Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

THƠ SONG THẤT LỤC BÁT CHÙM 111 VÀ 112



Song Thất Lục Bát Chùm 111 


  




Công Ơn Dưỡng Dục
chuyển thể thơ Huệ Thu: Công Cha Như Núi Thái Sơn

Cao vời vợi thiên thu vạn đại
Công ơn cha như núi Thái Sơn
Ngàn năm dào dạt nguồn cơn
Mà nay nhắc lại bồn chồn lòng tôi


Thuở mười tuổi một thời bi thiết
Theo đoàn người phiêu bạt vào Nam
Mẹ tôi tức tưởi âm thầm
Hai miền chia cắt tím bầm ruột gan

Kể từ đó lầm than chẳng dứt
Cuộc chiến tranh khốc liệt bạo tàn
Bắc quân xâm lược dã man
Thanh niên nam nữ muôn vàn khổ đau

Vào trận điạ xông pha khói lưả
Con thơ ngây cha đã đi xa
Thương con nước mắt nhạt nhoà
Tình cha yêu mẹ chan hoà núi sông

Đời con tạm thành công xứ lạ
Hưởng tự do dân chủ nơi đây
Tha hương giọt lệ đắng cay
Từng đêm thổn thức vơi đầy mẹ ơi!

Cha đã mất hồn người phảng phất
Quyền làm người thống thiết bao la
Vẫy vùng cánh trắng hải âu
Bốn muà hoa nở mái đầu xanh xanh

Mẹ sung sướng yến oanh thỏ thẻ
Đàn cháu con vui vẻ bình an
Giang sơn tiên tổ chưá chan
Khắc lên bài vị trăng ngàn sầu vương!

2.7.2012 Lu Hà



Đôi Ngả Dặm Trường

Truyện "đoạt tuyệt" nhân tình thế thái
Đường nhân duyên ân ái thế thôi
Đoạn trường rẽ ngả đôi nơi
Quyết không sum họp chia phôi cuộc đời

Non nước đó bồi hồi phiêu lãng
Điệu chinh phu cay đắng xót xa
Trời xanh phơi phới la đà
Tiễn anh khuất nẻo bóng tà tà dương

Quên nuối tiếc yêu thương nguội lạnh
Anh vui say lạ cảnh đường xa
Bình sinh dầu dãi nắng mưa
Quản chi cát bụi ta bà khổ đau

Đừng lưu luyến tình đâu còn nưã
Ngắm bóng mây lạnh gió heo may
Dừng chân trên bến sông này
Chạnh lòng nhớ lại phút giây thuở nào...

Xin anh cứ mơ hồ tình bạn
Giam hãm mình ân hận não nề
Hằng trông đếm bước ê chề
Đôi câu khảng khái dầm dề tiễn đưa...

Lòng em vẫn ngậm sầu thổn thức
Nỗi buồn đau tan tác bi ai
Lặng mình dưới gốc cây mai
Vin cành sương đọng tuôn hoài châu sa

Nâng tà áo cánh hoa lả tả
Dưới chân em từng đoá xác xơ
Nhìn nhau bình thản thờ ơ
Biệt ly tủi hận hững hờ thế sao?

Trời ảm đạm bơ phờ ngơ ngác
Bảo rằng hoa thương khóc hộ người
Trái tim tan nát rã rời
Còn đâu đủ sức cho đời thêm đau

Theo tiếng gọi sơn hà nguy biến
Đấng trượng phu dày dạn tuyết sương
Tơi bời gió lộng bốn phương
Hồn mơ tới bạn quê hương lạnh lòng...

Gác tình cũ chẳng hòng trông đợi
Khói yêu đương le lói vẫn còn
Vấn vương biển động sóng cồn
Hôm nay tạm nghỉ bồn chồn nôn nao

Tiếng pháo nổ xôn xao thiên hạ
Rũ phong trần gác trọ xuân sang
Hồn sầu tê tái bẽ bàng
Tiếng cười rộn rã xóm làng yên vui

Lòng chạnh nhớ ngậm ngùi năm ấy
Cùng ngắm mai khơi dậy tình yêu
Nhụy hoa đắm đuối tiểu kiều
Thướt tha oanh yến sớm chiều nỉ non

Mắt đẫm lệ hao mòn cách biệt
Phút giây chừng mỏi gót phiêu lưu...
Nhớ người cô quạnh đìu hiu
Hay say mùi súng dập dìu công danh?

Đường vất vả rừng xanh núi đỏ
Hãy dừng chân chan chưá hạt sương
Tưởng về thân xóm quê hương
Bóng người con gái lưng ong  não nùng....

Đón xuân mới tơ chùng phím lạc
Cung đàn xưa than khóc cho ai
Côn trùng rên rỉ canh dài
Tưởng rằng đoạt tuyệt tuyền đài còn vương...!

Cảm tác từ thơ Thế Lữ " Giây Phút Chạnh Lòng " dưạ theo tác phẩm Đoạn Tuyệt.
7.7.2012 Lu Hà



Tìm Về Nguồn Cội
tặng Mai Hoài Thu

Em cứ khóc vào trang anh mãi
Nỗi thương hoài tê tái lắm thôi
Xót xa chút hận tình đời
Cuả người thiếu phụ xa xôi biển hồ

Chiều Mỹ Quốc vương sầu lệ nhỏ
Giọt sương rơi lã chã đìu hiu
Xứ người cánh nhạn dập dìu
Bóng hồn thục nữ liêu xiêu rã rời...

Mai em chết ai người đưa tiễn
Nưả chừng xuân lận đận xót xa
Cuốc kêu trong cõi ta ba
Có duyên không phận dãi dầu đầu xanh

Mai anh chết yến oanh rười rượi
Một đời thơ đắm đuối sông hồ
Mảnh hồn lạc lõng bơ vơ
Tìm nàng thi sĩ bên bờ sông ngân

Bao kẻ khác bần thần nhung nhớ
Thắp nén nhang nấm mộ chiều hoang
Lang thang kià đám mây hồng
Tìm về nguồn cội quê hương thuở nào...

Tuy xa cách rì rào biển cả
Đọc thơ em ảo não lòng anh
Mái đầu ta vẫn còn xanh
Hoàng hôn tím lạnh rũ cành phù tang

Mộng huyền ảo lão Trang hoá bướm
Chuyện người xưa đom đóm tàn bay
Nhân tình thế thái đắng cay
Năm canh rầu rĩ vơi đầy nỉ non

Ngày trống trải nỗi buồn sầu tủi
Hồn thơ nay bặm bụi trần ai
Thướt tha kià mái tóc dài
Lược gương biếng chải u hoài sầu miên

Em cứ khóc muộn phiền than vãn
Đời dối gian tủi hận em tôi
Thuyền tình chấp chơi chơi vơi
Lênh đênh sóng vỗ biển khơi mịt mù...

Thơ em viết chia ra mười đoạn
Càng đọc càng bấn loạn tim can
Năm châu bốn bể chưá chan
Bạn bè thân hữu xa gần xót thương!

cảm tác bài thơ:Nếu Một Mai cuả Mai Hoài Thu
8.7.2012 Lu Hà



Sầu Vương Thế Trần
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: "Còn Vương Bóng Người..."

Ngó sen trắng ngọc ngà tràng hạt
Aó nâu sồng chưa dứt được đâu...
Lời kinh tiếng mõ qua mau
Bờ mê bến giác vực sâu nai vàng...

Quên cay đắng tình trường một thuở
Sợi mây trời đày đoạ tơ vương
Huyền sương chày ngọc hư không
Muà xuân héo uá yêu đương lỡ làng...

Vầng trăng khuyết dở dang khổ hạnh
Giọt châu sa đôi nhánh sầu tư
Thu về lá rụng chân cầu
Năm canh trằn trọc tương tư bến nào...

Đời con gái phù du lận đận
Chốn chợ đời rao bán lao xao
Dập dìu ong bướm nôn nao
Tiếng thu cành gãy ngẩn ngơ lá hồng...

Màu sương khói trầm hương khói toả
Tiếng chuông chuà vò võ giai không
Thơ ngây lạc lối bến thương
A di đà Phật sầu vương thế trần...

Chú thích: Thu làm thơ lục bát mà anh còn hoạ theo sẽ lệ thuộc vào cảm xúc cuả Thu.
Nên anh cảm tác sang song thất lục bát để chia sẻ cả tâm trạng cuả anh nưã.
11.7.2012 Lu Hà




Thương Những Mảnh Đời

Thương những mảnh đời rơi hè phố
Mầm non xanh héo uá nụ hoa
Mồ côi lăn lóc xót xa
Còng queo chiếc lá dãi dầu nắng mưa

Đường nhầy nhuạ màu da tím tái
Nhỏ co mình ôm gối đợi chờ
Dăm ba đồng cắc rơi vào
Cái ca sũng nước nghẹn ngào khổ đau

Không nhà cưả cầu bơ cầu bất
Cha em đâu lê lết bên lề
Dửng dưng gió lạnh não nề
Ầu ơ giấc mộng vuồt ve mẹ hiền

Cơn gió thổi triền miên se thắt
Lá vàng  bay thảm thiết sầu đưa
Trên đầu lất phất hạt mưa
Tóc chưa tròn búi rối bưà tả tơi

Lòng dao cắt cảnh đời nhơ nhuốc
Xin Chuá con một cốc lệ đầy
Đừng quên em bé ăn mày
Bởi người nhân thế đắng cay phũ phàng

Kià chính khách bẽ bàng xã hội
Hoa phượng rơi đỏ ối mưá thưà
Công bằng bác ái lọc lưà
Thiên đàng hạnh phúc gió luà cưả sau

Chúng giành giật sang giàu phú quý
Phèng la to cạm bẫy giương bầy
Mỗi người làm việc bằng hai
Để cho chủ nhiệm mua đài xây sân

Kể từ đó điêu tàn đổ nát
Cả ba miền thống thiết bi ai
Vành tang nấm mộ u hoài
Chiến tranh ly tán lệ dài năm canh

Rồi thống nhất hoà bình lập lại
Ba bảy năm tê tái than ôi
Ruộng nương chúng cướp sạch rồi
Đôi bàn tay trắng lần hồi tha phương!

Càm tác từ thơ và bức ảnh cuả Iamusavietnamese
9.7.2012 Lu Hà



Biết Trả Lời Sao

Bài thơ hỏi vì sao anh hỡi
Tái tê lòng nhức nhối em ơi!
Sinh ra cũng một kiếp người
Cùng là dân Việt ở nơi xứ Đài

Thân trâu ngưạ đêm dài lệ đổ
Đi làm thuê kèn cưạ bon chen
Mong sao kiếm được chút tiền
Đỡ đần cha mẹ phận hèn khổ đau

Còn bị khấu doạ hù từng cắc
Chủ rấy la mắng nhiếc xót xa
Làm từ sáng đến canh ba
Suốt ngày quần quật  nhạt nhoà thê lương

Vẫn có kẻ thong dong ngày tháng
Đi biển chơi duyên dáng mượt mà
Thắp nhang khấn khưá trong chuà
Ai di đà Phật nhà lầu xe hơi

Cùng nói tiếng giống nòi Hồng Lạc
Cũng vì tiền lạc bước sang đây
Chức quyền họ có trong tay
Công ty môi giới đoạ đầy lao nô

Hỏi ai có mộng hờ trăng gió
Xa quê hương vò võ tháng ngày
Vui gì cam chịu đắng cay
Ở nơi xứ lạ vơi đầy châu sa...?

cảm tác thơ Cao Kiều Hoa : " Hỏi..."
11.7.2012 Lu Hà



Nỗi Niềm Cố Quốc

Thơ ai bán nưả đời chinh chiến
Còn nưả kia lận đận chơi ngông
Thu về réo rắt hàng thông
Hư không thinh sắc nhớ thương bụi trần

Người lữ khách gian nan bôn tẩu
Giọt mưa sa  chan chưá rã rời
Mười năm góc bể chân trời
Tủi hờn cay đắng dần trôi xa mù

Thành phố sạch  gió muà mưa lũ
Giơ bàn tay vui thú nhân loài
Mặt trời chiếu sáng muôn nơi
Ánh hồng phơi phới trọn lời tụng ca

Người có thấy trời sao cao vọng
Giọt mồ hôi rớt xuống luống cày
Đường đời bao nỗi đắng cay
Lẽ nào bất động ngồi đây đợi chờ?

Ta vẫn sống như bao kẻ khác
Thật thản nhiên phó thác quen rồi
Sáng ra đọc báo thảnh thơi
Đêm về thắp nến mộng đời bơ vơ

Miền Tây Ninh mịt mờ xa cách
Chòm mây hồng trên đỉnh Bà Đen
Chiều buông Vàm Cỏ Đông hiền
Trâu về gõ nhịp lạc miền sầu tư

Trời Mỹ Quốc dãi dầu mưa nắng
Hạt sương thu đằng đẵng tịch cô
Ngậm ngùi ngao ngán hư vô
Trầm tư ánh mắt bơ vơ nẻo nào?

Buồn cố quận hồn thơ xao xuyến
Dẫu đời còn bao chuyện thương đau
Bài thơ đăng báo ai mua
Tây Ninh một thuở mặn mà yêu nhau?

Chắc người hiểu vì sao như thế
Nàng mãi là ân ái ngàn thu
Đoá hoa trong trắng tươi màu
Vương bao kỷ niệm nỗi sầu héo hon.

Chú thích: cảm tác từ thơ thi sĩ Hồ Chí Bửu: Ai Mua Thơ?
6.7.2012 Lu Hà 





Song Thất Lục Bát Chùm 112


Nỗi Lòng Thục Nữ

Một  vẻ đẹp Huyền Trân công chuá
Mắt huyền nhung chan chưá tình người
Xôn xôn nao nức sóng dồi
Bướm ong dìu dặt bồi hồi trần ai

Trượng phu tử u hoài con đỏ
Má bồ quân một thuở trăng soi
Tự do dân chủ than ôi!
Tang thương đày đoạ tả tơi mái đầu

Đảng cộng sản đầu trâu mặt ngưạ
Giương muá liềm sa đoạ lương nhân
Ăn chơi trác táng vô luân
Coi thường nhân phẩm công an lạc loài

Vì quyền lợi độc tài dã thú
Chẳng màng chi lịch sử giống nòi
Xóm làng xơ xác rã rời
Đói nghèo bệnh tật tả tơi điêu tàn

Đường kách mệnh lầm than đổ nát
Mộng thiên đàng dầm nát quê hương
Ba Tàu chiếm đoạt biển Đông
Đông Đô đại phố bắc phương ngập tràn

Người trí thức thương dân yêu nước
Đọc thánh hiền trằn trọc nhân văn
Canh khuya tầm tã mưa ngàn
Giọt châu lã chã giang san đắm chìm

Theo dấu bước chân chim thuở trước
Bạch Đằng Giang sóng nước Trần Vương
Bình Than rượu đổ lòng sông
Nghẹn ngào xã tắc một lòng thủy chung!

 Thơ cảm tác từ bức ảnh cuả cô Huỳnh Thục Vi.
20.7.2012 Lu Hà




Hồn Thăm Điạ Ngục
cảm tác thơ Trần Khải Thanh Thuỷ: Lời Người Dưới Mộ

Nơi huyệt mộ cỏ cây héo uá
Trạm cuối cùng cổ độ trăng soi
Xót xa cho một kiếp người
Côn trùng rên rỉ u hoài ngàn thu

Khói nhang toả âm u ảo não
Từng vòng hoa bạn hữu gửi trao
Đồng hoang đom đóm dật dờ
Quạ đen từng lớp xếp cờ vây quanh

Sương rờn rợn mong manh sợi nắng
Hồn ban mai cay đắng mây ngàn
Rừng sâu đồi trọc tro tàn
Nương dâu bến bãi trần gian não nùng

Hồn lạc xuống chín tầng điạ ngục
Quỷ hỏi tra tủi nhục trăm điều
Ác ôn mật vụ cú diều
Rằn ri vằn vện đủ chiêu hãi hùng

Ôi Thiên Chuá yêu thương cứu thế
Đưa tôi về trở lại dương gian
Sinh linh tạo hoá muôn vàn
Có may có rủi trầm luân biển hồ

Cây gai góc bốn muà mưa nắng
Hoa xương rồng một chặng đường xa
Khổ đau trong cõi ta bà
Non gần thế kỷ mặn mà thiết tha...

12.7.2012 Lu Hà




Chiều Quê Ảm Đạm

Nghe tiếng sáo đồng quê thoang thoảng
Cánh diều bay bảng lảng chiều thu
Bàng hoàng lữ khách say sưa
Ngậm ngùi than thở giọt mưa năm nào...

Ngày xưa ấy tuổi thơ mơ mộng
khúc nhạc tình văng vẳng đâu đây
Vùi chôn bao nỗi đắng cay
Hò ơ bến nước vơi đầy nỉ non

Bởi ly loạn giang sơn chìm đắm
Cả ba miền ảm đạm thương đau
Cúc vàng heo hắt uá sầu
Đói nghèo bệnh tật dãi dầu mẹ cha

Con trở lại thăm khu mộ tổ
Màu cỏ hoang cổ độ trăng soi
Nén nhăng từng giọt sương rơi
Ông bà nằm dưới xa xôi ngàn trùng

Lang thang dạo đồi thông vi vút
Dọc bờ sông ngào ngạt hương say
Bơ vơ trời lạnh mây bay
Hoàng hôn lạnh lẽo luống cày dở dang

Hàng cờ đen vội vàng quạ riả
Bóng cô hồn tức tưởi oan khiên
Bao nhiêu chồng chất ưu phiền
Chập chờn đom đóm triền miên u hoài...

cảm tác từ bài đường thi cuả Hương Nguyên: Hồn Quê
13.7.2012 Lu Hà



Mộng Sầu Đêm Trăng

Tôi đã đợi em từ vạn kiếp
Thỏ ngọc vờn như tiếp thêm mơ
Niềm vui hoà lẫn sương mờ
Chờ khi nguyệt lặn bên bờ sông ngân

Dáng lướt thướt đêm tàn chim gọi
Nghe tiếng gà buồn với ngàn xưa
Bóng hình mây gió lưa thưa
Tình tôi đắm đuối theo tà áo bay

Mộng huyền ảo đắm say da diết
Hồn ngất ngây bạch tuyết trần ai
Đào nguyên lạc lối thiên thai
Bẽ bàng hồ điệp đêm dài chưá chan

Trồi hoa nhú từng xuân lại đến
Những đêm đông lận đận tưởng qua
Đợi em ở bến giang đầu
Trăng soi vằng vặc bên cầu nỉ non

Màu áo trắng tuổi son nhung nhớ
Hoa phượng rơi từ thuở học trò
Rắc trên vai nhỏ hồn thơ
Em thay màu tím con đò thủy chung

Thuyền thăm ván trập trùng giông tố
Em lấy chồng ảo não lòng tôi
Ngàn thu vằng vặc xa xôi
Nưả vành trăng khuyết chơi vơi nỗi niềm

cảm xúc riêng khi đọc bài thơ cuả Nguyên Sa: Tương Tư
Thơ khác Nguyên Sa về thể loại và ý thơ.

19.7.2012 Lu Hà




Nưả Đời Phôi pha

Từng đêm vắng sao đêm buồn bã
Có ngôi nào ảo não như ta
Tìm vầng tinh tú từ xa
Dõi trông muôn cõi ta bà khổ đau

Ngàn sao sáng Ngân Hà lấp lánh
Hỏi nhân duyên tiền định xa xôi
Vì sao ta vẫn đơn côi
Bôn ba khắp nẻo chơi vơi linh hồn

Nghe gió thoảng bồn chồn tâm trí
Đoạn trường thanh càng nghĩ mà đau
Bọt bèo bao kiếp bể dâu
Theo dòng nước xoáy biết đâu bến bờ...

Mong đợi mãi mịt mờ bóng tối
Người yêu thương hạ giới bên tôi
Cho tôi giữ trọn nụ cười
Nụ hoa héo uá nưả đời phôi pha...!

cảm tác khi đọc  thơ cao Kiều Bích Hằng: Vô Đề
19.7.2012 Lu Hà




Điên Tỉnh Lệ Nhoà

Chiều óng ả mây vàng lấp loáng
Đường thênh thang Bùi Giáng chiêm bao
Chiều nay như mọi chiều nào
Màu vàng gợi nhớ bến bờ tử sinh

Vàng thay nắng màu xanh héo uá
Buổi hoàng hôn ảo não bóng tà
Cô hồn ngạ quỷ yêu ma
Suối vàng ắt hẳn nhận ra ta mình

Chiều say rượu lặng thinh nghe trống
Nhìn mây vàng những bóng hình ai?
Buông xuôi một tiếng thở dài
Nhạt nhoà bóng quạ chất đầy cờ lau

Người mộng tưởng còn đâu mấy đưá
Giọng thơ ngâm chan chưá cuối trời
Chiều nay lại có kẻ mời
Ly tràn rượu đổ chút đời tơ vương

Cung đàn loạn quê hương đổ nát
Lệ lưng tròng da diết bạn ơi
Thản nhiên cóc nhái dong chơi
Vô tư hưởng thụ chuột giơi nặng mùi

Họ Bùi ấy hết vui lại khóc
Cuộc tỉnh say thôi thúc ra lời
Đỉnh cao trí tuệ loài người
Suối vàng rầu rĩ điên chơi mấy lần?

Hồ lão tặc không điên mới lạ
Mao Trạch Đông sa đoạ não tim
Chồn chân mỏi gối đi tìm
Cáo chồn lồng lộn đắm chìm Mác Lê

Triệu người biết ê chề nhục nhã
Cả cuộc đời buồn bã khổ đau
Khùng điên chế độ mù loà
Ai điên ai tỉnh nhạt nhoà giang sơn...!

cảm tác từ thơ Bùi Giáng:  Mây Chiều Nay
15.7.2012 Lu Hà




Bài Thơ Huyết Lệ
tặng người Việt Nam đi lao động

Từ khi đến Đài Loan xứ lạ
Mười ba năm chuyện có mấy ai
Nằm đây thao thức tương lai
Không đành bỏ dở canh dài mưa rơi!

Cuộc sống phải lần hồi tính toán
Cho gia đình ở tận Việt Nam
Bình an ngày tháng âm thầm
Quản chi vất vả tình thâm nghẹn ngào

Lương tháng lĩnh cũng vưà một nắm
Cả bốn muà ảm đạm mây trôi
Quê nhà cách trở xa xôi
Thôi đành chấp nhận cơ trời rủi ro

Nuôi hy vọng xuân đào hoa nở
Tháng ngày mưa tầm tã lao công
Chút tiền gửi gắm tình thương
Mẹ cha phấn khởi quê hương đón mừng

Sao thoát khỏi bần cùng đau khổ
Anh chị em vốn mở cuộc đời
Tiện đây xin có mấy lời
Hỏi thăm tất cả mọi người xa hương

Cùng cảnh ngộ tha phương cầu thực
Chốn quê người đạm bạc rau dưa
Thịt thà hoang phí sa đà
Rượu chè quán xá mẹ cha đau lòng

Chuyện cãi lộn phố phường điên đảo
Chớ dây vào rước hoạ vào thân
Kẻo rồi thịt nát xương tan
Trai lơ đĩ bợm nhọc nhằn phu thê

Tự mua chuyện ê chề tổn phí
Để người ta khinh bỉ cười chê
Làm thân nô bộc cừu dê
Đua đòi gái mú não nề tâm can

Phải cố gắng chuyên cần chăm chỉ
Sản lượng cao chủ mới quan tâm
Tìm tòi gom góp nhiều năm
Xứng danh nòi giống Việt Nam Lạc Hồng

Tránh tai nạn thương công cha mẹ
Nuôi dưỡng con bằng chị bằng anh
Ngày đi khoẻ mạnh an lành
Ngày về què cụt thân hình còng queo

Đi lao động giảm nghèo xoá đói
Xóm làng ta chờ đợi hằng mong
Đài Loan kinh tế huy hoàng
Tự do tư bản thị trường kinh doanh

Bao sự thật càng nhanh sáng tỏ
Người Việt Nam lam lũ khổ đau
Đừng vì những chuyện không đâu
Bỏ bê công việc mẹ cha không màng

Mượn giấy bút đôi dòng tâm sự
Anh chị em bạn hữu gần xa
Canh khuya giọt lệ nhạt nhoà
Non sông ta đó một màu đỏ tươi

Cờ pha máu xa xôi phấp phới
Những oan hồn tăm tối mịt mờ
Từng đàn em nhỏ bơ vơ
Không cha không mẹ xác xơ bụi bờ

Xây chủ nghiã dật dờ Lê Mác
Những thây người thảm khốc chất cao
Hoan hô hai bác Hồ Mao
Thiên đàng ngây ngất tự hào bao lâu?

Đài Loan vẫn tự do độc lập
Giưã biển xanh vùi lấp dễ chi?
Ba Tàu đe doạ hăm he
Ăn tươi nuốt sống trò hề quẩn quanh...

Gió hiu hắt bức mành đêm tận
Mà lòng đau bao chuyện ngổn ngang
Có ai nhớ tới Bích Hằng
Chuyển thành song thất nhẹ nhàng thiết tha?

Vần lục bát ngân nga da diết
Như lời ru thắm thiết tình người
Lu Hà sẽ chẳng quên tôi
Thương người em gái biển khơi trập trùng...

cảm tác từ thơ Cao Kiều Bích Hằng: Sự Thật Người Lao Động
16.7.2012 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét