Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

THƠ MỚI CHÙM 107 VÀ 108



Thơ Tâm Tình Chùm 107 


 Oán Hận Tình Thù

Lá ngọc cành vàng thân công chuá
Hận tình nhảy xuống giếng sâu chìm
Nhật Khánh vô luân hành hạ vợ
Chiêm Thành cao ngạo hỡi nàng Kim


Nam Giới biển khơi nổi sóng cồn
Phất Kim rạch mặt máu tuôn tràn
Nhà Ngô khôi phục làm sao được
Tức tưởi oan khiên một mảnh hồn

Giếng ngọc còn đây sầu vạn cổ
Mây vàng bảng lảng cảnh cô liêu
Thổn thức nỗi lòng người lữ khách
Bóng chiều bàng bạc gió liêu xiêu

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận
23.8.2012 Lu Hà



Giếng  Lành Chưã Bệnh

Thánh đức Nguyễn đào được giếng trong
Long lanh mạch nước chảy tuôn dòng
Đồ xôi cúng Phật lòng chay tịnh
Chưã bệnh cho người chúng nhớ thương

Có tiếng lâu đời nhất Việt Nam
Bốn phương truyền tụng đức tòng tâm
Khắc ghi sử sách lưu thiên cổ
Hồn thiêng giếng ngọc bóng trăng rằm

Muà hè hơi lạnh sương mờ ảo
Ấm áp muà đông linh khí đầy
Thiện hạ rủ nhau xin được uống
Xa gần nô được đội ơn Thày

Sư cụ an nhiên ngồi thiền tịnh
Thoang thoảng hương bay thật dịu dàng
Ong bướm nô đuà vờn dưới nắng
Thập phương du khách dạ lâng lậng

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ cuả Hoàng quang Thuận: Giếng Ngọc
23.8.20121 Lu Hà



Linh Sơn Bái Đính

Bái Đính chuà cao cảnh tuyệt vời
Đường lên hang động thật chơi vơi
Đá xanh từng bậc soi Minh Đính
Tùng trúc xum xuê gió hát cười

Ba bức tổ Tam Thế sáng ngời
Kkói hương nghi ngút bởi lòng người
Nhân duyên lưu luyến từ tiền kiép
Soi sáng yêu thương trọn kiếp đời

Chuông chuà gióng giả xua niềm tục
Thanh thản buông xuôi mọi oán hờn
Từ bi hỉ xả theo tâm Phật
Bể khổ trôi theo lớp sóng cồn

Giọt lệ Hoa Lư vẫn chảy hoài
Ngàn thu vằng vặc ánh trăng soi
Quân reo thấp thoáng từ hang đá
Sấm chớp mưa tuôn bóng một người...

thơ làm nhân đọc  2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Bái Đính
23.8.2012 Lu Hà



Nước Non Đại Cồ Việt

Truy phong long mã hướng về đâu
Hưng phế vương triều cuộc bể dâu
Đinh Tiên Hoàng Đế gây cơ nghiệp
Hồ nước mênh mông sóng dãi dầu

Bái Đính trườn theo dòng Đại Hoàng
Hàm  Rồng  Xà ẩn khí minh vương
Vạn năm tiên tổ ta từng sống
Thạch đá  còn đây những dấu xương

Du khách rủ nhau vãn cảnh chuà
Lần theo hang động giọt mưa sa
Thạch nhũ rêu phong màu cổ đại
Bâng khuâng tư lự nước non nhà

Ong bướm vờn hoa  tôm cá nhảy
Chồn chân mỏi gối vẫn ham trèo
Du dương trai gái từng đôi lưá
Áo trắng hương thơm lẹ mái chèo.

thơ làm nhân đọc  2 khổ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Xưa
23.8.2012 Lu Hà



Thần  Núi Tản Viên

Con rể vua Hùng chàng Sơn Khánh
Công lao hạng mã nước non ngàn
Tráng sĩ hiên ngang tầng đất đá
Hoa Lư trấn trạch sức thiên thần

Dân chúng lập đền miếu Tản Viên
Vân du tứ hải bậc thần tiên
Sống mãi trong lòng dân tộc Việt
Ngàn năm con cháu chẳng hề quên

Lồng lộn thủy thần con ác thú
Cao Sơn tài lực chí hơn người
Cứu nhân độ thế công trời biển
Duệ Vương thương cảm lệ từng rơi!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Thần Cao Sơn
23.8.2012 Lu Hà



 Núi Thiên Bồng Nguyên Súy

Thiên bồng nguyên súy lạc đường mây
Mệt mỏi lăn quay ở chốn này
Thôi thế thì thôi Trư Bát Giới
Hằng Nga thương nhớ lệ sầu cay

Đông nam Bái Đính giưã Hoa Lư
Kỳ vĩ Hoa Sơn với gió mưa
Trư Sơn một giải hình con lợn
Tô điểm quê hương cả nước nhà

Chân núi xốn xang ong bướm lượn
Rừng xanh  rậm rạp nước mưa tuôn
Dân cư sớm tối chuyên  đồng áng
Linh khí giang sơn mãi sống còn.

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Dãy Trư Sơn
23.8.2012 Lu Hà  






Thơ Tâm Tình Chùm 108


Cưỡi Hạc Trong Mây

Vòng cung một giải vùng tây bắc
Sát mé Hoàng Long độ thuở nào
Thơ thẩn Non Lê trăng cổ độ
Dịu dàng soi bóng mộng chiêm bao

Có phải vua Đinh khoác chiến bào
Lưỡi gươm sáng loá bầu trời cao
Trong mây cưỡi hạc về quê cũ
Gió rít từng cơn mưa ưá trào

Phất Kim con gái cuả cha ơi!
Vì nước quên thân tự vẫn đời
Bia đá lưu danh vào lịch sử
Ngàn thu vằng vặc tấm gương soi!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Dãy Non Lê
24.8. 2012 Lu Hà



Đền Hoang Màu Vối

Hoa Lư thành cổ ngôi đền cổ
Chen chúc vối đầy trước cưả hang
Cảnh tượng thâm u nghe rợn lạ
Côn trùng rên rỉ rắn mơ màng

Khói hương le lói ai vưà thắp
Thấp thoáng đằng xa những bóng hồn
Tức tưởi oán hờn không siêu thoát
Mây vàng bảng lảng khóc hoàng hôn

Cành vối xanh tươi mát ngọt ngào
Cô liêu buồn bã hạt mưa trào
Bờ hiên thánh thót sầu năm tháng
Ong bướm xôn xao gió dạt dào

Chẳng hiểu đền xây tự thuở nào
Thờ ai chẳng biết cớ làm sao
Thổ dân quen gọi là đền Vối
Hái về tâm dạ buồn nôn nao.

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Đền Vối
24.8.2012 Lu Hà



Định Điền Bậc Trung Nghiã

Định Điền danh tướng lòng trung nghiã
So với Quan Công chẳng kém gì
Trịnh Tú Lư Cơ cùng Nguyễn Bặc
Vua Đinh kết bạn thuở hàn vi

Sơn hà nguy biến giọt lệ rơi
Ai oán mây đen chất ngất trời
Can trường hổ báo nào cam chịu
Cạm bẫy mưu mô cuả lũ người

Nghịch đảng gian thần hãm hại vua
Ngàn thu biền biệt nỗi thương đau
Quốc Công khí khái không hàng phục
Nấm mộ rêu phong cỏ uá rầu

Miếu đền hương khói hồn trung liệt
Con cháu ngàn nam vẫn nhớ Ngài
Hoàng Long bến nước còn câu hát
Bảng lảng hoàng hôn nỗi cảm hoài!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ mới cuả Hoàng quang Thuận: Đền Thờ Định Quốc Công
24.8.2012 Lu Hà



Tuổi Trẻ Anh Hùng  Đinh Hoàng Đế

Thuở nhỏ chăn trâu Đinh Bộ Lĩnh
Cờ lau tập trận rất ngoan cường
Dựng cờ khởi nghiã yên bờ cõi
Non nước sơn hà lập kỷ cương

Quốc túy quốc phong nền độc lập
Đại Cồ Việt gọi bởi triều Đinh
Hùng cứ một phương trời biển rộng
Đinh Tiên Hoàng Đế mái đầu xanh

Ngang ngưả kém chi với Bắc Phương
Hoa Lư thủ phủ bậc minh vương
Mang quân dẹp loạn mười hai sứ
Sử sách đọc xem tiếng nức lòng

Một nén hương lòng kính viếng Ngài
Tuổi thơ phát tiết bậc hùng tài
Bốn phương dân chúng đều qui thuận
Hàng hiên lã chã gió mưa hoài

thơ làm nhân đọc  3 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Vua Đinh Tiên Hoàng
23.8.2012 Lu Hà



Dòng Sông Đẫm Lệ

Ngày xưa dân gọi sông rồng vàng
Náo nhiệt tinh kỳ trống thúc vang
Lê- Bôi hội tụ cùng sông Lạng
Lịch sử bi hùng máu nhuộm trang

Phế hưng thương cuộc đời dâu bể
Phá Tống bình Chiêm Lê Đại Hành
Minh Không uyên bác thiền sư dược
Ca khúc khải hoàn sáng sử xanh

Vua Lý dời đô đến Đại La
Thăng Long từ đó trái tim người
Ngàn năm thổn tức dòng sông chảy
Thương bến đò xưa hạt lệ rơi!

Hoàng Long Giang! Hỡi Hoàng Long Giang!
Một thuở binh đao hận dở dang
Công chuá Phất Kim buồn chẳng nói
Phiến sầu vạn cổ gió mênh mang!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Hoàng Long Giang
24.8.2012 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét