biển xanh
Ngọt ngào như tiếng chim oanh trong vườn!
Anh phải biết làm sao đây nhỉ
Để em tôi vui với tháng ngày
Sẻ san cốc lệ đầy vơi
Chắt chiu từng hạt muối đời cho nhau!
11.1.2011 Lu Hà
Nàng Thơ Lại Về
Nhớ em anh lại làm thơ
Vẩn vơ sớm tối làm sao bây giờ?
Suối mơ anh đã cạn nhiều
Hoang vu cỏ dại hồn thơ não nùng
Tâm hồn anh ở cung trăng
Hằng Nga đóng cưả canh trường ủ ê
Lang thang khắp cả phương trời
Nàng thơ như muốn lánh người tình xa
Còn em trốn chạy nơi nao?
Để anh vò võ âu sầu nhớ mong
Sao em chẳng viết đôi dòng
Rằng em vẫn nhớ vẫn thương anh nhiều
Hai người đôi bến tương tư
Bên bồi bên lở la đà chảy xuôi
Mưa rơi tầm tã mấy hồi
Phù du mấy kiếp luân hồi mấy chương?
Dở hay trong cõi vô thường
Ái ân mấy thuở mặn nồng mấy canh
Tư duy bạc mái đầu xanh
Trùng dương xa cách tâm tình quẩn quanh
Không gian truyền tải tâm linh
Hữu duyên giao cảm bóng hình cuả nhau
Hãy cho cộng hưởng giao thoa
Trái tim rung động nàng thơ lại về...!
10.11.2011 Lu Hà
Rót Vào Lòng Nhau
Ngẩn ngơ trong giấc chiêm bao
Đào nguyên dẫn lối động nào ái ân?
Thân tôi còn gửi nhân gian
Hồn đà theo gió trăng ngàn mây bay
Tình tôi lưu luyến đầy vơi
Tâm linh trí tưởng tuyệt vời thế sao?
Ô kià biển rộng bao la
Ruột tằm vương vấn thiết tha là nàng
Trùng dương dặm thẳm vô cùng
Đoá hoa chẳng nỡ giưã đường để rơi...
Thương con chim nhỏ lẻ loi
Vì ai mà phải rã rời chân mây...
Tìm nhau khắp bốn phương trời
Trốn sao cho khỏi đắm say tình người
Thư tình rồi sẽ tới nơi
Hàng hiên thánh thót bồi hồi giọt mưa
Trái tim thổn thức vô bờ
Ngăn sao giòng chảy rót vào lòng nhau
Hỡi người đa cảm đa sầu
Phải duyên thì thắm phải tơ thì gần
Tháng năm mòm mõm ngày xuân
Trăng tròn lại khuyết hợp tan là thường
Cuộc tình mây gió ru dương
Âm ba mấy đoạn dở dang mấy sầu
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Trần gian ấm áp nghẹn ngào cõi tiên...?
11.1.2011 Lu Hà
Hơi Ấm Bàn Tay
Hoạ thơ Lê Nhiên Hạo: Mười Thương Chín
Nhớ
Búp măng như ngọc trắng ngà
Lâng lâng mềm mại vẫn là em đây
Nâng niu mười ngón tay dài
Trăm thương ngàn nhớ vơi đầy biển khơi
Quên sao ân ái tình người
Xa nhau thì vẫn dưới trời thương yêu
Nhớ Hàn Mạc Tử khi xưa
Áo em trắng quá sương mù mây trăng
Lang thang Nguyễn Bính dặm đường
Cung đàn nưả khúc tình trường khổ đau
Riêng anh đứng đợi chân lầu
Chờ cô thiếu nữ hảo cầu trong tay
Nguyện thề ôm cả tình say
Cố đô ngày đó đắng cay phận mình
Chia ly ngấn lệ vòng quanh
Thương con đò vắng cổ thành sầu đưa….
Hôm nay nào có ai ngờ
Phong trần dầu dãi trôi qua tuổi vàng
Bàn tay ngần ngại trắng hồng
Xanh xao ngấn lệ nỗi lòng sương thu
Mảnh mai kià đoá sen tù
Bùn lầy nước đọng bên cầu lệ rơi!
Giai không tứ đại chôn vùi
Gạt bao tạp niệm bụi đời sầu thương
Tình thù duyên thế đoạn trường
Tâm trong tĩnh lặng dốc lòng đạo tu!
12.11.2009 Lu Hà
Thơ Tình Chùm 42
Trách Nàng Xuân
“Hoa xuân chưa nỡ sao tàn uá
Để lại trong tim vạn cổ sầu…”
Xuân vẫn là xuân ngàn thế kỷ
Tình xuân chan chưá gió trăng mơ…
Có người thiếu phụ thương xuân khóc
Giọt lệ đầy vơi má ướt nhoà
Xuân đến xuân đi xuân bạc bẽo
Mỗi năm vương nặng mối tương tư
Xuân cuả mọi người xuân cuả ta
Mà sao mây gió hững hờ qua
Cho xuân buồn tủi bao thương nhớ
Trằn trọc năm canh một cánh đào..
Xuân đã đến rồi em thấy không?
Cùng anh nâng chén rượu tang bồng
Hoa tiên bút tích hồn thu thảo
Gửi lại cho đời bao mến thương!
21.1.2011 Lu Hà
Cho Anh Một Lời Xin Lỗi
tặng Hoàn :” Gác Nhỏ Đêm Xuân”
Muà xuân năm ấy gặp em
Rồi bao kỷ niệm êm đềm bên nhau
Hôm nay lòng lại ngẩn ngơ
Hương Lan thánh thót bên bờ sông tương
Chợ hoa pháo tết rộn ràng
Phất phơ tà áo theo dòng thời gian
Anh đi thành nội nắng tràn
Phượng rơi hè phố thu tàn gió đông
Tràng Tiền phố Huế còn thương…
Tháng năm biền biệt sầu vương khói mờ
Chân cầu nước chảy lững lờ
Lá rơi xào xạc bao giờ thì thôi…?
Em coi anh đã chết rồi
Tan vào dĩ vãng một thời thoảng qua
Tìm anh trời đổ cơn mưa
Thương em anh biết làm sao bây giờ?
Sinh ra trong cõi ta bà
Bao nhiêu hệ lụy đẩy đưa cuộc đời
Yêu em sao lại bỏ đi….?
Trái tim đa cảm ngậm ngùi khổ đau
Một lời đáng giá bao nhiêu
Mà còn xin lỗi tủi sầu em ơi!
Nợ tình theo lá sông trôi
Hợp tan bèo bọt lệ rơi mấy hàng!
25.1.2011 Lu Hà
Duyên Phận Bẽ Bàng
viết cho N
” Một ngày tình bỗng khói sương
Tôi về gom chút tàn hương cuối trời”
Anh đi biền biệt mất rồi
Không hề ngoái lại một lời chia ly
Hận tình là bởi vì ai
Trái tim băng giá suốt đời chẳng quên
Tưởng rằng thục nữ thuyền quyên
Ngây thơ lầm lỡ thản nhiên hững hờ
Cuộc tình xao xác ba thu
Đời hoa tan nát bến bờ nổi trôi…
Đến khi em hiểu than ôi!
Lòng anh đắm đuối khác người trần ai…
Yêu anh thì đã muộn rồi
Chinh nhân dặm thẳm xa xôi ngàn trùng
Nhớ thương thì cũng lỡ làng
Đời anh như cánh chim bằng tung bay
Tháng ngày khô héo cỏ cây
Đất trời lồng lộng đắng cay nỗi lòng
Dù cho em có lấy chồng
Anh đi lấy vợ bẽ bàng hoàng hôn…!
24.1.2011 Lu Hà
Tiếng Đàn Diêu Linh
thơ tiếp theo hai câu
” Đàn kêu tích tịch tình tang
Ai mang hoàng tử mơ màng tới đây?”
Hồn thơ treo ở ngọn cây
Du dương với gió theo mây về trời
Đêm thanh lồng lộng xa xôi
Tiếng đàn vọng xuống trần ai dịu dàng
Phất phơ dải luạ tơ hồng
Mắt xanh biêng biếc chín tầng mây cao
Lòng tôi hồi hộp lao xao
Hỏi thăm tiên nữ tên là Diêu Linh
Thuở còn dìu dặt biển xanh
Xe tơ kết tóc yến oanh nguyện thề
Sớm hôm thui thuỉ đi về
Buồng không chiếc bóng ngậm ngùi thở
than
Đêm nay bỗng thấy tiếng đàn
Người tình kiếp trước vẫn còn đắm say
Thả hồn vào mộng như bay
Thái Chân Ngọc Nữ bàn tay ngọc ngà
Diêu Linh nàng ở chốn nào
Để tôi lạc lối ngẩn ngơ vườn đào
Năm cung chín điện đều qua
Diêu Linh chẳng thấy ngân hà mênh mông
Thuyền tình không bến sang ngang
Nên tôi cứ phải bâng khuâng đợi chờ
Mong sao ô thước bắc cầu
Kẻo sao bắc đẩu đã mờ mờ tan…!
24.1.2011 Lu Hà
Nấm Mồ Hoang
viết cho N
Nhớ xưa tức tưởi sôi dầu
Hoàng hôn đã xuóng bóng tà giai nhân
Tưởng rằng năm tháng chưá chan
Xới tung nghiã điạ trần gian u sầu
Hồn ma tê tái từ lâu
Lòng tôi khô héo ngàn thu lá vàng
Vì sao duyên phận lỡ làng
Kiếp này tủi nhục vấn vương làm gì
Hận đeo vào sổ luân hồi
Ngán đời ta phải gặp người bán tơ
Đẹp chi một sợi chỉ thưà
Xe nhầm nguyệt lão gán vào tình ta
Thế nhân bạc bẽo ai ngờ
Năm canh rầu rĩ cấu cào tâm can
Lênh đênh biển cả vô thần
Thuyền tình tan nát hoa tàn kém vui
Khi em thấu hiểu sự đời
Thì anh cao chạy xa bay mất rồi
Bẽ bàng giọt lệ đầy vơi
Võ vàng ngơ ngác còn nhồi phấn son
Bao thu lá uá cao dần
Trắng trong chẳng giữ héo mòn đời hoa
Rượu tàn lạc nẻo đường xa
Ê chề quay lại tình ta mất rồi
Đại bàng vùng vẫy biển khơi
Âm u gió thoảng đến rồi lại đi ?
30. 6. 2009 Lu Hà
Em Vẫn Chờ Anh
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Em sẽ về quê một buổi chiều
Hai hàng phượng vĩ nắng reo hoa
Khi cây mai héo đâm chồi mới
Cho tiếng vàng anh hát líu lô
Chẳng phải tại anh chẳng tại em
Bởi trời chẳng thuận mối nhân duyên
Gây bao sóng gió tình hoa vỡ
Hận để cho lòng nhạt phấn son
Em vẫn thầm yêu như thuở nào
Trải qua sóng gió chốn mù xa
Anh ơi! Có thể còn tha thứ
Chuộc lỗi thuyền em lạc bến bờ…
Oán trách làm chi nưã hỡi anh
Xưa còn trẻ dại mái đầu xanh
Ngây thơ nên nỗi ra lầm lỗi
Em đã phụ anh một tấm tình
Cũng chỉ mong rằng anh cảm thông
Sứ người trằn trọc suốt đêm trường
Em biết vì sao mà phải khổ
Lụy tình anh chiụ nỗi bi thương…
Mái tóc anh nay đã bạc rồi
Mà sao chẳng chiụ ở cùng ai
Phải chăng anh vẫn còn thương nhớ
Bóng dáng hình em ở sứ người?....
Tuổi tác đôi ta đâu có già
Mà sao cứ phải khổ sầu tư
Nếu như lòng vẫn còn say đắm
Đạp sóng trùng dương để có nhau
Nếu phải mẹ cha còn đắn đo
Ngàn năm lễ giáo có buông tha
Họ hàng thông cảm tình ngang trái
Anh nhé đừng quên lỡ chuyến đò…
7.10.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét