Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

THƠ SONG THẤT LỤC BÁT CHÙM 107 VÀ 108



Song Thất Lục Bát Chùm 107 


  



Hồn Chinh Phu
tặng thi sĩ Chinh Nguyên

Đời chiến mã tang bồng bi thiết
Hồn chinh phu da diết người ơi!
Dang tay xé toạc mây trời
Dậm chân nát cỏ hận đời oan khiên


Miền cát trắng triền miên nỗi nhớ
Ngót bảy mươi máu đỏ chưa phai
Quê hương lệ nhỏ canh dài
Tình còn say khướt trần ai nhạt nhoà

Nguyễn Công Trứ anh hào thuở trước
Hơn tám mươi cưới được hầu non
Chinh Nguyên sức lực vẫn còn
Tung hoành ngang dọc phấn son sá gì...

Kià Lạc Việt ngọn roi bút chiến
Bầy cộng nô lạc đạn văn chương
Hacker tin tặc nhiễu nhương
Thất kinh táng đởm bốn phương trợn trừng

Quyết sống mái thi hùng văn bá
Cùng Đông Anh chiến hữu bạn bè
Diễn đàn khói lưả sơn khê
Vào sinh ra tử bốn bề quân reo...

Dùng ngòi bút thư đồ bát quái
Thế gọng kìm sợ hãi bút nô
Nick ma mật vụ khó vào
Dẹp tan đạo tặc lật nhào địch quân

Thế mới biết ngón đòn tâm lý
Đã bao đời sĩ tử văn nhân
Một lòng yêu nước thương dân
Trời xanh thấu tỏ trăng ngàn sáng soi.

5.6.2012 Lu Hà



Nhớ Thương Bạn Thơ Bùi Giáng
cảm tác thơ Lê Vinh Thiều: Khóc Bùi Giáng

Hồn ma ảo sương rơi bóng khuất
Vẫn còn đây đọng giọt mưa nguồn
Cành hoa thạch thảo trào tuôn
Nưả đời dang dở đòi cơn tủi hờn...

Muà thu rụng nỗi buồn ly biệt
Thành phố này da diết sầu tư
Ngàn sau còn lại nấm mồ
Văn nhân tài tử lệ trào máu tươi

Tim đau nhói bầu trời ảm đạm
Đọc điếu văn thê thảm nỗi lòng
Đưa anh về cõi thiên hương
Mịt mù nhân ảnh Tiền Đường sông trôi

Tiếng ai khóc người ơi tha thiết
Bướm ong vờn bát ngát hò ơ
Trúc mai dào dạt ngẩn ngơ
Câu thơ lục bát má đào nôn nao

Đêm huyền mộng ngàn sao tinh tú
Giải Ngân Hà anh có qua chơi
Nhớ xưa dở khóc dở cười
Muà xuân cỏ biếc bồi hồi hoa lê

Vòng tay rộng anh về thân ái
Gió hương đồng cỏ dại đồi sim
Chuồn chuồn chim chóc im lìm
Đàn bò lạc chủ biết tìm nơi nao?

Lầu Hoàng Hạc gác cao nước biếc
Hạc vàng bay lạc bước mây sầu
Lưá đôi gặp bến giang đầu
Mảnh tình dương thế giãi dầu nắng mưa

Tôi nghe thấy nghẹn ngào tiếng nấc
Tuổi mười lăm bạc phước trăng thề
Mảnh mai vườn Thúy dãi dề
Sương rơi gió loạn não nề tháng năm...

Tôi đã đến âm thầm bè bạn
Thuở sơ phùng thương mến xót xa
Chập chờn hồn lạc la đà
Rằng không rằng có ta bà khổ đau...

Anh lăn lóc bơ phờ mệt nhọc
Khắp phố phường tang tóc bi thương
Cuộc đời trần trụi thê lương
Lều tranh góc chợ quê hương não nùng

Hỡi Bùi Giáng  đàn cung thơ nhạc
Bao cuộc đời khó nhọc gian nan
Trầm luân khổ tận muôn vàn
Từng con kiến nhỏ thở than ngậm ngùi...

5.6.2012 Lu Hà



Dân Tộc Chính Khí Ca
cảm tác thơ Nguyễn Ngọc Huy: Anh Hùng Vô Danh

Cả dân tộc nghiêng mình kính trọng
Các anh hùng trong bóng vô danh
Bao giờ mới hưởng quang vinh
Không tên không tuổi quên mình vì dân

Họ những kẻ muôn vàn dũng khí
Đã phá rừng xẻ núi lấp sông
Máu đào đỏ thắm đồng hoang
Giang sơn tô vẽ mênh mông biển hồ

Sức trai gái leo đèo vượt suối
Băng trùng dương hăng hái tiến lên
Dãi dầm mưa nắng triền miên
Mở mang bờ cõi ba miền quê hương

Khi tổ quốc yêu thương tan tác
Dưới gót dày bạo ngược xâm lăng
Liều thân bảo vệ xóm làng
Lông hồng cái chết nhẹ nhàng gió bay

Trong chiến trận dạn dày khó nhọc
Vượt hiểm nguy từng bước gian nan
Mỉm cười thịt nát xương tan
Tấm lòng son sắt bền gan diệt thù

Cả đến lúc thái hoà an lạc
Chẳng màng chi lợi lộc vinh hoa
Buông gươm dời súng về nhà
Tháng ngày lầm  lũi nắng mưa dãi dầu

Sống thanh bạch bạc đầu râu tóc
Trong loạn ly cũng lúc thanh bình
Chẳng màng danh lợi công danh
Trăng soi vằng vặc rêu xanh nấm mồ

Tuy công trạng chẳng đâu sử sách
Chẳng ai ghi khí phách nêu tên
Phiêu diêu đâu nỡ lãng quên
Tâm hồn Việt tộc triền miên cảm sầu

Không ai đến khấn cầu lễ vật
Những linh hồn mạch đất núi sông
Máu hoà biển cả sóng cuồng
Thịt xương nòi giống Lạc Hồng là đây

Bao nhiêu nỗi đắng cay sầu tủi
Những anh hùng chiến sĩ vô danh
Tô bồi đất nước non xanh
Giang sơn gấm vóc oai linh quật cường.

Chú thích: Nguyễn Ngọc Huy tức nhà thơ Đằng Phương ( 1924- 1990)
10.6.2012 Lu Hà



Đêm Buồn Thiếu Phụ
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Tan Vỡ

Đêm! Đêm xuống, giọt sầu tê tái
Em mong anh trở lại một lần
Trong mơ hồn vẫn hân hoan
Vòng tay ôm chặt thật ngoan dạt dào...

Tình mình vẫn thuở nào say đắm
Trái tim yêu đằm thắm ngất ngây
Mà sao tan vỡ chua cay
Nỗi niềm cay đắng vơi đầy nỉ non...

Từng đêm xuống cô đơn buồn tủi
Chén lệ đầy mang nỗi thương đau
Đoạn trường dâu bể chìm sâu
Đời em mệt mỏi dãi dầu anh ơi!...

Duyên tình vỡ chơi vơi không lối
Thuyền lang thang không tuổi lênh đênh
Lẽ nào em đã nợ anh
Cánh hoa rơi rụng đầu xanh uá tàn...

Đêm tàn lụi hồn than tóc rối
Mộng tưởng hoang bóng tối mông lung
Thiên thần nhỏ lệ bao dung
Bờ môi khô lạnh trập trùng biển khơi...

Đêm hiu quạnh tả tơi mù mịt
Đêm cuả Thu da diết đợi chờ
Nhớ anh thổn thức bơ phờ
Dòng sông lặng lẽ hững hờ xa trôi

Thuyền mất lái không nơi bến đậu
Thèm bờ vai che chở cho em
Tìm đâu giây phút êm đềm
Cuồng điên giông tố màn đêm não nùng...!

9.6.2012 Lu Hà



Giấc Mơ Hoang Dại
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Lãng Mạn

Tay vụng dại mơn man đồi mộng
Gió hương tình lồng lộng cuồng say
Đại dương sóng ái là đây
Dạt dào hơi thở vơi đầy bao la...

Rung vũ trụ Ngân Hà thinh sắc
Hồn phiêu diêu khoái lạc như bay
Hồng hoang rạo rực ngất ngây
Ngàn sao rơi rụng trời mây tuôn trào...

Cơn giông tố ước ao khao khát
Giọt mưa nguồn da diết nôn nao
Buồng tim rần rật máu trào
Toàn thân run rẩy xôn xao đôi bờ...

Đôi chân duỗi trái đào ươn ướt
Hãy yêu nhau tha thiết nghe anh
Sen hồng mật ngọt lá xanh
Liễu cong rên rỉ yến oanh nghẹn ngào...

Người thiếu phụ câu thơ tình ái
Gieo vào lòng nhân thế muôn nơi
Giấc mơ hoang dại bồi hồi
Thuyền ai trao đảo biển khơi bồng bềnh...

8.6.2012 Lu Hà 






Song Thất Lục Bát Chùm 108

Gió Mưa Canh Trường
chuyển thể thơ Thi Nguyên:Trăng Gió Hồn Hoang

Trăng gió lộng hồn hoang ngỏ cưả
Nhụy hoa cười chan chưá hơi sương
Long lanh ươn ướt hải đường
Xôn xao cõi mộng dạ hương nghẹn ngào...

Môi hé mở xuyến xao trời rộng
Mắt lờ đờ lơi lỏng chơi vơi
Đôi vầng trăng ngọc tuyệt vời
Mơn man trái cấm rã rời đê mê...

Suối róc rách tràn trề khoái lạc
Đoá hoa cương nét tạc thiên thai
Tìm đâu trong cõi trần ai
Hân hoan niềm tục canh dài chưá chan...

Đôi cánh bướm nồng nàn khêu gợi
Lối xưa thường từng sợi lắt lay
Mây bay ngây ngất tràn đầy
Bõ công trông đợi tháng ngày sầu tư...

Từng đợt sóng nhấp nhô theo hướng
Vững tay chèo ước lượng nông sâu
Nôn nao đến tận chân cầu
Canh trường giông tố gió mưa bão bùng...

10.6.2012 Lu Hà



Sân Chuà Chuông Ngân
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Rồi Sẽ Về Đâu

Tôi chìm đắm ái tình mộng ảo
Bốn chục năm buồn bã đau thương
Hận nhiều chán nản lược gương
Đắm say ngang trái vấn vương u sầu...

Tim khờ dại bơ phờ mỏi mệt
Thuở sinh ra đã biết yêu rồi
Ngày đầu nũng nịu trong nôi
Long lanh ánh mắt tươi cười như hoa...

Hoàng hôn tím mây đào bảng lảng
Ai biết đời cay đắng khổ đau
Nào ngờ mấy chục năm sau
Đường tình ác mộng như là chiêm bao...

Ngày mai đó chôn sâu nấm mộ
Kiếp hồng nhan nghiã điạ hoang sầu
Đầu thai rồi sẽ về đâu
Nâu sồng chiếc bóng sân chuà chuông ngân...

9.6.2012 Lu Hà



Cảnh Tượng Chết Đói Năm Ất Dậu
Kính viếng 2 triệu đồng bào chết đói năm 1945

Năm Ất Dậu tháng ba còn nhớ
Giống Lạc Hồng thảm hoạ bi thương
Triệu người chết đói đầy đường
Thân tàn ma dại thê lương hãi hùng

Cảnh rùng rợn Bắc Giang Hà Nội
Từ Thái Bình đói tới Gia Lâm
Dọc đường ngắc ngoải rên nằm
Nắng thiêu nhầy nhuạ bụi lầm mưa tuôn

Giưã đống giẻ chỉ còn hố mắt
Chút hồn người phảng phất thây ma
Tay gày quờ quặng khua khoa
Hình hài vô ảnh nhạt nhoà sương mơ

Dưới mớ tóc bù xù kết bánh
Làn da đen như dính xương đầu
Nhe răng thè lưỡi sọ dưà
Ruồi bu lúc nhúc quỷ ma cảm sầu

Già bên trẻ đàn bà con gái
Họ giống nhau còm cõi xác xơ
Bộ xương di động dật dờ
Sặc mùi tử khí mịt mù gần xa

Trời quan tái âm u ảo não
Mùi thối hôi ghê sợ thoảng kinh
Dị kỳ ám ảnh quanh mình
Khiến cho cả tháng giấc lành chẳng an

Khi nghĩ tới chán ăn mất ngủ
Những thây người mắt mở trợn trừng
Nỗi niếm thống thiết rưng rưng
Miệng thì méo xệch não nùng bi ai

Có xác chết ba ngày nằm đó
Ruồi tám phương xấn xổ vo vo
Một vài nhát cuốc hững hờ
Đào đào lấp lấp nấm mồ dối gian

Có gò mối lộ thiên hài cốt
Bầy chuột hoang chí chát từng đàn
Cơn mưa xối xả chan chan
Khắp nơi rải rắc thịt tan xương lòi

Tại Hà Nội mùi hôi nồng nặc
Khắp phố phường ngơ ngác tóc râu
Tanh tao hơi hớm ruồi bâu
Đầu đường góc chợ chân cầu lăn quay

Thường buổi sớm, hé ngay cánh cưả
Rụt rè nghe đâu đó khóc than
Xác người dúi dụi rất gần
Xe bò bánh rít khô khan nẻo đường

Từng đồng xác chất chồng như rác
Kià cái đầu ngúc ngắc bàn chân
Cánh tay tím ngắt teo nhăn
Chơi vơi bấu víu níu làn hơi sương

Như cầu cứu tình thương rơi rớt
Hơi thở tàn thảm thiết chưa thôi
Cưạ mình tiếng nấc tròng ngươi
Người chôn chưả chết rã rời tả tơi

Từng dãy huyệt khắp nơi đào vội
Bốn cưả ô vôi rải thường xuyên
Ruồi bay mây rợp một miền
Xót xa hai triệu phận hèn chết oan!

 Chú thích: cảm tác từ thơ tự do cuả Bàng Bá Lân: Đói
11.6.2012 Lu Hà



Đối Đáp Với Thi Nguyên 12
Cam Xanh Đồi Trọc

Vần thơ gởi mịt mùng theo gió
Để cho huynh ngồi ngó...bó tay...!
Bướm hoa cũng kệ lòng này...
Vườn cam đã có thợ cày chăm nom...

Thi Nguyên

Thợ cày mệt mõm mòm trâu cọc
Trái cam non đồi trọc xanh tươi
Bướm ong dìu dặt bồi hồi
Huynh đâu bó gối... muội ơi! muộn màng...

Chờ cam rụng lỡ làng lữ khách
Kẻ qua đường đừng trách chi nhau
Gặp nhau ở cạnh chân cầu
Xôn xao trần tục đậm đà yến oanh...

Phải duyên số trầu xanh vôi thắm
Hạt cau mềm say đắm lòng ai
Nôn nao suốt cả canh dài
Mảnh tình một khối tuyền đài cam rơi...

Cam cuả muội thảnh thơi vườn ngọc
Bởi kiếp này chưa được đành thôi
Ngậm ngùi lỡ bước chơi vơi
Qua sông ngoái lại bồi hồi thở than...!

21.6.2012 Lu Hà



Liệt Nữ Ngàn Thu
kính bái hương hồn Bà Nguyễn Thị Lộ

Thân xác thiếp trĩu đè tâm quả
Do âm dương biến hoá mà thành
Mẹ cha dung dưỡng hiếu sinh
Tam tòng tứ đức phân minh rạch ròi

Trỏ trái núi nguyệt soi da diết
Vạch nước sông tha thiết một lòng
Cùng chàng đầu bạc răng long
Nàng Ban ả Tạ gương trong vạn đời

Người quân tử Ưc Trai sau trước
Đạo thánh hiền uyên bác cổ kim
Tỵ hiềm oan ức máu tim
Thủy chung liệt nữ chàng tìm nơi nao

Miệng cú diều đủ điều đơm đặt
Nguyễn Thị Anh trì triết điêu ngoa
Ngọc Dao châu lệ nhạt nhoà
Lễ nghi học sĩ một toà kim cương

Trong hang tối bóng rồng ẩn vực
Nắng đầu xuân từng bước sáng loà
Chính danh giữ lẽ thuận hoà
Lòng son vằng vặc ngọc ngà chàng ơi!

Bậc tài trí thói đời ganh ghét
Phận đào tơ cầm sắt duyên trời
Cương thường sương gió quản chi
Cây cao há phụ sắn bì bìm leo

Vậy xin hãy vững chèo tay lái
Vì giang sơn dòng giõi Lạc Hồng
Bình an hạnh phúc quê hương
Sao khuê soi sáng nỗi lòng Mạnh Khương.

11.6.2012 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét